Lâm Sinh ngậm miệng, không tiếp tục nói nữa.
Không gian lại rơi vào yên tĩnh.
Qua một lúc lâu sau, Lâm Sinh hỏi: "Hàn tiên sinh, khi tiến hành kế hoạch.
Tôi sẽ bảo bọn họ cẩn thận một chút, cố gắng không làm anh bị thương."
"Không!" - Hàn Tri Phản gần như không hề do dự đã bác bỏ Lâm Sinh: "Con gái Trình Vệ Quốc là một người đơn giản, nhưng cũng rất thông minh, diễn không thật thì đừng mong cô ấy sẽ tin.
Cho nên..."
Hàn Tri Phản nói đến đây, sâu trong đôi mắt của anh lóe lên một tia hung ác: "...!Nên khi ra tay, nhất định phải ra tay thật nặng!"
---
Trong lúc đang ngủ say, Quý Ức rất muốn đi vệ sinh.
Nhưng vì vẫn chưa ngủ đủ nên cô không muốn tỉnh lại chút nào, bởi vậy đành cố nhịn.
Nhịn một lúc lâu, bụng dưới bắt đầu cảm thấy hơi đau.
Tuy vẫn còn ham ngủ, nhưng cô biết mình thật sự sắp nhịn không nổi nữa.
Cho nên Quý Ức mới bất đắc dĩ mở mắt, mơ mơ màng màng bò xuống giường, đi vào nhà vệ sinh.
Toàn bộ quá trình đi vệ sinh, rửa tay… cô đều nhắm mắt.
Nửa tỉnh nửa mê bước ra khỏi nhà vệ sinh, cô chờ không được liền trèo lên giường.
Tìm tư thế thoải mái nhất, Quý Ức vừa chuẩn bị ngủ tiếp.
Bỗng dưng cô cảm giác phía sau lưng mình có cái gì đó vừa bóng loáng, vừa mềm mại, còn rất ấm áp, khiến cô cảm thấy rất thoải mái, dễ chịu.
Hiện tại cô chỉ muốn ngủ, không muốn mở mắt nhìn.
Nên chỉ vươn tay, sờ lung tung sau lưng, cảm giác trơn bóng, rắn chắc, hình như là… lồng ngực của đàn ông.
Bởi vì quá mệt mỏi, nên đầu óc cô cũng hơi chậm chạp, hoàn toàn không ý thức được suy nghĩ vừa vụt qua đầu mình rốt cuộc là cái gì.
Khoảng mười giây sau, Quý Ức vốn sắp ngủ chợt mở mắt.
Không đúng, cô vừa mới chạm vào… lồng ngực của đàn ông.
Năm chữ này lần nữa xẹt qua đầu Quý Ức, cả người cô lập tức cảm thấy không còn chút cảm giác mệt mỏi nào.
Ánh mắt cũng trở nên rõ ràng hơn, không còn mơ mơ màng màng như lúc trước nữa.Lồng ngực của đàn ông?
Trên mặt đất vô cùng bừa bộn, quần áo nhăn nhúm vứt loạn xạ, nội y của cô thì đang nằm trên một cái bàn tròn ở cách đó không xa, bên cạnh còn có một bộ nội y của đàn ông.
Màn cửa đã bị mở ra, cửa sổ cũng mở, làn gió dịu mát của buổi sớm mai nhẹ thổi vào phòng, nhưng vẫn không thổi tan được không khí vô cùng dè dặt trong phòng.
Cô đã từng trải qua tình một đêm vào bốn năm trước, cho nên cảnh tượng trước mắt này rất quen thuộc đối với cô, cô hiểu rõ nó có nghĩa là gì.
Giờ phút này, tình cảnh này, so với tình huống lúc cô tỉnh lại ở quán rượu bốn năm trước không có gì khác biệt….
Cho nên, có nghĩa là tối hôm qua… tối hôm qua… cô lại một lần nữa để xảy ra loại chuyện như bốn năm trước?
Bởi vì say rượu, đầu Quý Ức có hơi đau, khiến cho trí nhớ cũng trở nên chậm chạp, cô nhíu chặt mày, cũng không nghĩ ra được đêm hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cô dùng đầu ngón tay day day huyệt thái dương, ổn định hô hấp, sau đó từ từ xoay người, nhìn về phía sau.
Thứ đầu tiên đập vào mắt cô là bộ ngực trần của một người đàn ông, cơ bắp rắn chắc, da thịt trơn bóng có vài vết cào còn đang rỉ máu, hình ảnh thoạt nhìn vô cùng gợi cảm.
Nhưng hiện tại Quý Ức không có một chút tâm trạng nào để thưởng thức, cô không tự chủ được nắm chặt chăn, nhìn chằm chằm vào những vết cào kia, khẽ nhíu mày.
Đừng nói là...!những...!vết cào này là kiệt tác của cô nha?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...