Cô, cô chủ động hôn anh…
Ý nghĩ này vừa xẹt qua đầu Hạ Quý Thần, anh cảm thấy rất rõ trái tim mình đập chậm lại một nhịp.
Cô thật sự chủ động hôn anh… Cho dù là bởi vì say, nhưng anh vẫn không khống chế được cảm giác vui sướng tột cùng nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân.
Anh không rõ nên bản thân cứ đứng ngây người, đắm chìm trong cảm giác vui sướng bao lâu.
Chỉ biết trên môi bỗng dưng truyền đến một chút đau đớn xen lẫn cảm giác tê dại, hô hấp của anh cứng lại.
Lúc này anh mới kịp phản ứng, môi của cô vẫn chưa rời khỏi môi anh.
Cảm giác trơn trượt, ấm áp trong miệng… đó là đầu lưỡi xinh xắn, mềm mại của cô.
Có lẽ là cô chưa từng chủ động hôn ai.
Cho nên động tác có hơi khờ khạo, nhưng lại khiến cho trái tim anh không khống chế được đập nhanh hơn, nhiệt độ cơ thể cũng bắt đầu nóng lên, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập.
Vừa nãy trong phòng anh, khi anh ẵm cô ra khỏi nhà vệ sinh, giúp cô lau người.
Nhìn thấy da thịt trắng nõn, cùng với cảm giác cách một lớp áo chạm vào thân thể mềm mại của cô.
Trong lòng anh đã trào lên xúc động, nhưng anh lo sẽ dọa cô sợ, nên vẫn luôn cố gắng kìm nén.
Giờ phút này, cô vòng tay qua cổ anh, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, vụng về vuốt ve môi anh…
Hạ Quý Thần cảm giác được trong cơ thể có một luồng khí nóng bắt đầu từ môi dồn thẳng xuống bụng dưới.
Đầu ngón tay anh run run, ý chí không dễ gì khôi phục được phút chốc đã tan thành mây khói.
Còn chưa kịp suy nghĩ anh và cô làm như vậy có thích hợp hay không thì anh đã cúi thấp đầu, dán chặt môi anh lên môi cô.
Có lẽ là anh dùng sức hơi mạnh, cho nên làm cô đau, trong miệng cô khẽ phát ra một tiếng “hừ” nhẹ.
Hạ Quý Thần thoáng khựng người.
Một giây sau, anh lại hôn sâu hơn, dán chặt môi lên môi cô.Giọng điệu nhỏ nhẹ, mềm mại mang theo sự quyến rũ vô hình, là đòn hấp dẫn trí mạng.
Quý Ức uống rượu nên đầu óc chậm chạp hơn bình thường rất nhiều.
Từ lúc anh chủ động hôn cô, đầu cô bỗng dưng trống rỗng, cứ ngây người đứng nguyên tại chỗ, bị động đón lấy nụ hôn của anh.
Cùng với nụ hôn của anh, càng ngày cô càng thấy cơ thể thật nóng, chân của cô cũng bắt đầu nhũn ra, tim đập dữ dội, ngay cả vòng tay ôm cổ anh cũng mất đi sức lực, trượt khỏi bờ vai anh, rơi xuống trên cánh tay anh.
Nhận ra cơ thể cô chùng xuống, anh kịp thời vươn tay đỡ lấy eo cô.
Cố sức nâng cô lên, ôm chặt vào lòng, tay còn lại nâng cổ cô lên, không để cho môi cô rời khỏi môi anh.
So với nụ hôn của cô lúc nãy, giờ khắc này, nụ hôn của anh mới thật sự là hôn.
Dường như anh muốn đem cô dán chặt vào người mình.
Tuy ý thức của Quý Ức không được tỉnh táo, nhưng cô có thể cảm giác được mình đang thiếu dưỡng khí.
Bị anh ôm hôn như vậy khiến cô khó thở, theo bản năng há to miệng muốn hô hấp, nhưng lại tạo cơ hội cho anh tiến sâu hơn.
Ngay khi Quý Ức cho rằng mình sẽ chết vì thiếu dưỡng khí, rốt cụộc nụ hôn điên cuồng của Hạ Quý Thần cũng ngừng lại.
Khi vừa rời khỏi môi anh, cô há miệng thở dốc, cố gắng hít từng ngụm khí.
Môi của cô bị anh hôn đến mức sưng đỏ.
Mắt Hạ Quý Thần ửng đỏ, ánh mắt nóng bỏng nhìn Quý Ức, yết hầu anh cứ lên lên xuống xuống.
Bỗng dưng anh cúi đầu, một lần nữa chạm vào môi cô..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...