Ở trong nước người mang theo phim đi tham gia lễ điện ảnh rất nhiều, nhưng cuối cùng, cũng chỉ có Chu đạo tại buổi lễ này là thành công rực rỡ nhất..
Đối với điều này, tất cả mọi người đều phục, cũng hiểu được là đương nhiên.
Lúc trước mấy bộ phim Chu Lý Thần quay, đều từng tham gia lễ điện ảnh này, thậm chí còn từng ở lễ điện ảnh này, được để cử là đạo diễn xuất sắc nhất.
Tuy nói cuối cùng hắn không đoạt giải, nhưng giảm khảo của lễ điện ảnh này, kỳ thật đã có ấn tượng với Chu đạo, lần này Chu đạo mang theo phim của hắn xuất hiện, bọn họ đối với Chu đạo, đương nhiên là chú ý nhiều hơn.
Ngoại trừ những cái này…. Chu đạo hẳn là một thiên tài.
Hắn không thích kết giao với người khác, ngoài điện ảnh ra cũng không thích cái gì khác, hắn đem tâm tư và tinh thần của mình, đều đặt hết vào điện ảnh.
Lại nói hai năm trước, hắn tuy rằng không quay phim, nhưng mỗi ngày đều xem phim, đều nghiên cứu điện ảnh, lúc trước những thứ được học, hắn cũng không bỏ xuống.
Sau khi được để cử ở lễ điện ảnh, Chu đạo ở quốc nội càng nổi tiếng hơn.
Hai năm trước Chu đạo vẫn không có tin tức gì, trên mạng cũng không có ai nói tới hắn, nhưng hiện tại hắn vừa nổi tiếng…. một ít chuyện trước kia của hắn, cũng liền không hề ngoài ý muốn mà bị đào ra.
Cố Ngôn Tử là sau khi bộ phim này được để cử, mới vội vàng tới.
Hắn đi vào khách sạn Chu đạo ở, mở ra phòng của Chu đạo, liền nhìn thấy Chu đạo đang xem máy tính, mà Kim Uân mở cửa cho hắn cũng không chào hỏi hắn, vẻ mặt khẩn trương nhìn Chu đạo.
Chu đạo thời gian này có hơi ngăn cách, ví dụ như nói….hắn tuy rằng dùng di động, nhưng rất nhiều app không biết dùng, xem tin tức và vân vân, vẫn có thói quen dùng máy tính.
Cũng là bởi vì như vậy, lúc trước Kim Uân không muốn cho Chu đạo lên mạng coi tin tức, chỉ cần không cho hắn chơi máy tính là được, nhưng hiện tại, Chu đạo đang nhìn máy tính.
Cố Ngôn Tử lập tức liền ý thức được, Chu đạo hẳn là đang lên mạng xem tin tức.
Hiện tại tin tức trên mạng, đa số đều là ca ngợi Chu đạo, nhưng đồng thời, cũng có một ít nốt ruồi đen bám vào….
Đối với Cố Ngôn Tử mà nói, những nốt ruồi đen này không là gì, cũng không ảnh hưởng tới hắn, nhưng đối với Chu đạo mà nói, tình huống chỉ sợ sẽ thực nghiêm trọng….
Cố Ngôn Tử đi tới bên cạnh Chu đạo, nhìn về phía màn hình máy tính, liền thấy được một ít lời nói không tốt.
“Tôi nhớ rõ hình như Chu Lý Thần thích nam nhân.”
“Thực ghê tởm.”
“Đạo diễn và biên kịch đều là đồng tính luyến ái, cũng không biết sẽ thành cái gì nữa….”
“Không phải có người nói tình cảm của Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa đã tan vỡ sao? Hắn không phải là cùng đạo diễn này một chỗ chứ? Nếu không sao cần phải viết kịch bản lại còn đầu tư?”
……
Cố Ngôn Tử: “….” Những người này thật đúng là nói năng lung tung.
“Bọn họ đều là đang nói bậy!” Kim Uân nói. mấy tin tức ở trên mạng này, hắn đã ngăn cản không cho ái nhân của mình nhìn thấy, chỉ là bởi vì gần đây Chu Lý Thần được để cử với lễ điện ảnh, thực quan tâm đến tin tức trên mạng, hắn cũng không thể ngăn cản được.
Càng làm cho hắn sốt ruột, là Chu Lý Thần có vấn đề tâm lý, nên sẽ có bản năng để ý người khác đánh giá mình, thế nhưng chủ động đi xem bình luận…..
“Chu đạo, không cần để ý những cái này….”
“Tôi biết.” Chu đạo nhỏ giọng nói: “ Tôi biết không cần để ý, chỉ là tôi hơi khó chịu.”
“Không cần khó chịu, chỉ cần nghĩ tới những chuyện vui vẻ, chúng ta lần này rất có hy vọng lấy được giải thưởng!” Kim Uân nói.
“Ừ.” Chu đạo gật đầu, đột nhiên cười với Kim Uân.
Kim Uân lập tức ngẩn ngơ.
Hắn và Chu đạo ở bên nhau rất nhiều năm, trong mấy năm này, số lần Chu đạo cười thật không nhiều lắm.
Cũng là bởi vì không nhiều lắm, nên hắn rất quý trọng.
“Nếu lần này có thể lấy được thưởng, chúng ta kết hôn đi.” Chu đạo đột nhiên nói.
“Em nói cái gì?” Vẻ mặt Kim Uân không dám tin.
Chu đạo không nói.
Sau đó… Kim Uân liền ôm cổ hắn: “Anh nghe được, nghe rõ rồi đấy, em không thể đổi ý được!”
“Anh cầu hôn nhiều như vậy, em cuối cùng cũng đồng ý!”
“Chúng ta nhất định có thể lấy được thưởng!”
…..
Kim Uân nhắc mãi, ôm lấy Chu đạo hôn vài cái.
Cố Ngôn Tử: “…” hắn cảm thấy hắn thật tổn thương, nhận được rất nhiều rất nhiều tổn thương!
Trở lại phòng Kim Uân đã chuẩn bị cho hắn, Cố Ngôn Tử lập tức gọi điện cho Trịnh Gia Hòa, oán giận chuyện này.
“Chờ lễ điện ảnh chấm dứt, mặc kệ phim điện ảnh của em có đoạt giải hay không, chúng ta cũng kết hôn.” Trịnh Gia Hòa trả lời.
Cố Ngôn Tử cả kinh thiếu chút nữa ném luôn điện thoại di động.
Hắn và Trịnh Gia Hòa đã sớm xác định quan hệ, hai bên gia định cũng đã gặp mặt nhau, cũng đã ăn cơm chung, kỳ thật cũng đã chính thức ở bên nhau.
Hắn biết rõ, đối với Trịnh Gia Hòa mà nói, có kết hôn hay không cũng không khác biệt.
Nhưng thực sự kết hôn…. Giống như lúc ban đầu Trịnh Gia Hòa tỏ tình đã nói, bọn họ tạm thời không có khả năng thật sự kết hôn.
Trong nước không chấp nhận hôn nhân đồng giới, hắn và Trịnh Gia Hòa không có khả năng đổi quốc tịch cho mình.
“Kết hôn như thế nào?” Cố Ngôn Tử trả lời.
“Anh mua một hòn đảo nhỏ, chúng ta tới đó tổ chức hôn lễ, thuận tiện hưởng tuần trăng mật.” Trịnh Gia Hòa nói.
Kỳ thật cùng Cố Ngôn Tử kết hôn, hắn đã sớm nghĩ tới chuyện này.
Ở trong mắt hắn, có dù kết hôn có giấy chứng nhận hay không, nghi thức cũng cần phải có.
Nhưng lúc trước bọn họ cũng không làm hôn lễ… cũng không có cách nào, bọn họ quá bận.
Sau khi hai người xác định ở bên nhau, Cố Ngôn Tử liền bận rộn cùng Chu đạo quay phim, hắn thì sao? Cha hắn đem tập đoàn Minh Lợi giao cho hắn, hắn cũng rất bận rộn không có cách nào.
Hắn chỉ có thể bớt chút thời gian để chuẩn bị, ví dụ như mua trước một hòn đảo nhỏ để chuẩn bị kết hôn.
Hiện tại, hắn rốt cuộc cũng gần như bận xong, cho dù rời đi công ty hưởng tuần trăng mật cũng không có vấn đề gì… hôn lễ của hắn và Cố Ngôn Tử, cũng có thể thực hiện.
“Là hòn đảo lần trước anh cho em xem sao.” Cố Ngôn Tử hỏi.
“Đúng vậy.” Trịnh Gia Hòa nói, trước khi hắn mua hòn đảo nhỏ kia, cũng đã hỏi qua ý kiến Cố Ngôn Tử.
“Em…..” Cố Ngôn Tử có rất nhiều lời muốn nói, ví dụ như cầu hôn như vậy rất không chính thức linh tinh.
Nhưng suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng hắn chỉ nói: “Ngày kết hôn là khi nào?”
“Chúng ta cùng nhau xem hoàng lịch?” Trịnh Gia Hòa cười nói.
Sau đó…. Hai người thật sự cùng nhau xem hoàng lịch.
“Sao lịch của hai trang web lại không giống nhau?”
“Tốt nhất là chọn một ngày thích hợp cho mọi người là được.”
“Chọn ngày như vậy không dễ tìm.”
“Đó là một ngày lành, từ từ… nó là ngày cầm tinh của em.”
……
Hai người cách điện thoại, ở trên mạng nghiên cứu ngày lành thật lâu, nhưng vẫn không nghiên cứu ra một ngày thích hợp.
Bọn họ kỳ thật cũng không phải là người mê tín, bình thường cũng không xem hoàng lịch, nhưng lần này lại muốn tìm một ngày tốt nhất.
“Vậy chọn ngày này đi.” Cuối cùng, Trịnh Gia Hòa quyết định, chỉ vào một ngày nào đó.
Ngày này cũng không xa không gần vừa đẹp…. Cố Ngôn Tử không hề do dự gật đầu: “Được!”
Ngày đã chọn xong, tâm tình của Cố Ngôn Tử lại còn kích động, thế cho nên trong lúc nhất thời không muốn ngủ.
Mà tâm tình phấn khởi của hắn, vẫn tiếp tục tới ngày trao giải.
Lúc hắn và Chu đạo gặp nhau trên thảm đỏ, còn rất tự tin, vẻ mặt vui vẻ, thế cho nên người trên mạng, lại bắt đầu viết lời bình.
“A a a a! Cố thiếu thật đẹp trai!”
“Bộ dạng Cố thiếu giống như là đã định liệu trước, bộ phim điện ảnh này có phải có thể nhận thưởng hay không?”
“Cố thiếu quả nhiên có bản lĩnh!”
“Đáng tiếc người đi trên thảm đỏ với Cố thiếu không phải là Trịnh tổng….”
……
Mọi người càng nói chuyện không ngừng.
Cố Ngôn Tử không biết những cái này, hắn cho dù không bỏ di động xuống được, nhưng cũng sẽ không ở trường hợp này cầm di động chơi không ngừng.
Lễ trao giải rất nhanh được bắt đầu.
Mà lần tham gia lễ trao giải này, Cố Ngôn Tử cũng không kích động giống như lần trao giải Hồng Diệp.
Thứ nhất, bộ phim điện ảnh này, được đề cử cho giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất, cũng không có quan hệ gì đến hắn lắm, thứ hai….
Mặc kệ có thể đoạt giải hay không, hắn cũng phải kết hôn, nếu như thế, đối với kết quả của giải thưởng đương nhiên cũng không coi trọng như vậy.
So sánh như vậy, Kim Uân cũng rất kích động.
Hắn khẩn trương đến mức trong hội trường thực lạnh mà hắn ra một đầu mồ hôi.
Bộ phim này, rốt cuộc không được đạo diễn xuất sắc nhất, nhưng cuối cùng lại đạt được phim nước ngoài xuất sắc nhất.
Cho dù là như thế nào, nó đều đoạt giải.
Khi giải thưởng được nói ra, cả người Chu đạo đều cứng lại rồi, về phần Kim Uân… hắn kích động ôm lấy Chu đạo.
Hai người này rõ ràng cũng không thể lên đài lĩnh thưởng… cuối cùng Cố Ngôn Tử lấy thân phận người đầu tư kiêm người sản xuất, đi lên đài nhận thưởng.
Cúp cũng không nặng, lời nói cũng chỉ là bình thường… Cố Ngôn Tử nhanh chóng bước đi, từ trên đài lĩnh thưởng xuống dưới, thuận tiện đưa cúp cho Chu đạo.
Chu đạo ôm lấy cúp, quý trọng nhìn hắn.
Vẻ mặt Kim Uân quý trọng nhìn Chu đạo.
“Anh chú ý một chút, camera đang quay tới đây.” Cố Ngôn Tử nhắc nhở.
Lúc trước Kim Uân ôm Chu đạo một cái, loại trường hợp này không tính khác người, kỳ thật không có gì, nhưng nếu Kim Uân khắc chế không được làm chuyện khác người….
“Tôi biết, tôi sẽ khắc chế.” Kim Uân nói, sau đó nhìn về phía Cố Ngôn Tử: “Cảm ơn.”
“Không cần cảm ơn.” Cố Ngôn Tử nói.
“Cố Ngôn Tử cậu có biết không? Chỉ cần lần này được thưởng, chúng tôi sẽ kết hôn, đến lúc đó cậu nhất định phải tới uống rượu mừng.” Kim Uân nói.
“Tôi sẽ.” Cố Ngôn Tử nói: “Đúng rồi, tôi mặc kệ bộ phim này có đoạt giải hay không, tôi cũng sẽ kết hôn, ngày đã định tốt rồi, đến lúc đó tôi sẽ đưa thiệp mời cho anh và Chu đạo.”
Kim Uân: “….”
Cố Ngôn Tử nhìn thấy hắn như vậy, cười càng vui vẻ.
Hắn sau khi sống lại một lần, thật sự càng ngày càng tốt….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...