Nhìn bảng số điện tử của thang máy chậm rãi nhảy lên, Lam Phi có chút nhàm chán.
Tên kia ở tầng lầu cao nhất, không biết người nọ là ở tầng lầu mấy. Hiện tại thật muốn đi xem người nọ đang làm cái gì.
Nhíu nhíu mày suy nghĩ, Lam Phi hối hận trước đó sao mình không hỏi Lăng Vũ ở công ty làm chức vụ gì. Nếu biết có lẽ đã suy đoán ra là ở tầng lầu mấy rồi. Như vậy hoàn toàn có thể đi nhìn, rồi mới đến chỗ tên kia.
Bây giờ hắn chỉ có thể nhàm chán đi đến văn phòng Tổng giám đốc. Sau đó gặp bạo long dò hỏi tình huống của Lăng Vũ, xem ở công ty làm vị trí nào. Bất quá lần trước hình như hắn có gặp Lăng Vũ ở lầu ba, hơn nữa trong tay còn ôm một đống văn kiện.
Sẽ không phải chính là một người sai vặt chứ!
Tưởng tượng đến người xinh đẹp như thế lại làm công việc cấp bậc thấp kém nhất, trong lòng Lam Phi liền một trận không thoải mái. Người hắn coi trọng sao có thể làm những công việc đó chứ? Ít nhất cũng nên làm công tác nhẹ nhàng như thư ký gì đó mới phải!
Nếu thật sự Lăng Vũ ở tại đây làm công việc thấp kém đó, vậy nhất định phải đào người đem về công ty nhà mình thôi. Dù sao bên cạnh vừa lúc thiếu một trợ lý riêng, mà mình đối với người nọ còn cảm thấy hứng thú như vậy, cho ở bên cạnh càng tốt!
Cái ý tưởng này vừa lóe lên, Lam Phi tức khắc tâm huyết mênh mông.
Nếu thật sự có thể đem Lăng Vũ về bên cạnh làm trợ lý riêng, có phải liền có thể càng gần gũi, càng thuận tiện tìm hiểu nhau hay không?
Bỗng nhiên phát hiện mình gần đây tốn nhiều thời gian ở trên người Lăng Vũ. Tựa hồ còn chưa có người nào có thể khiến mình vướng bận nhiều như vậy nha. Chuyện này là tốt hay là xấu?
Lam Phi vô pháp phán đoán. Hắn chỉ cảm thấy hắn xác thật muốn đến gặp Lăng Vũ. Nếu không sáng hôm nay hắn cũng sẽ không phá lệ dậy thật sớm, sau đó đến đưa đi Lăng Vũ làm.
Ban đầu cũng không hiểu hành vi của chính mình. Nhưng vừa thấy Lăng Vũ xuất hiện ở trong tầm mắt, mọi rối rắm cùng nghi ngờ đều bị dứt bỏ hết, chỉ còn vui sướng cùng kích động.
Nếu thật sự có thể đem người về làm việc bên cạnh, có phải sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn hay không?
Khi Lam Phi còn miên man suy nghĩ, tưởng tượng ra hình ảnh Lăng Vũ làm trợ lý của mình, thì cửa thang máy "đinh" một tiếng mở ra.
Nhận được nhiệm vụ quản lý giao, Lăng Vũ sau khi để túi lên bàn, liền đi đến thang máy. Ấn nút lên, liền đứng chờ thang máy đến. Không bao lâu, thang máy liền tới rồi, nhưng mà khi cửa thang máy mở ra Lăng Vũ đã kinh ngạc.
Bên trong thang máy xuất hiện một người làm Lăng Vũ thực ngoài ý muốn. Kinh ngạc nhìn người bên trong, Lăng Vũ khẽ cau mày.
Vừa rồi người này không phải đi rồi sao? Thế nào lại xuất hiện tại nơi này? Chẳng lẽ hắn chính là vị khách đến chơi mà giám đốc Lý nói. Bạn của em trai Tổng giám đốc?
Nghĩ vậy, Lăng Vũ mới giả thích được vì sao Lam Phi xuất hiện chở mình đi làm.
Thì ra Lam Phi cũng muốn tới công ty này. Có lẽ lần trước gặp mặt Lam Phi mới biết mình cũng làm tại đây, vì vậy mới thuận tiện cho mình đi cùng!
Nghĩ vậy, Lăng Vũ trên mặt lộ ra chút tức giận, trong lòng có loại cảm giác bị người đùa giỡn.
Lúc trước ở trên xe, Lam Phi còn nói cái gì mà đặc biệt đến đưa đi làm. Nếu thật là như vậy, hiện tại nói là cái gì? Chẳng lẽ là trùng hợp, hoặc là nói nhất thời thay đổi chủ ý?
Lăng Vũ cũng sẽ không tin hắn tốt như vậy. Vì từ một loạt hành động của Lam Phi trước đó mà xem, liền biểu hiện người này cũng không phải là người tốt lành gì.
Lăng Vũ thấy mình ngây thơ khi cho rằng cậu ấm kia đổi tính, thì ra ngốc vẫn là chính mình. Những thiếu gia lắm tiền đó cũng chỉ lấy người bình thường ra chơi đùa, lúc chán lại xem bọn họ giống giẻ lau mà bỏ đi.
Nhìn thoáng qua Lam Phi trong thang máy, Lăng Vũ mặt vô biểu tình đi vào. Liếc mắt nhìn nhìn bảng điện tử chỉ số tầng lầu, Lăng Vũ càng khẳng định suy nghĩ của mình.
Lam Phi muốn đi tầng lầu có văn phòng Tổng giám đốc, nơi mà Lăng Vũ phải đến quét dọn.
Trong lòng tức giận càng lúc càng lớn, bởi vậy Lăng Vũ sau khi tiến vào thang máy cũng không có nhìn Lam Phi. Tựa như hai người trước nay không quen biết nhau.
Mà Lam Phi sau khi cửa thang máy mở ra, trong nháy mắt, đã bị người xuất hiện trước mắt làm cho khiếp sợ rồi.
Ha ha! Không nghĩ tới chúng ta thật là có duyên, mới chia tay không có bao lâu liền nhanh chóng gặp lại. Mới vừa rồi còn tính toán làm như thế nào hướng bạo long kia hỏi thăm tình hình, hiện tại xem ra hình như đã không cần rồi. Nhưng mà vẻ mặt vừa rồi khi nhìn thấy mình của anh ấy là chuyện như thế nào đây? Kinh ngạc còn dễ giải thích, rốt cuộc chúng ta vừa mới chia tay không lâu, hiện tại đột nhiên lại tương ngộ, xác thật sẽ khiến người ta kinh ngạc. Nhưng biểu tình này là cái gì? Nhìn thấy người đàn ông của mình sao không cao hứng? Vì cái gì lộ ra tức giận chứ? Chẳng lẽ tôi không nên xuất hiện tại đây sao?
Hắn chính là vì gặp người này mới từ bỏ đi đến công ty xử lý công việc chưa hoàn thành. Người này thế nhưng lộ ra biểu tình này là sao? Hơn nữa tiến vào thang máy xong còn xem hắn như không khí, làm như không thấy.
Còn tưởng rằng mình ở trong lòng người này đã có chút thay đổi, ít nhất không giống trước kia. Nhưng vừa rồi biểu tình của Lăng Vũ hoàn toàn y như lúc trước. Cái này làm cho Lam Phi thực phẫn nộ, cũng thực ủy khuất.
Mình làm còn chưa đủ sao? Vì cái gì vẫn là như vậy đối với mình?
Không thể chịu đựng được Lăng Vũ chuyển biến thái độ đến không thể hiểu, Lam Phi duỗi tay đem Lăng Vũ đẩy dựa vào vách thang máy. Sau đó hắn phẫn nộ nhìn cái người từ khi tiến vào liền bỏ qua chính mình, nói.
"Anh làm sao vậy? Vì cái gì nhìn thấy bổn thiếu gia lại như không thấy? Lúc trước chúng ta không phải ở chung thực tốt sao? Như thế nào lại biến trở về thái độ trước kia? Anh nói đi! Bổn thiếu gia rốt cuộc có nơi nào đắc tội anh?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...