Đại Thúc Đích Hạnh Phúc Nhân Thê Sinh Hoạt

Thẩm Trác Hi đang cao hứng đối với chuyện trong nhà An Dật, muốn nghe hắn nói nhiều một chút, An Dật lại im lặng không nói nữa, Thẩm Trác Hi tức giận đến nhìn hầm hầm, cuối cùng giận dỗi mà cũng tựa đầu vào vai kia của An Dật, An Dật cũng không nói gì, chỉ là tốt tính sờ sờ mặt y. Ngược lại là Thẩm Trác Hi tự mình không phải trước, định ngẩng đầu, lại bị An Dật đè lại, ý bảo y tiếp tục gối lên vai hắn được rồi.

Mơ mơ màng màng mà ngủ thiếp đi, đến lúc tỉnh lại phát hiện An Ninh đang trừng mắt nhìn y, tỏ rõ đối với chuyện y dựa vào An Dật cực kỳ bất mãn, An Dật đang trấn an hắn, thấy Thẩm Trác Hi tỉnh lại, quay đầu cười với y, An Ninh tức giận đến giơ chân, đem đầu An Dật xoay qua, làm ầm lên muốn đổi vị trí với hắn, chọc cho An Dật không ngừng cười.


Hai người vẫn mắt to trừng mắt nhỏ mà ầm ĩ tới lúc máy bay hạ cánh, An Dật thì cười ha hả nhìn bọn họ cãi nhau, chính xác mà nói là nhìn An Ninh ức hiếp Thẩm Trác Hi, không ngừng kể ra tật xấu của y, thật đúng là lôi y ra điều tra rất rõ ràng, ngay cả tấm hóa đơn phạt cũng biết.

“Nhìn cái gì vậy?” An Ninh thấy An Dật nhìn quanh bốn phía, hỏi.


“Người ra đón”. An Dật đáp một câu, vừa lúc nhìn thấy người đến, vẫy tay.

“Oa, Đại mỹ nhân”. An Ninh nhìn thấy người đến, huýt sáo tán (gái >”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận