Editor: Hồng Phan – VirgoBeta: Stuki^^
Bước vào thang máy, Hạ Qúy Thần mặc kệ phía sau còn có người đang muốn vào thang máy, trực tiếp ấn nút đóng cửa.
Thang máy đi xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm, cửa vừa mở Hạ Qúy Thần liền bước ra.
Hạ Qúy Thần bị mấy video trong diễn đàn trên WeChat làm cho rối loạn, hắn đi vài vòng trong bãi đỗ xe cũng chưa tìm được xe của mình, cuối cùng mới lấy chìa khóa ra ấn nút tìm xe, cách xa xa liền nhìn thấy một chiếc đang nhấp nháy đèn.
Lên xe, đai an toàn Hạ Qúy Thần cũng chưa cài, liền trực tiếp dẫm chân ga lái xe rời khỏiKim Bích Huy Hoàng.
Cảnh tượng trong video hắn rất quen thuộc, hắn đã đi qua “Duyệt viên” nhiều lần.
Hạ Qúy Thần xác định đường đi xong, lập tức quay đầu xe đi tới “Duyệt viên”.
Kính rượu xong người cuối cùng trong phòng bao, Qúy Ức cố gắng chống đỡ tinh thần.
Cô chịu đựng cảm giác sông cuộn biển gầm muốn phun lên trong dạ dày, ngón tay run rẩy, đặt ly rượu trở lại trên bàn.
Tửu lượng của cô không tốt lắm nhưng cũng không tính là kém, đêm nay Lâm Chính Ích chuốc rượu cũng không đến mức khiến cô say như chết.
Nhưng nếu cô cứ tiếp tục ở lại nơi này, đợi một lát nữa rượu lại được mang lên thì ý thức kiểu gì cũng sẽ trở nên mơ hồ, đến lúc đó khẳng định cô sẽ như cá đặt trên thớt, mặc Lâm Chính Ích xâu xé.
Nghĩ đến đây, Qúy Ức quay đầu, thấy Lâm Chính Ích đang cùng nhà làm phim cụng ly, đợi ông ta buông ly rượu xuống cô liền ghé sát vào người ông ta một chút, nhẹ giọng nói:“Lâm tổng, rượu tôi cũng đã uống, hiện tại có phải ngài nên dành cho tôi chút thời gian hay không?”.
Lâm Chính Ích nghe tiếng, có chút kinh ngạc nghiêng đầu nhìn Qúy Ức, sau đó liền tiếp tục không nhanh không chậm rót rượu.
Quý Ức tinh tường nhìn thấy được, lúc nãy khi Lâm Chính Ích nhìn cô, đáy mắt của ông ta lóe lên một tia kinh ngạc.
Ấn đường của cô nhíu lại, còn chưa có kịp phản ứng được Lâm Chính Ích kinh ngạc vì điều gì liền thấy ông ta rót xong rượu, sau đó giơ bình rượu lên rót cho cô một ly: “Tới, Tiểu Ức, cô vừa mới kính rượu tất cả mọi người, riêng chỉ có mình tôi là chưa, hiện tai chúng ta cùng uống”.
Nghe Lâm Chính Ích nói xong, cả người Qúy Ức đều trì độn.
Nguyên lai mục đích thật sự của Lâm Chính Ích không chỉ là làm khó dễ cô, mà còn muốn chuốc say cô hoàn toàn để dễ hành sự.
Cho nên, đêm nay nếu cô không hoàn toàn say đến mức ngã xuống bàn ăn thì Lâm ChínhÍch cũng không có khả năng ở một mình cùng cô …
Quý Ức rũ mắt, hai mắt nhìn chằm chằm ly rượu, sau đó liền bưng ly rượu lên, cùng LâmChính Ích cụng ly.
Lúc buông chén rượu xuống, Qúy Ức giả vờ giống như uống hơi nhiều, tay không cầm chắc ly rượu khiến ly rượu rớt xuống đất.
Cô học theo bộ dáng người uống say ở trên TV, vừa nói “Thực xin lỗi” vừa trộm nhìn Lâm Chính Ích, khóe môi của ông ta hiện ra ý cười không tốt, lúc này Qúy Ức liền biết, mình đã đoán đúng mục đích của Lâm Chính Ích.
Rượu, cô không thể uống thêm nữa.
Nhưng mà bộ dáng say rượu thì cô nhất thiết phải diễn cho đạt.
Quý Ức lén lút tính toán một hồi, sau đó liền mở miệng nói với Lâm Chính Ích: “Lâm tổng, tôi, tôi đi toilet một chút”.
Nói xong Qúy Ức liền lung lay đứng lên, hướng về phía toilet mà đi.
Người phục vụ đứng phía sau cách Qúy Ức không xa, nghe được lời cô vừa nói liền có lòng tốt nhắc nhở: “Tiểu thư, toilet ở phía này”.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...