Ngày hôm sau, rồi đến hôm sau nữa, cho đến tận cuối tuần, Hạ Quý Thần không còn bước vào thế giới của Quý Ức nữa.
……
Quý Ức có người bạn thời trung học tên Lí Đạt, cũng học đại học ở Bắc Kinh, bởi vì cùng sống trên một thành phố nên hai người vẫn giữ liên lạc.
Tính cách Lí Đạt hài hước rộng rãi, nên dần quen với ba người còn lại trong kí túc xá của cô, hơn nữa hình như hắn đang muốn tiếp cận tìm hiểu Bạc Hà, nên cứ cách mấy hôm, sẽ lại đến kí túc xá mời tất cả các cô đi ăn một bữa.
Hôm đó khi Quý Ức nhận được điện thoại của Lí Đạt, vốn tưởng hắn sẽ như mọi khi, tiếp tục mời các cô đi ăn, nhưng không ngờ lại rủ cả bốn người đi tắm suối nước nóng.
Suối nước nóng có khách sạn, nên Quý Ức đi làm thủ tục đặt phòng, khi xong xuôi cũng đã đến giờ ăn tối.
Tất cả mọi người hẹn nhau ở phòng ăn "Mẫu Đơn Đình" , hai mươi phút sau, tất cả đã có mặt.
Quý Ức vốn cho rằng, chiều nay ăn cơm sẽ chỉ có bốn người các cô cùng Lí Đạt, nhưng khi đến Mẫu Đơn Đình, thấy tư thế nghiêng đầu dựa vào ghế nhàn nhạt nói chuyện với Lí Đạt của Hạ Quý Thần, Quý Ức đột nhiên cảm thấy hối hận khi đã nhận lời mời đi suối nước nóng.
Đối lập với Quý Ức đang hối hận không thôi, Đường Họa Họa bên này khi nhìn thấy Hạ Quý Thần cũng không khỏi ngạc nhiên: "Anh Hạ?”
Vừa mới định giới thiệu Hạ Quý Thần với mọi người, nghe thấy vậy liền ngạc nhiên hỏi: "Mọi người biết nhau ư?"
“Đương nhiên biết a, anh ấy cùng tiểu Nhã của chúng tôi là……” Đường Họa Họa chưa nghĩ đã mở miệng, chỉ là chưa nói xong đã bị Lâm Nhã túm lấy cánh tay, lắc đầu tỏ ý không nên nói, sau đó nhanh chóng bổ sung: “…… Anh Hạ cùng tôi là bạn bè, nên tất cả đều đã biết nhau.
”
Đường Họa Họa tuy rằng buồn bực nhưng cũng biết điều, không nói nữa.
Lâm Nhã thật cẩn thận Hạ Quý Thần, thấy hắn không có biểu hiện gì mới thở phào một hơi, tiếp tục nói: “À, thì ra tất cả chúng ta đều quen biết nhau hết rồi sao? Tốt quá……”
“Đúng vậy, thật trùng hợp……” Lý Đạt nói, sau đó thấy mọi người đã đến đông đủ, bèn gọi thực đơn, nhưng không gọi món ăn, mà đem thực đơn đưa cho Hạ Quý Thần trước mặt: “Anh Thần, anh chọn món đi.
”
Hạ Quý Thần không khách khí, cũng không nói gì, một tay cầm thực đơn mở ra, một tay chỉ vào các món trên menu.
“Anh cùng anh Thần kết nghĩa đã lâu, anh ấy là lão đại.
” Lí Đạt vốn nói nhiều, nên không có ai hỏi hắn cũng giải thích nguyên nhân hai người gặp nhau: “Nhiều năm như vậy nhưng anh ấy vẫn không thay đổi gì cả, vẫn thu hút người khác như thế, vậy nên lúc ở ngoài cổng, vừa nhìn anh đã nhận ra.
”
Lâm Nhã nghe thấy thế, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Hôm qua cô gọi cho hắn ngỏ ý muốn hắn sắp xếp lịch để cuối tuần cùng nhau đi ăn cơm, hắn nói hắn có công việc.
Cô nghe vậy cũng tỏ ra rất hiểu chuyện, nhẹ nhàng bảo không sao, dù sao thì cuối tuần cả phòng kí túc xá của cô cũng đã có hẹn.
Cô còn muốn nói chuyện với hắn nhiều hơn, nên còn giải thích chi tiết rằng bạn hồi trung học của Quý Ức đang có ý với Bạc Hà, nên cuối tuần này mời cả phòng kí túc xá đi suối nước nóng.
Lúc ấy hắn cũng chỉ nghe cô nói qua điện thoại mà chẳng nói gì, nhưng hôm nay lại tình cờ không hẹn mà gặp Lí Đạt ở khách sạn.
Edit: Ha ha! cái này là cố ý chứ tình cờ cái nỗi gì!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...