Đại Thiếu Gia Tôi Ghét Anh
Mặc dù rất lo lắng Thiên Kỳ nhưng cô làm sao dám đến thăm anh, cô chẳng còn mặt mũi nào để gặp anh, anh vì cô thay đổi bao nhiêu thứ bây giờ lại phóng túng như xưa lỗi cũng do cô. Trằn trọc trên giường mãi không ngủ được. Cả người cô nóng như lửa đốt, quơ tay sờ soạng tìm cốc nước nhưng nửa buổi cũng chẳng thấy, cổ họng khô hốc khó chịu, đáy mắt nổi lên một tầng nước nóng theo từng giọt chảy ra khóe mắt. Cả buổi chiều chẳng ăn gì nhưng cô cứ liên tục buồn nôn.
____
Thiên Hàn gọi trực thăng cá nhân đến tầng cao nhất của tòa khách sạn nhanh chóng bay về Thượng Hải.
Đứng trước cửa phòng anh có biết bao là khẩn trương, một hồi lâu anh mới vặn vặn chốt cửa bước vào. Cô gái nhỏ nhắn cuộn lấy chiếc chăn như con sâu chỉ lộ ra cái đầu nhỏ, cái miệng vểnh lên mà anh muốn cắn một cái. Anh bước đến gần ôm cô vào lòng thuận tay vén tóc đang hỗn độn trên mặt cô, vuốt ve mặt cô.
Ánh mắt Thiên Hàn nhìn cô trở nên nóng rực, phát hiện cả người cô nóng đến dọa người liền xốc chăn lên thăm dò thân thể cô mới gọi một cú điện thoại sau đó dặn dò thím Trương nấu cho cô một chút cháo.
Trở lại giường, anh đem cô áp sát vào người mới phát hiện cả người cô ướt sũng mồ hôi, miệng môi tái nhợt khiến anh đau lòng. Anh bưng ra từ nhà tắm chậu nước nóng, lau người cho cô rất tỉ mỉ. Tuy đây là lần đầu tiên anh chăm sóc người bệnh nhưng không hề có chút lúng túng nào ngược lại rất chu đáo. Thời điểm anh để tay phía lưng đở cô ngồi dậy uống chút nước thì bác sĩ đến.
Cả đêm anh ngồi máy bay về có chút mệt mỏi, đến nơi phát hiện cô bị cảm mạo trong lòng nóng như lửa đốt, nhìn cô mệt mỏi anh cũng chẳng muốn ăn tối mà đặc biệt chăm sóc cô.
Bác sĩ anh gọi đến chính là bạn thân của anh _ Tần Ngôn.
"Chút mừng cậu cô gái đó có thai rồi."
Thiên Hàn đang đút nước cho Thẩm Tiên Hạ động tác bỗng ngưng lại, liếc mắt nhìn Tần Ngôn. Gương mặt trắng mịn của Thiên Hàn nổi lên một tầng hồng, cảm giác như có luồng điện chạy qua người trên môi nở nụ cười mãn nguyện. Tưởng Thiên Hàn sẽ cảm ơn mình ai ngờ anh cứ ngồi ôm cô gái đó mắt nhìn vào một hướng vô định môi thì cứ nhếch lên hạ xuốg cuối cùng cũng không nhịn được mà bật cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...