Sau khi gửi tin thành công, Hạ Quý Thần mới vào game.
Lần này, anh chọn tướng xạ thủ như trước, nhưng lại không đi đường Bot, mà đi thẳng vào đường Mid.
Do bắn nhầm đồng đội, anh không ngừng bị “Triệu hồi” (*), nhưng Hạ Quý Thần dường như không nhận ra, cứ đi thẳng về phía trước, đi mãi cho đến khi bị tháp của địch bắn chết.
Đợi hồi sinh xong, anh lại tiếp tục xông vào đường giữa, lại lần nữa bị tháp bắn chết, rồi lại tiếp tục hồi sinh…
Sau ba lượt liên tục, “Truy Phong thiếu niên” gửi đến mấy dấu “???”.
Hạ Quý Thần vờ như không thấy, cứ xông lên và bị tháp bắn chết như trước.
Đồng đội thấy vậy, bắt đầu mắng Hạ Quý Thần, nhưng dường như đối với Hạ Quý Thần, người bị mắng không phải là anh.
Anh lười biếng ngã người trên sofa, đắm chìm trong quá trình xông lên, bị tháp giết, hồi sinh rồi lại xông lên.
Bởi vì Hạ Quý Thần feed (*) quá lợi hại, thỉnh thoảng anh còn làm mất một lượng gold trên đường giữa, khiến cho pháp sư không có cơ hội phát triển...!Cuối cùng, ván này kết thúc trong thất bại.
Hạ Quý Thần rời khỏi game, mở giao diện hệ thống lên, đã thấy “Truy Phong thiếu niên” gửi tới hai cái tin nhắn.
“Không phải em? Vậy thì là ai?”
“Chuyện gì xảy ra? Sao cứ feed hoài vậy?”
Hạ Quý Thần không chút do dự đã lập tức gõ mấy chữ “Là chồng của cô ấy”, rồi gửi qua cho “Truy Phong thiếu niên”.
“Chồng của cô ấy?” Truy Phong thiếu niên nhanh chóng bắt được điểm chính “Vậy bạn là ai?”
Hạ Quý Thần: “Con là con gái của mẹ con, năm nay con năm tuổi rưỡi.”
Vì muốn diễn cho thật, sau khi gửi tin nhắn thành công, Hạ Quý Thần lại gửi thêm một tin nhắn nữa “Feed là gì?”
Nhìn thấy mấy chữ này, rốt cuộc, Quý Ức không nhịn được bật cười ra tiếng.
Vốn định trêu gái, không ngờ lại bị lừa mất sáu ngôi sao, kết quả là em gái mà mình muốn trêu chọc lại là phụ nữ đã có chồng.
Có chồng rồi thì cũng được đi, đằng này lại còn có thêm một đứa con gái năm tuổi rưỡi.
Quý Ức hoàn toàn có thể tưởng tượng được vẻ mặt tức đến hộc máu của “Truy Phong thiếu niên” lúc này.
Không đợi “Truy Phong thiếu niên” nhắn tin trả lời, Hạ Quý Thần đã thẳng tay cho cậu ta vào sổ đen, sau đó anh đưa lại điện thoại di động cho Quý Ức: “Không giận chứ?”
Quý Ức lắc đầu.
Nhớ đến chuyện vừa rồi, cô nhịn không được cười ra tiếng.Bởi vì tiếng cười giòn tan của Quý Ức, mà vẻ mặt nghiêm túc của Hạ Quý Thần thoáng chốc lộ ra sự ưu ái dành cho cô, anh giơ cổ tay lên liếc nhìn đồng hồ, hiện tại đã là 11 giờ 30: “Không phải em muốn xem pháo hoa sao? Nếu bây giờ không xuất phát thì không kịp đâu.”
----
Xe cộ ở Bắc Kinh vào dịp tết âm lịch vốn rất thưa thớt, đêm đã khuya, trên đường càng thêm trống trải.
11 giờ 50 phút, Quý Ức và Hạ Quý Thần đã đến Hậu Hải.
Xung quanh đây đều là những đôi nam nữ trẻ tuổi, Quý Ức luồn lách trong đám người một lúc lâu mới tìm được vị trí thích hợp.
Cô và Hạ Quý Thần vừa đứng lại không được bao lâu thì tiếng chuông lớn trên Cổ Lâu (*) cũng vang lên.
Đồng thời, đám đông xung quanh cũng bắt đầu đồng thanh đếm ngược: “Mười, chín, tám, bảy,...”
Hạ Quý Thần và Quý Ức không lên tiếng, nhưng trong lòng cũng thầm đếm.
Khi tiếng “Một” vang lên, dường như cả hai đã cùng hẹn trước, đồng thanh nói:
“Quý Ức, năm mới vui vẻ.”
“Hạ Quý Thần, năm mới vui vẻ.”
Bọn họ vừa nói xong, vô số pháo hoa cũng nổ tung trên bầu trời, khiến cho bầu trời đêm bỗng chốc sáng rực lên với đủ thứ màu sắc.
Ngay thời khắc này, khi Quý Ức nhìn thấy pháo hoa đầy trời, cả khuôn mặt cô ánh lên nụ cười rạng ngời.
Đêm giao thừa, quả thật Quý Ức rất vui.
Khoảng hai giờ sáng, Hạ Quý Thần đưa cô về nhà, nằm lên giường, ôm chăn, Quý Ức mỉm cười chìm vào giấc ngủ.
Nhưng mà đợi đến khi cô tỉnh dậy, thì toàn bộ thế giới đã thay đổi.
***
(*) Triệu hồi: Là một hiệu ứng trừng phạt đối với người chơi công kích đồng đội.
Người chơi sẽ bị đưa về điểm hồi sinh.
(*) Feed: là một thuật ngữ để chỉ những người chơi có kỹ năng quá tệ hoặc những người chơi cố ý phá game.
(*) Cổ Lâu: là một di tích ở Bắc Kinh được xây dựng từ năm 1272..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...