Sau khi cúp điện thoại, Hạ Quý Thần tiện tay cất di động vào túi quần, rồi quay đầu nhìn sang Trang Nghi.
Đối diện với ánh mắt của Hạ Quý Thần, Trang Nghi ngây ra một lúc, ngay sau đó, cô lập tức hiểu ý của anh, Trang Nghi thức thời nói: “Tôi chợt nhớ ra là mình còn có chút chuyện, Hạ tổng, nếu như lát nữa anh không bận việc gì, thì có thể đưa Quý tiểu thư về nhà được không?”
Hạ Quý Thần không nói gì, chỉ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Trang Nghi thấy Hạ Quý Thần đã đồng ý, cô còn chưa hỏi ý kiến Quý Ức mà đã đỡ lấy tay cô ấy đặt vào tay Hạ Quý Thần.
Đợi Hạ Quý Thần đưa tay đỡ Quý Ức xong, Trang Nghi nhanh chóng buông tay ra, lui về sau một bước, nói xong câu “Hạ tổng, Quý Ức, tạm biệt!”, cô lập tức lên xe, nổ máy đi thẳng.
Đến khi xe của Trang Nghi đã không còn thấy bóng dáng, Hạ Quý Thần mới đỡ Quý Ức đi đến xe của mình.
Lúc anh khởi động xe, Quý Ức ngồi ở ghế lái phụ quay đầu liếc nhìn anh một cái.
Tối nay, rốt cuộc cô cũng đã đáp trả lại Thiên Ca chuyện mà cô ta đã làm với cô một tháng trước. Tâm trạng của cô hiện tại vô cùng tốt, thế nên, cô thật sự không muốn về nhà. Quý Ức nghiêng đầu, suy nghĩ một lát, lúc xe sắp chạy đến lối ra, cô mới hỏi: “Hạ Quý Thần, lát nữa anh còn có việc gì không?”
Hạ Quý Thần dừng xe trước trạm thu phí, trong lúc đợi nhân viên trả lại tiền dư, anh quay đầu nhìn thoáng qua Quý Ức, khẽ lắc đầu một cái.
Quý Ức đã quen với việc Hạ Quý Thần ít nói, thấy anh lắc đầu, cô lập tức đề nghị: “Vậy thì anh chở em đi dạo một vòng quanh Bắc Kinh, ngắm cảnh đêm, được không?”
Hạ Quý Thần chớp mắt mấy cái, yên lặng đồng ý. Sau khi nhận lại tiền dư, anh lại đạp chân ga lần nữa.
Xe chạy nhanh trên đường cái, nhìn thấy trên mặt đất phía trước có một vũng nước đọng, Quý Ức mới biết Bắc Kinh vừa có mưa.
Cô hạ cửa kính xe xuống. Sau cơn mưa, không khí vô cùng mát mẻ, khiến cho tâm trạng vốn đã thoải mái của Quý Ức càng thêm thả lỏng.
Quý Ức tựa đầu ở cửa sổ xe, chăm chú nhìn cảnh đêm bên ngoài trong chốc lát, sau đó, cô lại kìm lòng không được mà nghĩ đến những chuyện xảy ra trong đêm tiệc từ thiện BL tối nay.
Nhớ đến chuyện Thiên Ca bị người ta mắng, Quý Ức nhịn không được nhếch môi cười. Suốt một tháng nay, mỗi khi gặp chuyện gì, cô cũng nhắn tin với Hạ Quý Thần, bây giờ cũng vậy, Quý Ức quay sang nhìn Hạ Quý Thần đang chuyên tâm lái xe, mở miệng nói: “Hạ Quý Thần, anh không biết đâu, tối nay, Thiên Ca bị e đùa đến thảm.”
Nghe Quý Ức nói, Hạ Quý Thần quay sang nhìn cô một cái. Khi thấy nụ cười của cô, anh mím môi, nhanh chóng quay đầu nhìn về phía trước.
Như thường lệ, lúc Quý Ức tám chuyện với Hạ Quý Thần, anh hầu như không bao giờ cắt ngang lời cô, cho nên cô cũng không phát giác có gì khác thường, vẫn tiếp tục hưng phấn nói: “Khẳng định là cô ta đang tức đến giận điên người. Trên mạng có nhiều người mắng cô ta như vậy mà!”
Nói đến đây, Quý Ức lấy điện thoại của mình ra, mở weibo: “Trang Nghi nói đúng mà, mấy cái chủ đề về cô ta quả thật là đang càn quét các chủ đề khác, bò lên vị trí đầu bảng. Hiện tại, chủ đề “Mối tình đầu quốc dân là một người lắm mưu mô” đã bò lên top 3 từ khóa hot rồi!”
Đầu ngón tay đang nắm vô-lăng của Hạ Quý Thần âm thầm xiết chặt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...