Đại Thần Ôm Vào Lòng 101 Nụ Hôn Sâu


Lúc này, Quý Ức mới hoàn hồn.

Hạ Quý Thần gọi điện thoại tới, đúng lúc Lâm Nhã đi còn chưa trở về…… Chẳng lẽ là không liên lạc bằng di động được với Lâm Nhã nên hắn mới gọi điện thoại thảng đến đây?
Quý Ức sau khi nghĩ ra nguyên nhân, môi mấp máy mọt hồi, bình tĩnh trả lời: “Xin hỏi, anh tìm Lâm Nhã sao?”
Đầu giây bên kia không có tiếng trả lời.

Hắn nghe thấy cô nhận điện thoại, nên không muốn trả lời sao?
Quý Ức đợi chừng một phút vẫn không nhận được câu trả lời, lập tức sảng khoái nói: “Lâm Nhã không có ở đây, đợi cô ấy trở lại tôi sẽ bảo cô ấy gọi điện lại cho anh, nếu không còn chuyện gì khác, tôi liền cúp……”
Chữ "máy" Quý Ức còn chưa kịp nói ra, Hạ Quý Thần đã lập tức cúp máy, đáp lại cô chỉ còn một dãy "tút!.

.

"
Cho đên khi Quý Ức đi ngủ, ba người Bạc Hà, Đường Họa Họa, Lâm Nhã mới trở về.

Bị đánh thức Quý Ức tỉnh dậy, ngòi trên giường, giọng nói pha chút lười nhác hỏi: “Tiểu Nhã, tối nay cậu không nhận được điện thoại gọi tới sao?”

“Không có a! làm sao vậy?”
“Buổi tối……” Quý Ức ái ngại nói ba chữ Hạ Quý Thần nên nói kiểu khác: "…… Bạn trai cậu gọi điện về máy bàn kí túc xá tìm cậu.

"
“Anh Hạ sao?” Lâm Nhã hỏi lại.

Quý Ức “Ừ” một tiếng.

Nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, Bạc Hà lập tức lấy máy bàn tìm kiếm cuộc trò chuyện trong máy: “A, tại sao lại là lúc 10 giờ tối? Lúc đó không phải anh ấy vẫn đang ở cùng chúng ta đó sao?”
Lâm Nhã nghe vậy, đọng tác buộc tóc lập tức ngưng trệ.

Hạ Quý Thần vốn đã hứa cùng cô tham gia Lộ Thiên Tụ Hội, nhưng vừa đến đó, hắn lập tức để cô và Bạc Hà, Đường Họa Họa ở lại đó, không thèm xuống xe, nói rằng có công việc gấp rồi quay xe rời đi.

Buổi tối, cô gọi điện cho hắn, hỏi hắn bao giờ thì đến, hắn bảo chờ ở đó, cuối cùng mãi 10 giờ mới đến.

Cô quấn lấy hắn, nói rất nhiều nhưng hắn chẳng thèm trả lời.


Cô thấy vậy đáy lòng có chút không vui, đi thẳng xuống lầu dưới, cuối cùng hắn lại chủ động tìm cô, rõ ràng có số di động của cô, nhưng tại sao lại phải xin số máy bàn của phòng kí túc xá cô ở?
Cô vốn rất tò mò, nhưng lại sợ làm phiền đến hắn nên không dám hỏi nhiều, ngoan ngoãn đọc số cho hắn.

Ai ngờ, hắn lại xoay người đi ra ngoài, gọi về kí túc xá.

……
Cô đang ở bên cạnh, nên chắc chắn không phải hắn muốn tìm cô, ký túc xá lai chỉ có bốn người, ba người đều đã ở chỗ đó, chỉ có mình Quý Ức không đi.

Tay Lâm Nhã đang buột tóc, nghĩ đến đây, không nhịn được thít chặt dây cột lại, nhưng miệng lại như mưa xuân, mềm mại nhu hòa: “Tối nay anh ấy có hỏi số điện thoại của gia đình tớ, nhưng tớ lại đùa giỡn mà đọc số máy bàn của kí túc xá cho anh ấy, kết quả là gọi nhầm số.


“Thì ra là như vậy a……” Bạc Hà cùng Đường Họa Họa thu hồi sự tò mò, quay lưng đi rửa mặt.

Quý Ức thấy vậy cũng không hỏi nhiều, nằm xuống giường, tiếp tục nhắm mắt lại.

Lâm Nhã vẫn đứng ở chỗ đó, buộc tóc xong, liền quay đầu nhìn về phía Quý Ức đang nằm.

Cô ta nhìn chằm chằm vào Quý Ức đang ngủ không chớp mắt một lúc, sau đó mới cầm nước tẩy trang đi vào trong nhà tắm.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui