Đại Thần Ôm Vào Lòng 101 Nụ Hôn Sâu


Có lẽ là do vừa rồi ở phòng sách nhìn thấy những websites đó, Quý Ức nghe thấy những lời nói ấm áp của Hạ Quý Thần, ánh mắt cô dâng lên một nỗi chua xót.
Cô không dám nhìn anh, chỉ nhẹ nhàng “ừm” một tiếng sau đó đưa tay ra nhận lấy ly nước trong tay rồi uống.
Uống vào mà bỗng trong lòng cô khó chịu vô cùng.

Cô và anh ở bên nhau là việc mà cô nghĩ không gì hạnh phúc bằng, nhưng vì Thiên Ca mà niềm hạnh phúc ấy còn chứa thêm những nuối tiếc không thể hóa giải được.
Nhưng tiếc nuối này, chỉ cần Hạ Quý Thần tiếp tục yêu cô thì đã định là sẽ không có cách nào bù đắp được.
Bởi vì trong lòng anh, từ đầu đến cuối anh luôn nghĩ là do anh lên lụy đến cô ấy.

Cho dù trong lòng Quý Ức có buồn như thế nào đi nữa thì cô cũng không hề để lộ ra trước mặt Hạ Quý Thần.
Uống hết ly trà gừng, cô vờ như rất buồn ngủ rồi kéo Hạ Quý Thần tiếp tục ngủ.
Sau khi dậy, cả cô và Hạ Quý Thần đều có tâm sự nhưng cả hai đều chôn giấu trong lòng không ai nói ra, cố gắng bày ra khuôn mặt vui vẻ trước mặt đối phương, cố hết sức làm cho đối phương yên tâm.


----
Lúc Hàn Tri Phản đến bệnh viện, Trình Hàm đã được đưa đến phòng cấp cứu.
Sau hai tiếng đồng hồ, Trình Hàm được chuyển từ phòng cấp cứu sang phòng bệnh thường.

Vì khoảng thời gian này liên tục phát sốt nên phổi của Trình Hàm bị nhiễm, cần phải nằm viện để quan sát thêm.
Sau khi đợi các thủ tục nhập viện làm xong, Hàn Tri Phản bàn giao cho bảo mẫu ở lại trong viện chăm sóc Trình Hàm, để quản gia về nhà thu dọn ít đồ mang đến, còn mình thì đến công ty.
Hàn Tri Phản sẽ không ở công ty một thời gian dài nên hắn ta mở một cuộc họp khẩn cấp, giao những việc quan trọng cho bộ phận chủ chốt quản lý.

Sau đó kêu thư ký đến văn phòng nói với cô ta thời gian tới hắn tạm thời sẽ không đến công ty, trừ phi có chuyện gấp còn không đừng làm phiền hắn.

Sau khi xử lý tốt việc công ty, Hàn Tri Phản lên xe trở lại bệnh viện nhi đồng.

Dừng xe xong, Hàn Tri Phản đi được nửa đường đến bệnh viện thì thấy quản gia và Trình Vị Vãn.
Trình Vị Vãn vẫn mặc bộ đồ nhăn nhúm lúc sáng, trong có vẻ rất chật vật.

Đầu tóc của cô rất lộn lộn, vết máu trên mặt đã được lau sạch nhưng vết thương ở thái dương nhìn rất rõ.
Mắt cô sưng lên thấy rõ giống như vừa khóc, cô kéo quản gia không ngừng nói gì đó, từ biểu cảm trên mặt cô cho thấy có vẻ như cô ấy đang cầu xin quản gia điều gì đó.
Quản gia đứng tại chỗ nhìn Trình Vị Vãn với vẻ mặt khó xử không biết phải làm sao.

Hàn Tri Phản nhìn hai người giằng co một lúc rồi hắn bước chậm đến đứng lại gần chỗ có thể nghe được tiếng nói chuyện của quản gia và Trình Vị Vãn.
“Nó không phải đang ở trong bệnh viện sao, bà cho tôi đến thăm Hàm Hàm được không? Tôi hứa sẽ rời đi trước khi anh ta đến, tôi sẽ không gây phiền toái cho bà đâu.

Tôi xin bà…”
“Cô Trình, tôi… tôi…” - Quản gia có vẻ như không không biết từ chối làm sao trước vẻ khẩn cầu của Trình Vị Vãn, bà ta lắp bắp một hồi cũng không nói ra được hết cả câu.

“Tôi xin bà, chỉ một lần này thôi, bà cho tôi đến thăm Hàm Hàm, tôi chỉ đến thăm nó năm phút thôi, không, ba phút, không thì một phút…”
Quản gia như bị Trình Vị Vãn làm cho cảm động, bà ta chần chừ một lúc rồi nói: “Vậy được, cô nói rồi đó, cô vào thăm một chút rồi phải mau chóng rời đi, cô cũng biết Hàn tiên sinh mà biết tôi bí mật cho cô đến thăm tiểu thiếu gia thì sẽ không tha cho tôi đâu…”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui