Đại Thúc Ngự Lang Chiến

Lúc này, Lam Phi phát hiện mình đối với Lăng Vũ có chút khẩn trương, nói chuyện cũng có chút không quá thông thuận.

Mà biểu hiện của Lam Phi giờ phút này cũng làm Lăng Vũ thấy có chút kinh ngạc. Thần sắc kinh ngạc hiện rõ trên khuôn mặt xinh đẹp. Quay đầu, Lăng Vũ dùng một loại ánh mắt phức tạp nhìn về phía Lam Phi ở đằng sau.

Nhìn thấy ánh mắt Lăng Vũ là tìm tòi nghiên cứu, làm Lam Phi không được tự nhiên chớp chớp mắt, sau đó ngại ngùng nhìn về phía bên cạnh. Nhưng tay bắt lấy Lăng Vũ lại không có buông ra nửa phần.

Thần sắc có chút mất tự nhiên Lam Phi nhìn bên cạnh, tiếp tục thuyết phục.

“Tôi… Tôi chỉ là muốn đưa anh về nhà, thật sự sẽ không xằng bậy!”

Nghe được Lam Phi lại một lần nữa bảo đảm, hơn nữa ngữ khí đã không có bá đạo kiêu ngạo như trước. Thần sắc khẩn trương cùng với ngữ khí thật cẩn thận, hoàn toàn làm nhận định trong lòng Lăng Vũ có chút thay đổi.

Trước mắt Lam Phi đã không có như bình thường  luôn là không hề che giấu khí thế độc đoán, mà chỉ là biểu hiện ngây ngô của một thanh niên trẻ tuổi mà thôi, cùng với ngữ khí thành khẩn như có việc cầu người. Cái này làm cho Lăng Vũ không cách nào tiếp tục kiên trì lạnh lùng từ chối.

Nhìn thần sắc đầy mặt chờ mong của Lam Phi, tâm Lăng Vũ cũng mềm nhũn, không tự giác liền gật gật đầu, sau đó ôn hòa nói.


“Được rồi, đi thì đi! Chúng ta lên xe thôi, có nói cái gì lên trên xe lại nói!”

Lăng Vũ nói như vậy làm Lam Phi tức khắc mừng rỡ như điên, sau đó vui vẻ mở cửa xe để Lăng Vũ ngồi vào ghế phụ. Hắn săn sóc giúp Lăng Vũ cài dây đai an toàn.

Lăng Vũ lập tức không tiếp thu được Lam Phi biến hóa lớn như vậy. Tức khắc có chút không biết làm sao nhìn Lam Phi bận rộn. 

Lam Phi trên mặt vẫn luôn treo tươi cười vui sướng. Môi mỏng gợi cảm nhẹ nhàng cong lên, tạo ra một vòng cung tuyệt đẹp, làm cho đôi mắt Lăng Vũ ở một khắc kia lóe sáng một chút.

Kỳ thật Lam Phi trước mặt xác thật rất đẹp, chỉ là quá yêu nghiệt, có lẽ vận đào hoa không ngừng đi. Hơn nữa bối cảnh gia đình hắn lại tốt như vậy, khẳng định là bạch mã hoàng tử trong lòng những thiếu nữ rồi. Mà lúc trước Lam Phi biểu hiện một loạt tính cách ngang ngược cùng hành vi bá đạo, có lẽ là liên quan hoàn cảnh gia đình!

Nghĩ lại thái độ lúc trước của Lam Phi, Lăng Vũ không tự giác nhíu chặt mày.

Mình có phải quá mức với mềm lòng, đáp ứng quá nhanh hay không? Một người đã hình thành thói quen được nuông chiều từ bé, tính cách lại dễ dàng thay đổi như vậy sao? Mà Lam Phi hiện tại biểu hiện ân cần, có phải lại là dùng thủ đoạn hay không?!

Ý nghĩ như vậy tức khắc làm Lăng Vũ hối hận mình mềm lòng, dễ dàng bị lừa dối rồi. Bất quá nếu đã lên xe, cũng không có biện pháp, hơn nữa Lam Phi lúc này biểu hiện vẫn luôn thực vui vẻ. Nhìn  biểu tình thỏa mãn của Lam Phi, Lăng Vũ không cách nào xuống xe rời đi, sợ phá vỡ tâm tình đang tăng vọt của hắn.

Nghĩ như vậy, Lăng Vũ quyết định buông bỏ nghi ngờ trong lòng, an tâm ngồi xe Lam Phi về nhà.

Nghĩ đến Bách Tiêu hiện tại còn không biết tình huống của mình, cho nên Lăng Vũ thấy vẫn nên sớm về nhà một chút mới được.

Mà đang nghiêm túc giúp đỡ Lăng Vũ cài đai an toàn, Lam Phi lúc này chính là lấy một loại tư thế thực ái muội dựa gần vào Lăng Vũ. Hơi thở nóng rực không hề ngoài ý muốn phun ở hõm cổ Lăng Vũ, làm Lăng Vũ mẫn cảm rụt rụt lui.

Nhưng bởi vì phía sau là tựa lưng, căn bản không cách nào trốn tránh. Vì thế chỉ có thể lấy một loại tư thế cứng đờ ngồi im. Đôi mắt hơi rũ xuống nhìn không ra lúc này Lăng Vũ có biểu tình gì.

Mà Lam Phi cũng phát hiện Lăng Vũ biến hóa, trong lòng càng vui vẻ.

Sau đó hắn lại cố ý ái muội thổi khí vào cổ Lăng Vũ, chỉ là động tác thực tự nhiên Lăng Vũ khó nhận thấy được hắn khác thường.


Liên tiếp động tác này làm sắc mặt Lăng Vũ hơi hơi có chút phiếm hồng, thân thể cứng đờ ở trình độ cũng càng lúc càng lớn. Nhìn Lăng Vũ biến hóa, trong lòng Lam Phi có chút đắc ý.

Muốn đem người này vào trong vòng tay, kỳ thật cũng không phải việc khó. Chỉ cần tấn công nhiều hơn, có lẽ thực mau liền sẽ bẻ cong thành công!

Cái nhận định này làm Lam Phi càng hưng phấn, rồi sau đó đình chỉ khiêu khích đối với Lăng Vũ. Sau khi dàn xếp tốt cho Lăng Vũ, hắn liền vừa ngâm nga một đoạn nhạc vừa nhúng nhảy đi vòng qua đầu xe vào vị trí điều khiển.

Nhìn thấy Lam Phi rốt cuộc cùng mình kéo ra khoảng cách, Lăng Vũ lập tức thả lỏng, trên người còn đổ chút mồ hôi.

Trở lại chỗ ngồi, Lam Phi ngực tràn đầy cảm xúc mà hắn nói không rõ là cảm xúc gì. Cái loại cảm xúc này lại không khiến hắn cảm thấy chán ghét, ngược lại thực thích. Nhìn thoáng qua người ngồi bên cạnh, Lam Phi nghĩ.

Chẳng lẽ là bởi vì cái người ngồi bên cạnh này sao? Có lẽ vậy! Bất quá nếu cảm giác này cũng không làm mình chán ghét, vậy cũng không cần suy nghĩ nhiều quá. Chỉ cần mình có thể cùng người này càng gần gũi tiếp xúc là được. Mà lúc này đây người cũng đã ở bên cạnh mình rồi!

Suy nghĩ này làm chỗ nào đó của Lam Phi chậm rãi mềm đi, ánh mắt nhìn về phía Lăng Vũ càng lúc càng thâm thúy. Cặp mắt dài ẩn chứa tình cảm mà Lam Phi cũng không ý thức được. Hắn chỉ cảm thấy người trước mắt làm hắn càng ngày càng thích tiếp cận. Cái loại cảm xúc này làm hắn thực thỏa mãn, cũng thực…

Cũng thực…

Lam Phi không biết dùng từ gì hình dung. Hắn không biết diễn tả cảm giác trong lòng. Hẳn là cái gì đó trước nay chưa từng có trải qua.

Bất quá nếu nghĩ không ra, lại là người luôn luôn không thích phiền toái, hắn cũng liền từ bỏ tìm tòi nghiên cứu. Sau đó dùng một loại ánh mắt ôn nhu mà chính hắn cũng không có ý thức được nhìn Lăng Vũ, nói.


“Nhà anh ở nơi nào? Tôi hiện tại lái xe hướng về nơi đó!”

Nghe được Lam Phi ôn nhu dò hỏi, làm thân thể Lăng Vũ không tự giác run lên một chút. Trước giờ trong ấn tượng của Lăng Vũ về Lam Phi, ngữ khí vẫn luôn tràn đầy trào phúng khi nói chuyện, còn chưa từng có giống hiện tại ôn nhu nhẹ nhàng. Làm Lăng Vũ có chút không tiếp thu được, thân thể cũng không được tự nhiên run rẩy.

Có lẽ đã thích ứng một Lam Phi bạo nộ cùng với ngữ khí trào phúng rồi, lúc này xác thật có chút không thích ứng Lam Phi ôn nhu nói chuyện.

Nhìn Lam Phi còn đang chờ nghe trả lời, Lăng Vũ đột nhiên có chút xấu hổ, sau đó ngồi thẳng thân mình ôn hòa nói:

“Tôi thuê một phòng trọ ở chung cư gần trường đại học của cậu, địa chỉ là…”

Nói xong, Lăng Vũ quay đầu, đem tầm mắt đặt ở ngoài cửa sổ xe, nhìn trên đường phố. Mà Lam Phi nghe Lăng Vũ dùng giọng ôn hòa nói chuyện với mình, trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua.

Thì ra khi không gào to, không phòng bị, kỳ thật Lăng Vũ cũng rất đáng yêu, giọng cũng càng dễ nghe!

Thu hồi tầm mắt đặt ở trên người Lăng Vũ, sau đó Lam Phi cảm thấy mỹ mãn khởi động xe bắt đầu hướng đến nơi Lăng Vũ nói


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui