Đại Tiểu Thư, Em Dám Trốn Khỏi Tôi

Một mùa thu nữa đã trôi qua, đón nhận mùa đông. Nếu như mùa thu được bao trùm bởi màu vàng của những chiếc lá rụng, thì mùa đông lại được phủ lên một màu trắng xoá từ tuyết.

Kì nghỉ đông cũng là một trong những kì nghỉ dài của năm học. Đối với Lucy, kì nghỉ đông năm nào cũng như năm nào, nó phải dốc sức tập luyện. Nhưng năm nay, có lẽ sẽ khác.
____________________
- Cái gì, con? Ba à, con còn chưa được mười tám tuổi, ba đã bắt con lấy chồng?

Lucy bất bình nói, những tưởng kì nghỉ đông năm nay, nó lại có thể thanh thãn ăn chơi thay vì tập luyện thì lại bị bắt đính hôn với một người nào đó.
Jude chẳng nói gì, ông cứ chăm chăm vào tờ báo trước mặt, không hề xem như có cô con gái lớn của mình bên cạnh.

Lucy thấy ba mình xem mình như không khí, liền tức giận, khuôn mặt xinh đẹp cũng bắt đầu đỏ lên. Nó đập mạnh tay xuống bàn. Jude khẽ nhíu mày, ông bỏ tờ báo xuống, sự uy quyền của ông khiến Lucy từ một con hổ lại trở thành một chú mèo nhỏ.

- Lucy, con đường đường là đại tiểu thư nhà Heartfillia, sao có thể cư xử thiếu nữ tính như vậy.


- Ba à, ba phải nói con biết! Tại sao con phải đi lấy chồng bây giờ?

Lucy nhẹ nhàng nói, nó còn chưa được mười tám tuổi, còn cả một quãng đời người. Không lí nào nó lại chịu chôn chân ở trong một cuộc hôn nhân không có tình yêu này. Thật quá đáng!

- Thế, ta để Yuki lấy nhé!

Jude nghiêm nghị nói, vẻ mặt của ông, đã nói lên, đây hoàn toàn là sự nghiêm túc. Lucy nghe thấy cho Yukino đi lấy chồng, liền sợ hãi. Nó yêu thương nhất đứa em gái này, mặc dù nhỏ từ nhỏ đã có sức khoẻ yếu, nhưng bù lại nhỏ rất thông minh, có thể sử dụng sức mạnh của tinh linh. Nó có thể đi lấy chồng, nhất quyết không cho bất kì đụng nào Yukino.

- Ba! Con lấy!
____________________
Thế là kì nghỉ đông của Lucy coi như đi tong. Mặc dù năm nay, nó không phải bắt tập luyện đến thừa sống thiếu chết, mà lại phải đi học đủ thứ lễ nghi trên đời. Nào là nấu ăn, nào là cách đi đứng, nào là nghi thức của gia tộc nào nào đó, haizzz, nhớ lại chỉ cảm thấy đáng thương của bản thân mình.

Còn nhớ Yukino vì biết Lucy lấy chồng là vì không muốn để nhỏ lấy, liền khóc ầm một trận lên, làm náo loạn cả dinh thự. Sau đó liền ốm cả một tuần liền, hại Jude và Lucy lo lắng không thôi.

Sau khi nhỏ tỉnh lại, Lucy cũng đã thuyết phục nhỏ:

- Yukino, ba đã hứa với chị. Nếu như trong vòng một năm, chị và hắn ta không yêu thương nhau, thì sẽ huỷ bỏ hôn ước!

- Chị ơi, chị sẽ về nhà chồng ở, sẽ bỏ rơi em đungs không?

Yukino mắt ngấn nước nói, cả người nhỏ run lên. Chỉ cần nhỏ nghĩ đến việc người chị này một ngày nào đó sẽ không còn thương yêu nhỏ nữa, nhỏ liền ngã bệnh.

- Yukino, chị hứa! Sẽ không bỏ rơi em! Nên em yên tâm!

Thế là Lucy phải dành cả hơn một ngày trời, chỉ để dỗ dành Yukino. Nhỏ cuối cùng cũng chịu ngừng khóc, cũng tin tưởng Lucy. Sức khoẻ của Yukino cũng đang từ từ hồi phục.

Ba tháng nữa, nó đã là hôn thê của một người nào đó, có lẽ, đến cả mơ, nó cũng không ngờ người nó đính hôn lại chính là Hắn!
___________________
Có một bí mật nho nhỏ về mỗi lần đăng truyện, sau khi END bộ này, mị sẽ nói cho các nàng/chàng nghe.

19:56 21/10/2019


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận