Đại Thần Ôm Vào Lòng 101 Nụ Hôn Sâu
Hắn đang tham gia một bộ phim, hơn nữa còn liên tục phải đi tuyên truyền, nếu bây giờ bị đánh đến trọng thương phải vào viện, tin này loan ra sẽ khiến cho hắn bị cắt hợp đồng.
Vì suy nghĩ cho tiền đồ và cũng vì không chịu nổi sự đau đớn này nữa, Dương Lê không van xin được bèn chuyển sang cách khác: “Hạ Quý Thần, anh dừng tay, chỉ cần anh dừng tay thì tôi sẽ nói cho anh nghe một chuyện anh muốn biết.”
Hắn tưởng anh là con nít ba tuổi ư? Để hắn dễ dàng qua mặt như vậy sao?
Hạ Quý Thần không chút mảy may để ý đến lời của Dương Lê, giơ nắm đấm chuẩn bị đấm vào mặt của hắn.
Chiêu thức này còn độc hơn nhiều so với hai cái bạt tay của Quý Ức.
Lỡ như bị đánh vào mặt, e rằng ít nhất nửa tháng hắn sẽ không thể lên hình.
Nghĩ đến đây, Dương Lê vội vàng nói: “Tôi thật sự có chuyện muốn nói với anh, hơn nữa tôi đảm bảo anh nhất định sẽ có hứng thú, chuyện liên quan đến Quý Ức!”
Hai tiếng “Quý Ức” vừa thốt ra từ miệng Dương Lê, nắm đấm của Hạ Quý Thần đã đột ngột dừng lại.
Dương Lê có thể cảm nhận được nắm đấm của Hạ Quý Thần đã kê sát vào gò má hắn, nỗi sợ hãi đi qua, hắn thở mạnh một cái.
Trông thấy vẻ mặt nghi ngờ của Hạ Quý Thần, hắn sợ đến mức toàn thân run bần bật, nhanh chóng nói tiếp: “Tôi không có gạt anh, thật sự là chuyện liên quan đến Quý Ức… Là Thiên Ca, cô ta đến tìm tôi…”
Nghe đến hai chữ “Thiên Ca”, Hạ Quý Thần nheo mắt vài cái, nhìn Dương Lê chằm chằm vài giây rồi thu hồi nắm đấm.
Dương Lê thở phào nhẹ nhõm, hoàn toàn không để tâm đến hình tượng nằm dài ra sàn nhà, vừa nhịn đau vừa vội vàng lên tiếng: “… Sau khi Quý Ức rời khỏi đoàn phim, Thiên Ca đã đến tìm tôi ở phòng hóa trang.
Cô ta nói trung tuần tháng sau, tại đêm từ thiện mỗi năm một lần sẽ khiến Quý Ức trở thành người của tôi…”
Vừa nói dứt lời, Dương Lê đã cảm nhận được cơn lạnh sởn gai óc ập tới.
Hắn bị Hạ Quý Thần đánh tới mức phát sợ, vội vã mở miệng giải thích trong vô thức: “Lời đó không phải do tôi nói, là Thiên Ca nói, không liên quan gì đến tôi cả.”
Sắc mặt Hạ Quý Thần vẫn đầy sát khí, sau khi biết chắc chắn Hạ Quý Thần sẽ không tiếp tục đánh mình nữa, Dương Lê mới tiếp tục nói.
Vì phản ứng khi nãy của Hạ Quý Thần quá mức đáng sợ, để bảo vệ tính mạng mình, hắn không dám nhắc lại câu nói “Tôi đảm bảo sẽ đưa Quý Ức đến tận giường của anh, để anh mặc sức muốn làm gì thì làm” của Thiên Ca, mà tiếp tục nói: “Tôi biết Thiên Ca sẽ không tự nhiên tốt bụng giúp tôi như vậy.
Khi tôi hỏi về điều kiện, cô ta nói với tôi…”
“… Cô ta nói muốn có đoạn clip quay cảnh tôi và Quý Ức ngủ với nhau, còn phải là clip chất lượng cao…”
Dương Lê càng nói giọng càng nhỏ, sau khi nói xong còn không quên nhấn mạnh: “Đây là lời của Thiên Ca, chủ ý này là của cô ta.”
“Hơn nữa khi đó tôi đâu có đồng ý với cô ta.
Tôi thật sự không có đồng ý.
Cô ta thấy tôi chần chừ không lên tiếng còn đưa ra thêm điều kiện khác.
Vì biết tôi để ý Tạ Tư Ngọc, cô ta bảo còn có thể đưa Tạ Tư Ngọc lên giường cùng với tôi…”
Ba chữ “Tạ Tư Ngọc” làm cho Hạ Quý Thần phải cau mày.
Tạ Tư Ngọc không phải là người bắt tay cùng Thiên Ca hãm hại Quý Ức khi đó sao? Vì âm mưu đó chỉ có hai người họ biết nên quan hệ cả hai vẫn luôn rất tốt, thậm chí cả văn phòng làm việc mà Quý Ức sáng lập năm đó cũng được hai người chia nhau.
Bây giờ vì muốn báo thù Quý Ức mà Thiên Ca có thể đạp đổ cả Tạ Tư Ngọc?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...