Đại Thần Ôm Vào Lòng 101 Nụ Hôn Sâu


Cả một đêm, gần như Quý Ức không ngủ được.

Rất nhiều lần cô muốn mở điện thoại xem bình luận trên mạng, nhưng khi đầu ngón tay vừa chạm vào màn hình, nhớ đến những từ ngữ sắc bén và ác độc kia...!cô lại rụt tay về.
Quý Ức cứ lặp đi lặp lại động tác như vậy không biết bao nhiêu lần.

Ngoài cửa sổ, trời dần dần sáng, vì quá mệt mỏi, rốt cuộc cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Dù đã ngủ, nhưng cô vẫn cứ trằn trọc mãi, thỉnh thoảng lại giật mình tỉnh giấc, trở mình, rồi lại tiếp tục mơ mơ màng màng thiếp đi.

Cứ giày vò như vậy không biết bao lâu, cuối cùng Quý Ức cũng chìm vào giấc ngủ say.

Nhưng cô chỉ mới ngủ được hơn một tiếng thì đã tỉnh dậy.


Bên ngoài cửa sổ, trời đã sáng hẳn.

Ngày thứ hai của năm mới, thời tiết vẫn tốt như cũ, ánh mặt trời rực rỡ làm cả thành phố sáng bừng lên.
Quý Ức mở điện thoại, liếc nhìn đồng hồ chỉ vừa mới 9 giờ rưỡi sáng, cô ngủ chưa đầy ba tiếng đồng hồ.
Mặc dù thật sự chưa ngủ đủ nhưng Quý Ức lại không thể ngủ tiếp được.

Cô quyết định ra khỏi giường.

Mẹ đã chuẩn bị xong bữa sáng, nhưng Quý Ức cũng không có chút khẩu vị nào.

Cô ăn qua loa nửa chén cháo, sau đó lại quay trở về phòng ngủ.
Vừa đóng cửa lại, thì Quý Ức đã nghe tiếng chuông điện thoại vang lên.

Là âm báo tin nhắn của Trang Nghi trên wechat “Tiểu Ức, không phải trước đó không lâu, cô có nói muốn đi Maldives sao? Xem nào, gần đây cô và bố mẹ có thời gian không? Hoặc là bạn bè cô cũng được.

Tôi có thể đề xuất công ty sắp xếp cho mọi người đến Maldives chơi, được không?”.
Mặc dù Trang Nghi không hề nhắc đến chuyện Quý Ức vô duyên vô cớ bị dính phải scandal bắt chước diễn xuất của Thiên Ca, nhưng khi nghe Trang Nghi nói những lời này, cô cũng có thể đoán được tin tức tiêu cực này chắc chắn đã phát triển ngày càng nghiêm trọng.

Hiển nhiên, Quý Ức rất tò mò là tình hình đã phát triển đến mức nào.


Nhưng cô lại có phần e sợ phải đối mặt với thực tế, cho nên cô cũng không nhắc đến đề tài này, mà thẳng thắn trả lời Trang Nghi “Không cần đâu, dạo này tôi không muốn đi đâu cả!”.
“Vậy cũng được, mấy ngày này cô nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ, cứ ở yên trong nhà qua cái tết âm lịch này đi.” Trang Nghi nhanh chóng gửi tin nhắn trả lời.
Quý Ức đáp lại một chữ “Ừm.”
Một lát sau, Trang Nghi lại gửi thêm một tin nhắn “Đúng rồi, Tiểu Ức, mấy cái tin tức trên weibo, không có việc gì thì tốt nhất cô đừng xem.”
Quý Ức lại nhắn một chữ “Ừm”, sau đó thoát ra khỏi khung đối thoại với Trang Nghi.
Vòng kết nối wechat có thông báo nhắc nhở, Quý Ức bấm vào, là thông báo Trần Bạch đã thích dòng trạng thái của cô vào hôm giao thừa.

Sau khi xem hết thông báo nhắc nhở, Quý Ức thuận tay kéo một lượt, thì nhìn thấy dòng trạng thái đầu tiên trên vòng kết nối wechat đang nói về cô “Thịnh Đường Phong Vân có thể đổi tên thành Khả năng bắt chước xuất sắc của Quý Ức rồi”.
Dòng trạng thái này là của một bạn học ở Đại học điện ảnh B.
Bình luận bên dưới hầu hết đều là của bạn học ở Đại học điện ảnh B, còn có thêm những người thân thiết với Quý Ức.

Cô nhìn thấy bọn họ kẻ xướng người họa, vừa châm chọc vừa khiêu khích cô.


“Bắt chước, hai chữ này hơi nhẹ rồi, đây là ăn cướp trắng trợn đó!”
“Thật sự không ngờ ngay cả biểu diễn cũng có thể ăn cắp bản quyền, quả thực là vô đạo đức.”
“Vấn đề nằm ở chỗ, coi như là cô ta ăn cắp diễn xuất của người khác đi, thì cũng đừng thể hiện một cách rõ ràng như vậy chứ.

Ngay cả tần suất run ngón tay cũng giống như đúc!” Phía sau bình luận này còn kèm theo một cái biểu tượng cười ra nước mắt.
“Quý Ức chính là nỗi sỉ nhục của Đại học điển ảnh B!”
“…”
Bình luận kế tiếp càng thêm khó coi hơn, đầu ngón tay Quý Ức lướt trên màn hình, kéo xuống phía dưới.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui