Cố Ngôn Tử cùng mẹ mình tán gẫu xong, lại vào diễn đàn nói chuyện vài câu với nhân viên của mình.
Tâm tình hắn thực kích động, rất muốn cùng người khác chia sẻ sự vui sướng của mình, nhưng sợ mang lại phiền toái cho Trịnh Gia Hòa, rốt cuộc vẫn nhịn xuống.
Vì thế hơi hoảng sợ.
Cũng chính là lúc này, hắn dùng máy tính đăng nhập vào QQ, Cố Ngôn Tử vừa mới đăng nhập vào, liền thấy được một cái đầu trọc.
Là tin tức của Giang đạo.
Lúc trước hắn đi sân bay đón Trịnh Gia Hòa trở về thành phố S, ngẫu nhiên gặp Giang đạo, lúc ấy Giang đạo đưa danh thiếp cho hắn, nói có việc tìm hắn.
Sau đó hắn có liên hệ với Giang đạo, mới biết được Giang đạo hy vọng hắn có thể tham gia vào đoàn phim mới của mình.
Giang đạo đang muốn quay một bộ phim điện ảnh muốn giật giải thưởng, kịch bản của bộ phim điện ảnh này là Giang đạo tự mình suy xét ra, hắn hy vọng có người sẽ giúp hắn hoàn thiện, mà Cố Ngôn Tử, chính là một trong những người hắn xem trọng.
Lúc phòng làm việc của Cố Ngôn Tử mới mở, những việc cho dù không được ký tên cũng nhận, nhưng hôm nay không giống khi đó.
Hiện tại hắn muốn học gì cũng đã học xong, nếu còn không thể ký tên, cho dù Giang đạo nổi tiếng hắn cũng không muốn làm, cũng may Giang đạo cũng không phải là người thích áp bức người, hắn chủ động sẽ có kí tên, giá cả cũng rất cao.
Cố Ngôn Tử đồng ý.
Chẳng qua hắn đồng ý cũng không phải vì giá cả, chủ yếu là bởi vì thân phận Giang đạo.
Tuy nói bộ điện ảnh này của Giang đạo, ở đời trước cũng không thể đột phá phòng vé, cũng không giành được giải thưởng gì, nhưng cũng không ảnh hưởng tới địa vị của Giang Đạo, hắn có thể gia nhập đoàn phim của Giang đạo, còn có thể được kỳ tên, đối với sự nghiệp sau này của hắn có rất nhiều chỗ lợi.
Cố Ngôn Tử đã sớm hạ quyết tâm, trong vài năm này trước khi chuyện Trịnh Gia Hòa qua đời được làm rõ hẳn sẽ không rời khỏi thành phố B, nếu như thế, những chuyện có lợi cho sự nghiệp, đương nhiên là muốn làm.
Hôm nay Giang đạo gởi thư cho Cố Ngôn Tử, là muốn nói với Cố Ngôn Tử đoàn phim của hắn đã vào giai đoạn chuẩn bị, hy vọng hai ngày sau Cố Ngôn Tử tham gia buổi thảo luận kịch bản.
Giang đạo là một đạo diễn lớn muốn quay một bộ phim điện ảnh, công việc chuẩn bị phải mất mấy tháng, mà hắn tính toán trong mấy tháng này, đem kịch bản hoàn thiện một chút.
Giang đạo ở thành phố B, đi qua cũng không mất bao nhiêu thời gian, lúc này Cố Ngôn Tử cũng đồng ý.
Sau khi cùng Giang đạo nói chuyện, cũng không có người nhắn tin cho hắn, Cố Ngôn Tử nhìn chằm chằm máy tính trong chốc lát, sau đó từ thư phòng đi ra ngoài, đi vào phòng bếp rửa hoa quả.
Hắn rửa sạch một chùm nho, lột vỏ thật tốt, lại gọt vỏ một quả táo, cắm tăm ở bên trên, nghĩ nghĩ còn rót hai ly sữa, sau đó đặt bọn nó vào khay, đi gõ cửa phòng của Trịnh Gia Hòa.
Phòng ngủ của Trịnh Gia Hòa rất lớn, bên trong đặt bàn học giá sách, bình thường hắn đều ở trong này làm việc.
« Cửa không đóng. » thanh âm của Trịnh Gia Hòa vang lên.
Cố Ngôn Tử mở cửa ra đi vào, liền nhìn thấy Trịnh Gia Hòa đang ngồi sau bàn học, nhìn mình mỉm cười.
« Em gọt táo, rửa nho, anh ăn không ? » Cố Ngôn Tử đem mâm trái cây và sữa đặt trước mặt Trịnh Gia Hòa, đánh giá phòng của Trịnh Gia Hòa một chút.
Hắn mặc dù đã ở trong này vài tháng, nhưng hôm nay vẫn là lần đầu tiên vào phòng ngủ của Trịnh Gia Hòa.
Cô làm việc theo giờ sẽ đúng giờ tới dọn dẹp, nhưng phòng ngủ của Trịnh Gia Hòa cô cũng không vào, quần áo của Trịnh Gia Hòa đều đặt ở phòng giữ quần áo nằm gần phòng ngủ, cô làm công như vậy, Cố Ngôn Tử đương nhiên cũng không tùy tiện vào phòng ngủ của Trịnh Gia Hòa.
« Được, cùng nhau ăn đi ? » Trịnh Gia Hòa gật đầu, sau đó liền chú ý tới Cố Ngôn Tử đã đem nho lột vỏ giúp mình.
Một trái nho xanh đã được lột sạch vỏ bỏ vào trong bát, nhìn hết sức đáng yêu.
Cố Ngôn Tử gật đầu, hắn vốn chuẩn bị hai phần !
Cửa sổ của phòng ngủ là cửa sổ sát đất, trước cửa sổ đặt một cái bàn nhỏ và hai cái ghế dựa, Trịnh Gia Hòa đem hoa quả và sữa đặt ở trên bàn, lại kéo rèm cửa sổ.
Phòng này của bọn họ nằm ngay vị trí trung tâm của tiểu khu, nhưng bởi vì cao, cũng không bị nhà lầu chúng quanh che chắn, nên vẫn có thể nhìn thấy cảnh đêm của thành thị.
Vừa xem cảnh sắc vừa ăn hoa quả uống sữa, thật không giống người thường.
« Chú Trịnh, em hôm nay thật vui vẻ. » Cố Ngôn Tử nói.
« Anh cũng vậy. » Trịnh Gia Hòa nói, lúc hắn tỏ tình kỳ thật thực lo lắng, lo lắng Cố Ngôn Tử từ chối.
Cố Ngôn Tử ăn một quả nho, lại không biết mình nên nói gì.
Hắn luôn nhịn không được ở trước Trịnh Gia Hòa biểu hiện ra mặt tốt của mình, cũng rất dễ dàng hồi hộp, mà tình huống này sau khi Trịnh Gia Hòa trở thành bạn trai cũng không giảm bớt, ngược lại càng mãnh liệt hơn.
Trịnh Gia Hòa nhìn ra hắn hồi hộp, hơi buồn cười, sau đó chọn một đề tài nói chuyện : « Lúc trước em đề nghị anh đầu tư vào công ty trò chơi kia, sau khi đầu tư, liền buông tay không để ý, hiện tại công ty trò chơi kia rất nổi tiếng, hẳn là có thể kiếm không ít tiền cho anh, gần đây em có xem trọng hạng mục đầu tư nào khác không ? »
« Có ! » Cố Ngôn Tử lập tức lên tiếng, sau khi hắn trở lại Cố gia chuyên môn nghiên cứu tình huống kinh tế vài năm này, vài năm này công ty nào phát triển tốt, công ty nào phát triển không tốt hắn biết rất rõ ràng.
Thế nhưng trong đó có chút công ty, không cần người khác đầu tư…
Hai người cứ nói chuyện như vậy, còn nói chuyện rất hăng say.
Trịnh Gia Hòa còn một ít chuyện còn chưa làm xong, ban đầu hắn không định đi làm, hiện tại cùng Cố Ngôn Tử nói chuyện rất vui vẻ, cũng đem ra, cùng Cố Ngôn Tử bàn bạc.
Cố Ngôn Tử vẫn không thích những công việc này, cảm thấy rất nhàm chán, nhưng lúc này người nói những thứ này với hắn là Trịnh Gia Hòa, tình huống liền không giống nhau.
Cùng Trịnh Gia Hòa nói chuyện, hắn như thế nào cũng sẽ không cảm thấy nhàm chán. Còn có Trịnh Gia Hòa không giống ba hắn, sẽ không bắt hắn nói ra quan niệm mới của mình hoặc là nói hắn nói sai rồi, sau đó lại răn dạy hắn, mà là cùng hắn giải thích rõ ràng, thậm chí còn khen ngợi ý tưởng của hắn.
Kể từ đó, hắn cùng Trịnh Gia Hòa càng nói càng hăng say.
Mà Trịnh Gia Hòa, hắn một lần nữa cảm thấy…. Cố Ngôn Tử đi làm biên kịch thật lãng phí.
Thế nhưng Cố Ngôn Tử thích, vậy thì không còn cách nào khác.
Chính là khi làm biên kịch, hắn có thể làm cho Cố Ngôn Tử tiếp xúc một ít với chuyện thương trường, Cố thị…. Sớm muộn gì cũng là của Cố Ngôn Tử.
Hai người một khi nói chuyện, đúng là vèo một cái đã tới nửa đêm.
« Ngày mai còn muốn dậy sớm, chú Trịnh, anh đi ngủ sớm một chút ! » Cố Ngôn Tử nhìn đồng hồ, phát hiện đã hơn mười hai giờ đêm, liền lập tức đứng lên.
Mỗi ngày Trịnh Gia Hòa đều bận rộn nhiều việc, cũng không thể ngủ muộn.
« Ừ. » Trịnh Gia Hòa cũng đứng lên : « Nên đi ngủ sớm một chút, ngủ ngon. »
Lúc nói ngủ ngon, Trịnh Gia Hòa kéo Cố Ngôn Tử qua, hôn một cái trên môi Cố Ngôn Tử.
Cố Ngôn Tử ngẩn người, Trịnh Gia Hòa thừa dịp hắn sững sờ lại hôn thêm một cái : « Còn nữa, đừng kêu chú Trịnh. »
Bị người mình thích gọi chú, thực sự không phải là chuyện vui vẻ gì.
Cố Ngôn Tử từ trong phòng Trịnh Gia Hòa đi ra, có hơi mơ mơ màng màng, cũng hơi hối hận.
Hắn sao lại không phản ứng lại ? sớm biết vậy, hắn nên làm sâu nụ hôn kia hơn…
Đáng tiếc, thân thể hắn không chủ động, lúc đối mặt với Trịnh Gia Hòa, lại ngại chủ động.
Lúc Cố Ngôn Tử tắm rửa xong, đã là rạng sáng.
Hắn vẫn không ngủ được, tâm tình rất là kích động.
Ở trong đêm tối nằm một hồi lâu, Cố Ngôn Tử lại đứng dậy, sau đó mở di động lên lướt lướt.
Sau đó liền phát hiện Điền Thịnh Đông gửi tin nhắn vào vòng bạn bè : « Nửa đêm không thể ra ngoài, may mắn còn lại một nồi lẩu. » bên dưới là một cái nổi đang nóng hầm hập.
Cố Ngôn Tử gửi tin nhắn cho Điền Thịnh Đông : « Anh còn chưa ngủ sao ? »
« Còn sớm như vậy ngủ cái gì mà ngủ ? từ từ, lời này hẳn là tôi hỏi cậu chứ, cậu còn chưa ngủ ? » Điền Thịnh Đông thực ngạc nhiên.
« Gặp một chuyện tốt, hưng phấn quá không ngủ được. » Cố Ngôn Tử nói.
« Có chuyện gì tốt ? »
« Tôi thoát kiếp độc thân rồi. » Cố Ngôn Tử vẫn không nhịn được khoe ra.
Điền Thịnh Đông trực tiếp gửi tin nhắn bằng giọng nói lại : « Cố thiếu cậu nói gì ? cậu thoát kiếp độc thân ? lúc trước cậu độc thân sao ? »
« Anh vì sao không cảm thấy tôi không phải là người độc thân ? » Cố Ngôn Tử cũng phát giọng nói lại.
« Cố thiếu cậu mỗi ngày ở nhà nấu cơm, mỗi ngày đi ngủ sớm, liên hoan cũng không tham gia, đây không phải là những việc chỉ dành cho những người đã kết hôn mới làm sao ? »
« Tôi chỉ là có thói quen sống khỏe mạnh mà thôi. »
« Được rồi, cuộc sống của cậu thật khỏe mạnh…. Cố thiếu, bạn trai cậu là ai ? »
« Bạn trai tôi rất lợi hại, nói ra sẽ hù chết anh. »
« Có lợi hại có thể bằng Trịnh tổng không ? lúc trước tôi vẫn nghĩ cậu và Trịnh tổng là một đôi, kết quả hiện tại cậu mới thoát kiếp độc thân… »
Cố Ngôn Tử gửi một đống dấu chấm lửng qua, lại phát giọng nói lại : « Bạn trai tôi chính là Trịnh Gia Hòa. »
Điền Thịnh Đông cũng gửi một đống dấu chấm lửng qua, lại nói : « Cho nên hai người ở chung lâu như vậy, giờ mới xác định quan hệ sao ? »
«giải thích còn chưa rõ ràng, sao có thể tùy tiện xác định quan hệ ? » Cố Ngôn Tử nói.
« Vậy cũng đúng… »
Cố Ngôn Tử cùng Điền Thịnh Đông trò chuyện, Điền Thịnh Đông lại bắt đầu mè nheo Cố Ngôn Tử viết kịch bản cho hắn.
« Điền Thịnh Đông, anh nghĩ tới tương lai của anh chưa ? » Cố Ngôn Tử đột nhiên hỏi.
« Nghĩ tới, tôi nhất định sẽ sản xuất ra một bộ phim điện ảnh làm cho toàn bộ thế giới đều thích ! sản phẩm điện ảnh trong nước của chúng ta càng ngày càng tốt, tôi còn trẻ, tôi cảm thấy rất có hy vọng. »
« Nếu thật như vậy, tôi cảm thấy anh nên đi tới những đoàn phim lớn học tập một chút. » Cố Ngôn Tử lại nói. Đoàn phim của Điền Thịnh Đông, thật sự những phương diện khác đều bình thường, nói tới bộ phim này, chất lượng so với hoàn toàn không thể so sánh.
Nhưng mà, không phải là bộ phim truyền hình chế tác rất hoàn mĩ.
Lúc trước bản thân mình không có tiếng tăm gì, lại cảm thấy Điền Thịnh Đông đời trước không bỏ đá xuống giếng, nếu không Cố Ngôn Tử sẽ không hợp tác với Điền Thịnh Đông.
Điền Thịnh Đông hơi chần chờ.
Hắn cũng muốn đi học tập, nhưng lại không bỏ xuống được.
Năm trước hắn tổng cộng làm bốn bộ điện ảnh, tuy nói kiếm không được nhiều tiền, nhưng cũng là buôn bán lời, mà năm nay, hắn có thể kiếm được càng nhiều.
Lúc này nếu đi học tập…. hắn phải bỏ ra một khoảng thời gian rất dài, chỉ sợ không có gì thu vào.
« hai ngày nữa tôi muốn đi gặp đạo diễn Giang Thụy, anh có muốn tới đoàn phim của Giang đạo xem không ? » Cố Ngôn Tử hỏi.
Điền Thịnh Đông không hề nghĩ ngợi đồng ý : « Được ! đạo diễn Giang Thụy ! ông ấy là thần tượng của tôi ! » học tập hay không học tập cứ để đấy đã, đi làm quen trước cũng tốt !
Cố Ngôn Tử cùng Điền Thịnh Đông nói chuyện xong, đã là bốn giờ sáng.
Mà hắn càng ngày càng có tinh thần….
Nghĩ nghĩ, Cố Ngôn Tử quyết định đi làm bữa sáng.
Hắn dùng nồi cơm điện nấu cháo, rau trộn rong biển thái nhỏ, xào một đĩa cà rốt, sau đó lấy ra bánh bao thịt chưng tương là vừa lúc.
Cuối cùng, để lại một tờ giấy, hắn mới trở vào phòng mình, nhào đầu vào trong chăn.
Trước khi ngủ, hắn đặt đồng hồ báo thức mười giờ sáng, lại nhắn tin cho mẹ mình : « Mẹ con nghĩ thật lâu, vẫn thực thích hắn. »
Cố Ngôn Tử ngủ thật ngon, sáng sớm ngày hôm sau mẹ Cố càng rối rắm.
Con trai của bà là muốn bội tình bạc nghĩa sao !
Mẹ Cố hơi đồng tình với Trịnh Gia Hòa.
Trịnh Gia Hòa được đồng tình lúc này đang sảng khoái ăn sáng, lại mở ra cửa phòng của Cố Ngôn Tử, nhẹ nhàng mà đi vào.
Lúc trước Cố Ngôn Tử chưa bao giờ vào phòng hắn, sau khi Cố Ngôn Tử đến đây, hắn cũng không vào phòng này nữa.
Hiện tại đi vào…. Liền phát hiện phòng này đã thay đổi rất nhiều, có không ít đồ vật này nọ, còn hơi lộn xộn.
Thế nhưng, lộn xộn cũng chỉ có trên giường mà thôi.
Những nơi khác của phòng Cố Ngôn Tử, đều rất sạch sẽ, nhưng trên giường hắn đôi khi sẽ có một ít đồ vật, khoảng hơn mười quyển sách, một bản bút ký máy tính, tai nghe, đồng hồ… thậm chí còn có cả gương và mấy tấm mặt nạ, mà ở đuôi giường, còn để một bộ quần áo, chắc là ngày mai muốn mặc.
Những thứ thượng vàng hạ cám này, chiếm hơn nửa cái giường…. Nhìn ra được, tư thế ngủ của Cố Ngôn Tử hẳn là không tồi.
Trịnh Gia Hòa nhìn Cố Ngôn Tử đang ôm chăn ngủ, cười khẽ một tiếng, sau đó đem di động hắn để ở đầu dường cầm ra ngoài.
Tiếp theo, hắn kêu trợ lý của Cố Ngôn Tử tới đây, kêu hắn nhìn di động của Cố Ngôn Tử, nếu đồng hồ báo thức thì tắt đi, nếu có điện thoại quan trọng, lại đánh thức Cố Ngôn Tử.
Tối hôm qua Cố Ngôn Tử hẳn là ngủ thật trễ, vẫn nên để cho hắn ngủ lâu một chút.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...