Tinh Duyệt là một công ty giải trí, am hiểu nhất chính là dẫn đường cho các loại dư luận trên mạng, bọn họ còn nuôi một số lượng thủy quân rất lớn.
Nhưng Khương Tú tìm thủy quân cũng không phải của Tinh Duyệt, mà là một công ty thủy quân rất nổi danh trong giới, mà cái công ty kia, luôn luôn rất nổi tiếng vì làm việc ổn thỏa.
Nhưng hiện tại, công ty này bị bắt, tất cả mọi người đều vào cục cảnh sát.
Người đại diện Khương Tú muốn đi hỏi thăm một chút, nhưng cái gì cũng không hỏi được!
Khương Tú cùng người đại diện của cô ta lập tức hơi sốt ruột, cha Bành thật ra không xem là chuyện gì lớn: “Bắt bọn họ nhưng bọn họ cũng không làm chuyện trái pháp luật gì, qua hai ngày nữa thì sẽ được thả ra thôi!”
Vài năm này, quốc gia một mực chú ý tới chuyện bạo lực internet, đối với chuyện này quản rất nghiêm, ở trên mạng viết cái gì, cũng phải kiểm tra nghiêm ngặt… ở trong mắt cha Bành, công ty thủy quân kia sở dĩ bị tóm, chắc là bị nghi ngờ làm web đen.
Một đám người bọn họ suốt ngày tụ tập trước máy tính, quả thật rất khả nghi…
Nhưng chỉ cần điều tra rõ ràng, những người này sẽ được thả ra.
Cha Bành nói như vậy, Khương Tú lập tức nhẹ cả người.
Nhưng mà… bọn họ vui vẻ quá sớm.
Vào lúc ban đêm, chuyện công ty thủy quân kia bị bắt thế nhưng lên tin tức!
Người đẹp dẫn chương trình tin tức mang theo nụ cười chuyên nghiệp, đưa tin cảnh sát thành phố B đã bắt được một đám người “thông qua internet bịa đặt hãm hại người khác để kiếm lời”.
Trong tin tức, còn có một cái video quay lại quá trình bắt được những người của công ty thủy quân kia, có thể nhìn thấy một đám cảnh sát đá cửa mà vào, sau đó liền đem mười mấy người đang công tác trước máy tính bắt hết toàn bộ…
Người dẫn trương chình lại nói tuy rằng chí có mười mấy người, nhưng có thể thông qua internet truyền thông tin tới cho cả ngàn người, thành viên trong công ty này phải hơn hai trăm người, mà bọn họ ở trên mạng tuyên bố những tin tức không được chứng thực, còn dẫn đường cho dư luận, hằng năm kiếm được mấy vạn.
Cuối cùng cũng không thiếu được phải nhắc lại đây là xã hội cộng hòa, phải nên tinh lọc internet.
Khương Tú cũng không xem tin tức trực tiếp, nhưng cha Bành mỗi ngày đều xem, thậm chí quốc gia ban bố điều luật gì, hắn sẽ là người đầu tiên đi nghiên cứu, để hiểu biết chính sách của quốc gia.
Cũng bởi vì vậy, hắn thấy được tin tức này, sau đó liền ngây người.
Công ty thủy quân này, thế nhưng lên tin tức trực tiếp, đây là…. Đã trở thành chuyện lớn!
Quốc gia muốn xen vào chuyện này sao?
Cha Bành lập tức liên hệ với người bên trên của mình, muốn hiểu biết tình huống cụ thể.
Mà lúc này…. Cố Ngôn Tử đang ở nhà cậu mình, bị cậu mình răn dạy.
“Cậu biết cháu bỏ nhà ra đi, nhưng không nghĩ tới sau khi cháu bỏ nhà ra đi lại làm chuyện ngu xuẩn như vậy!” cậu của Cố Ngôn Tử tên là Tô Bằng Hải, hắn đã hơn bốn mươi tuổi, tóc được chải cẩn thận ra sau, ánh mắt sắc bén, cả người rất nghiêm túc.
Sáng hôm nay sau khi Cố Ngôn Tử đưa Trịnh Gia Hòa tới công ty, liền đi đoàn phim, sau đó tuyên bố xuất quỹ, tới buổi chiều, đang định đi đón Trịnh Gia Hòa về nhà, liền nhận được điện thoại của cậu mình.
Hắn chỉ có thể nhắn tin cho Trịnh Gia Hòa nói mình có việc muốn tới nhà cậu một chuyến, sau đó ngựa không ngừng nghỉ chạy tới nhà cậu.
Lúc này nghe được lời của cậu mình, Cố Ngôn Tử chỉ biết… chuyện của hắn và Bành Tĩnh Hoằng chỉ sợ không giấu được nữa.
Hắn lập tức thấy xấu hổ.
“Thích nam nhân không tính là gì, nhưng cháu xem xem, người cháu thích là loại gì!” Tô Bằng Hải cả giận nói.
Cố Ngôn Tử càng xấu hổ.
Chuyện của hắn và Bành Tĩnh Hoằng, là gạt cha mẹ hắn, mà cha mẹ hắn sau khi nghe chính miệng hắn nói chuyện mấy năm nay trải qua, cũng không đi điều tra, bởi vậy người trong nhà không biết chuyện của hắn và Bành Tĩnh Hoằng.
Nhưng hiện tại… cậu hắn chỉ sợ là đã biết rõ ràng.
“May mắn cháu cũng không quá dại dột! sớm chia tay!” Tô Bằng Hải nói.
“Đúng vậy….”
“Sau khi chia tay, cháu với hắn còn dây dưa với nhau hay không? sao cô gái kia còn cắn chặt cháu không tha vậy?” Tô Bằng Hải lại nói.
“Cậu, cháu với hắn đã không còn quan hệ gì nữa! về phần cô gái kia, cháu cảm thấy đầu óc cô ta có vấn đề.”
Tô Bằng Hải trừng mắt Cố Ngôn Tử, lại hỏi: “Bên kia muốn đối phó như thế nào, cháu đã nghĩ ra cách chưa?”
Ông ngoại bà ngoại Cố Ngôn Tử năm đó bận rộn cho sự nghiệp, liền chỉ sinh mẹ Cố Ngôn Tử và cậu của hắn, mà cảm tình của chị em Tô gia từ nhỏ đã rất tốt, Tô Bằng Hải đối với người cháu ngoại trai này, đương nhiên là rất để bụng.
“Bọn họ dám ra tay với cháu, cháu cắt móng vuốt bọn họ…” Cố Ngôn Tử nói ra ý nghĩ của mình, lại bổ sung một câu: “Cậu…. việc này cậu dấu giúp cháu, đừng để cho cha mẹ cháu biết.”
Vẻ mặt Cố Ngôn Tử chờ mong nhìn Tô Bằng Hải, hắn không muốn cho cha mẹ biết.
Tô Bằng Hải gật đầu, hỏi: “Những người ở Bành gia…. Có biết thân phận của cháu không?”
“Không biết!” Cố Ngôn Tử lập tức trả lời.
“Việc này đối với cháu là một chuyện tốt.” Tô Bằng Hải nói.
Nếu những người Bành gia biết được thân phận của Cố Ngôn Tử, vì tránh cho bọn họ lôi kéo Cố Ngôn Tử, bôi đen Cố Ngôn Tử, hắn chắc chắn sẽ bị hạn chế tay chân.
Nhưng bọn họ không biết thân phận thật của Cố Ngôn Tử, chỉ coi Cố Ngôn Tử là biên kịch bình thường, vậy thì hắn có thể muốn làm như thế nào thì làm.
“Cảm ơn cậu.” Cố Ngôn Tử cười nói.
“Cháu… đi ra ngoài bị ức hiếp, nhưng lại hoạt bát lên không ít.” Tô Bằng Hải nói: “Bảo mẫu đã làm cơm xong, hôm nay ở chỗ cậu ăn cơm đi.”
Cố Ngôn Tử gật đầu, đi theo cậu mình xuống lầu.
Diện mạo của vợ Tô Bằng Hải rất bình thường, nhưng rất có khí thế giống như Tô Bằng Hải, nhìn thấy Cố Ngôn Tử, cô liền nở nụ cười, sau đó kêu bảo mẫu đem đồ ăn lên, về phần con gái của bọn họ, con bé tham gia trại hè, cũng không ở trong nhà.
Tô gia ăn uống rất đơn giản, nhưng tay nghề của bảo mẫu rất tốt, Cố Ngôn Tử rất thích hai món ăn trong đó, liền hỏi cách làm.
“Cháu là một đại nam nhân, nhà của mình không ở, lại ở nhà của Trịnh Gia Hòa, lại còn nấu ăn cho hắn….” Tô Bằng Hải nhìn Cố Ngôn Tử hỏi cách nấu ăn, mày liền nhăn lại, nhưng rốt cuộc cũng không nói gì.
Đứa nhỏ đã lớn như vậy, đã có suy nghĩ của mình, hắn cũng không thể nói quá nhiều, hơn nữa… Trịnh Gia Hòa so với Bành Tĩnh Hoằng vẫn tốt hơn.
“Cậu, ở một mình rất buồn!”
“Cháu có thể tới nơi này ở!” lúc trước không nói chuyện mợ hắn đột nhiên lên tiếng.
Cố Ngôn Tử; “….” Người ta phu xướng phụ tùy, hắn vẫn là nên không nói gì thì hơn….
Cố Ngôn Tử khó lắm mới tới Tô gia một lần, ở Tô gia tới chín giờ, mới đi về nhà.
Mà lúc này Trịnh Gia Hòa đang vạn phần lo lắng.
Chuyện của Cố Ngôn Tử, đã xảy ra từ sáng ngày hôm qua, mãi cho đến hôm nay, chuyện này đã yên tĩnh lại.
Ngày hôm qua, Trịnh Gia Hòa cũng không biết chuyện này, mà hôm nay….
Hôm nay hắn bận rộn nhiều việc, đi ra ngoài gặp vài người, mãi cho tới buổi chiều mới quay về văn phòng, cũng là lúc này, hắn mới từ trợ lý Chu biết được chuyện này.
Hắn lên mạng xem, lập tức liền tức giận, tức Cố Ngôn Tử không nói chuyện này với hắn, cũng tức Cố Ngôn Tử bị người khác ức hiếp.
Cố tình tập đoàn Minh Lợi không có liên quan tới giới giải trí, hắn không biết những chuyện ở trong giới này, nên cũng không dám tùy tiện nhúng tay vào, e sợ sẽ mang phiền toái đến cho Cố Ngôn Tử.
Mà hắn đang muốn gọi điện thoại hỏi Cố Ngôn Tử một chút, thì nhận được tin nhắn của Cố Ngôn Tử, nói hắn muốn tới nhà cậu.
Trịnh Gia Hòa nhìn di động, sau khi nhắn mấy tin nhắn an ủi, chỉ có thể tự mình đi về.
Cố Ngôn Tử không về, trong nhà ngay cả đồ ăn cũng không có, cuối cùng chỉ có thể kêu người ta mang đồ ăn tới đây… Trịnh Gia Hòa tùy tiện ăn một chút, lại buộc bản thân sốc lên tinh thần làm việc.
Lúc Cố Ngôn Tử về nhà, đã là mười giờ tối.
Mà hắn mới vừa trở về liền nhìn thấy Trịnh Gia Hòa đang ở nhà ăn uống nước.
“Cậu đã về rồi.” Trịnh Gia Hòa nói.
“Vâng… trở về có hơi trễ.” Cố Ngôn Tử nói.
“Lúc này cũng không trễ lắm… cậu có khỏe không?” Trịnh Gia Hòa lại hỏi.
“Tốt lắm!” Cố Ngôn Tử không chút nghĩ ngợi liền nói.
“Chuyện trên mạng…”
“Chú Trịnh chú đã biết chuyện trên mạng rồi sao?” Cố Ngôn Tử cười cười: “Cũng không có gì, dân mạng cũng sẽ không quá để ý một biên kịch.”
Thủy quân tuy rằng luôn nhắc tới tên hắn, nhưng những người dân mạng bình thường, đến ngay cả những người đã từng mắng qua hắn, lúc này hẳn là hơn phân nửa đều không biết tên hắn.
Khương Tú gây chuyện ầm ĩ như vậy, quần chúng sau khi ăn qua dưa bở, chỉ sợ sẽ chỉ chú ý tới hai bộ phim và .
Lại nói tiếp, đời trước Khương Tú có “chứng cứ phạm tội xác thực” đi hại hắn, bởi vì nổi tiếng nên còn ầm ĩ hơn hiện tại nhiều, nhưng không bao lâu dân mạng cũng quên hắn, càng đừng nói là chuyện lần này.
“Việc này có quan hệ tới đám người của Bành Tĩnh Hoằng đúng không? Muốn tôi giúp đỡ hay không?” Trịnh Gia Hòa lại hỏi.
“Đúng!” Cố Ngôn Tử cười nói: “Chú Trịnh chú tìm người để ý bọn họ giúp cháu! Lúc trước cháu không có nhân thủ, cũng không tìm người để ý bọn họ, không ngờ lại bị bọn họ chọc cho một dao không kịp đề phòng….”
Lúc trước hắn quá bận, lại ngại tìm Trịnh Gia Hòa giúp đỡ, cuối cùng đúng là không có phòng bị.
Hiện tại bên người cậu hắn mặc dù có người, nhưng thân phận của cậu hắn như vậy, làm những chuyện này cũng không thích hợp, dễ dàng bị người ta túm bím tóc hoặc là bị người trong giới nhìn ra giấu vết, giao cho Trịnh Gia Hòa là không có vấn đề gì.
Trịnh Gia Hòa gật đầu, đồng thời hơi ảo não.
Hắn nghĩ sau khi chia tay sẽ không có chuyện gì, cũng không lại đi chú ý đám người Bành Tĩnh Hoằng, không nghĩ tới nhóm người này còn có thể làm ra một chuyện ầm ĩ như vậy.
“Đúng rồi chú Trịnh, chú giúp cháu tìm một luật sư? Cháu phải đi kiện bọn họ!” Cố Ngôn Tử lại nói.
Trịnh Gia Hòa cũng đồng ý, sau đó liền lập tức gọi điện thoại cho trợ lý Chu, cho trợ lý Chu đi tìm luật sư thích hợp— tập đoàn Minh Lợi có luật sư, nhưng những luật sư này chuyên phụ trách những chuyện trên thương trường, mà Cố Ngôn Tử muốn kiện là chuyện xâm phạm danh dự, vậy phải tìm người chuyên nghiệp hơn.
Sau khi hai bên nói xong, đều thoải mái rất nhiều, Cố Ngôn Tử liền cười hỏi: “Chú Trịnh, Khương Tú hiện tại tự làm tự chịu… chú muốn lên mạng nhìn xem hay không?”
Kêu cảnh sát đến bắt công ty thủy quân kia, việc này là do cậu hắn tìm người làm, tin tức này có thể lên CCTV, cũng là do bút tích của cậu hắn.
Mà có người đem tin tức trực tiếp đăng lên trên mạng…. chuyện này không thể không nói sẽ ầm ĩ lớn lên.
Nhất là…. Đài truyền hình ở thành phố B, còn đưa tin kể lại của người ở công ty thủy quân.
Trong tin tức này, người phụ trách của công ty thủy quân nói không ít chuyện: “Chúng tôi chỉ là dựa theo yêu cầu của cố chủ, ở trên mạng đăng tin tức….”
“Có đôi khi buổi sáng vừa mới bôi đen một người, buổi chiều lại tiếp tục đi khen bộ phim của người đó…”
“Bình thường tiền đều rất nhiều…”
…
Cuối cùng bọn họ nói chuyện hai ngày nay: “Lúc bị bắt, chúng tôi đang bội đen một bộ phim, còn có biên kịch của bộ phim kia.”
Những người này nói, rốt cuộc vẫn không nhiều lắm, nhưng cảnh sát bổ sung thêm một ít, nói bọn họ ở trong máy tính của những người này phát hiện một ít người bị hại, còn có đoàn phim bị hại, sau đó, lại nghiêm khắc tỏ vẻ, loại chuyện bịa đặt gây sự ở trên mạng này, thậm chí tiến hành bạo lực internet, nên quản lý chặt chẽ.
Dân mạng chú ý chuyện này đều trầm trò khen ngợi.
Rất ít dân mạng biết đến loại thủy quân này, bạo lực internet mọi người rất ghét, hiện tại quốc gia muốn xen vào, bọn họ rất tán thành.
Mà lúc này, lại có người kịp thời phát hiện….
Bộ phim cuối cùng mà công ty thủy quân này đang bôi đen, thế nhưng chính là , mà biên kịch bọn họ bôi đen chính là Cố Ngôn Tử.
Lúc trước chuyện của Cố Ngôn Tử tuy rằng ầm ĩ, nhưng người chú ý cũng không nhiều, độ hot kia, đều là thủy quân tạo nên.
Dù sao… bộ phim này và những diễn viên ở bên trong đều không có tiếng tăm gì.
Rất nhiều người cho dù nhìn thấy, cũng chỉ liếc mắt một cái, đảo mắt liền quên.
Trên mạng còn có nhiều tin bát quái khác như vậy!
So sánh với việc chi phí cho tổ biên kịch của rất thấp, người biết ngược lại nhiều hơn một chút… ai bảo fan của Phong Tư Vũ nhiều như vậy.
Nhưng hiện tại, có rất nhiều người nói tới bộ phim này!
Không chỉ như thế, Cố Ngôn Tử còn hoàn toàn được tẩy trắng!
“Tôi nói này, tất cả diễn viên của bộ phim này toàn là người mới, gây ra nhiều chuyện ầm ĩ như thế, thì ra là bị người khác hãm hại….”
“Tạt một thùng sơn đen, người đi nói xấu người khác thật là lợi hại!”
“Hiện tại nhìn lại những chuyện này, thật là giả dối…”
“Kỳ thật cũng không nhất định là người khác nói xấu, Cố Ngôn Tử này có phải là có hậu thuẫn rất lớn hay không? Các người có phát hiện hay không, hắn vừa xảy ra chuyện, công ty thủy quân liền lên tin tức trực tiếp…”
“Có chút người cũng suy nghĩ quá nhiều… tên biên kịch kia nếu thật sự lợi hại như vậy, còn làm biên kịch làm gì? Tôi thấy chỉ là do may mắn mà thôi.”
“May mắn +1, nếu không có việc này, tôi cũng không biết những chuyện trước kia, cũng không biết đến bộ phim này cùng biên kịch ….”
“Chuyện tình lúc trước? chuyện lúc trước là chuyện gì?”
….
Sáng sớm ngày hôm sau, Cố Ngôn Tử nhận được điện thoại của Điền Thịnh Đông, Điền Thịnh Đông rất hưng phấn, bộ phim của bọn họ hiện tại thật sự nổi tiếng!
Không chỉ có như thế, sau khi bọn họ lên hot search, còn có vài trang web liên hệ với bọn họ, muốn mua bản quyền của phim!
“Nếu là lúc trước, bọn họ sao có thể biết được bộ phim này của chúng ta, tôi mang phim tìm tới tận cửa, bọn họ cũng không muốn xem…” Điền Thịnh Đông lải nhải: “Hiện tại chúng ta giàu to rồi!”
“Ừ.” Cố Ngôn Tử lên tiếng; “Tôi đang làm bữa sáng, lát nữa nói chuyện.”
“À… Tôi muốn đi ngủ, lát nữa không nói chuyện. » Điền Thịnh Đông ngắt điện thoại.
Người này… càng ngày càng ngủ trễ…. Không, phải nói sớm.
Cố Ngôn Tử đem bữa sáng để lên bàn, sau khi nếm qua, liền thần thanh khí sảng đi tới đoàn phim .
Mà lúc này, Khương Tú cùng Nghê Quân Dương, cùng nhau bị mời vào cục cảnh sát.
Đồng thời luật sư Trịnh Gia Hòa giúp Cố Ngôn Tử mời, cũng đi qua.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...