Đại Tiểu Thư, Em Dám Trốn Khỏi Tôi
- Nếu như cô muốn biết là một học viên cá biệt như tôi có thể làm gì! Thì đợi đến ngày mai đi, thưa tiểu thư Yuki Lester.
Rogue nói, câu nói đầy hàm ý và đầy mùi thuốc súng. Anh bế Lucy lúc này vì quá mệt mỏi nên đã ngủ thiếp đi trong lòng anh. Đám đông cũng rất tự nhiên rẽ đường cho Rogue bế Lucy đi, chỉ có duy nhất một người là không chịu nhường.
Natsu đứng trước mặt Rogue, ánh mắt hắn đầy lạnh lùng, vốn dĩ không hề nhìn lấy Rogue một cái, chỉ đặt tầm mắt lên người của Lucy.
Cô lúc này nằm im ngoan ngoãn, nhìn thật bình yên và đơn thuần biết bao so với lúc tỉnh, đầy ương bướng và lạnh lùng.
- Để tôi đưa cô ấy về!
- Tại sao tôi phải tin tưởng cậu? Và cậu lấy cái quyền để đưa con bé về?
- Cái quyền là vị hôn thê của cô ấy!
Natsu nhàn nhạ nói, nhưng ánh mắt vẫn không nhìn lấy Rogue, từ đầu chí cuối vẫn đặt trọn lên người kia. Rogue nghe hắn nói, trong lòng liền cười thầm.
Chuyện Natsu đề cập với bác của anh là đổi hôn ước từ Yukino thành Lucy, cũng như cảm xúc mà hắn dành cho cô em gái nhỏ này của anh, Jude đều kể hết.
Nên là Rogue anh chỉ muốn thử lòng hắn thôi. Biểu hiện tốt hơn anh nghĩ, nhưng có lẽ, Natsu chưa biết gì về quan hệ của anh và Lucy nhỉ? Có thể dùng vấn đề này để lừa hắn một thời gian.
Mọi người ở trong buổi tiệc nghe được câu cuối của Natsu liền không khỏi bàng hoàng. Cái gì mà vị hôn thê? Nếu như Natsu của họ là hôn thê của Lucy vậy thì ann chàng tóc đen kia là gì? Tình nhân? Người Lucy yêu? Sự tò mò của họ đạt đến đỉnh điểm khi có học viên up lên diễn đàn của trường một topic có nội dung: Mối quan hệ giữa Lucy, Natsu và chàng trai tóc đen trong bữa tiệc Giáng Sinh. Topic này nhanh chóng thu hút rất đông bình luận.
Juvia đọc mớ bình luận kia thôi cũng đã cười đến đau cả ruột. Gray thấy Juvia như vậy, cô cười vui vẻ nhìn vào điện thoại một lúc lâu, khiến cho tâm tình liền không được tốt. Định giựt lấy điện thoại của cô thì Juvia đã kéo tay anh, chỉ vào màn hình:
- Này này, anh xem. Những học viên ở đây trí tưởng tượng cũng phong phú lắm đấy! Thật buồn cười.
Gray lúc này mới buông được tảng đá đè trong lòng, liền vui vẻ, mặt sát mặt với cô nhìn vào màn hình điện thoại bé xíu ấy rất thân mật.
______________________
Natsu sau khi dành được Lucy từ tay Rogue, hắn bế cô đến xe của mình. Nhẹ nhàng đặt cô ở ghế lái phụ, rất cẩn trọng cài dây an toàn cho cô. Nhìn thấy nhan sắc tuyệt đẹp của cô khiến hắn có đôi chút không kiềm được lòng, liền nhẹ nhàng hôn lên trán của cô.
Nào ngờ, một chuỗi các kí ức mờ nhạt, chúng như một cuốn băng tua chậm chạy trong đầu hắn. Hình ảnh một cô bé với mái tóc vàng óng, với nụ cười rất toả sáng hiện lên, nhưng lại quá mờ nhạt để hắn có thể nhớ được đó là ai. Điều duy nhất hắn thấy rõ là vết bớt hình trái tim ở cánh tay phải của người ấy.
Hắn cảm thấy khó thở, lại rất đau đầu trước những kí ức đó. Một loại cảm xúc khó tả dâng lên, khiến hắn không thể chịu được. Nó có chút đau thương, lại có chút nhớ nhung về hính bóng kia.
Bàn tay hắn lúc này nắm chặt lấy tay Lucy, lực đạo của hắn khá mạnh khiến Lucy hơi chau mày, đôi mắt cũng từ từ mở ra. Nhìn thấy một Natsu đang đau đớn, đôi mắt nhắm nghiền lại, chân mày cau lại, trái tim cô liền nhói lên, bàn tay nhỏ bé không tự chủ mà chạm vào thái dương hắn.
Natsu có thể nhận thấy được cơn đau đầu đang dịu đi, đôi mắt hắn cũng từ từ mở ra, hình ảnh của Lucy trước mắt mờ mờ ảo ảo, không ai biết hắn đang nghĩ gì, Natsu liền chồm người lên, đôi môi hắn nhẹ nhàng dán lên môi Lucy.
Lucy trợn tròn mắt, cô không dám tin hắn lại lớn mật đến như thế. Mặc dù lí trí cô bảo phải đẩy hắn ra, những trái lại vì nụ hôn này là hạnh phúc, khiến cô nhắm chặt đôi mắt lại mà hưởng thụ.
_________________
01:02 3/4/2020
Lại là một thêm thức khuya rồi. Quà đền bù cho các nàng nhé!!'
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...