Hạ Quý Thần không tiếp tục hút thuốc, anh lẳng lặng đứng đó, cho đến khi điếu thuốc kẹp trên tay cháy đến gần cuối, khiến cho đầu ngón tay bị phỏng, anh mới dụi tắt điếu thuốc, rồi quay đầu sang Trần Bạch: “Ngô cảnh quan có gọi đến không?”
“Đã liên hệ, nhóm người tự xưng là Khiếm phấn kia cũng đã bị lập án. Ngô cảnh quan còn nói với tôi, luật sư mà chúng ta phái đến đã nói rõ, không chấp nhận bất kỳ điều kiện hòa giải nào, tất cả đều xử theo luật.” Sau khi nói xong, không đợi Hạ Quý Thần lên tiếng, Trần Bạch đã chủ động báo cáo luôn những việc mà anh sắp hỏi: “Tôi cũng đã điều tra rõ về nhóm phóng viên kia. Chiều hôm nay, sở dĩ bọ họ đến bao vây Quý tiểu thư là bởi vì Thiên Ca đã tiết lộ hành tung của Quý tiểu thư cho bọn họ. Ngày mai, tôi sẽ đi liên hệ từng phóng viên trong nhóm phóng viên kia theo lời dặn của anh.”
Hạ Quý Thần cũng không tiếp lời, chỉ khẽ gật đầu.
Anh chăm chú nhìn ô cửa sổ đã tối đèn của nhà họ Quý, một lát sau, dường như nhớ ra cái gì đó, anh chợt lên tiếng: “Hôm sinh nhật Quý Ức, những chuyện mà tôi đã dặn, cậu đã sắp xếp xong hết chưa?”
“Tất cả đều đã xong, Hạ tổng, anh yên tâm.”
Hạ Quý Thần khẽ “Ừm” một tiếng, ngẩng đầu nhìn cửa sổ nhà họ Quý rồi mới xoay người về phía xe.
Biết là Hạ Quý Thần rốt cuộc cũng đã chịu đi, Trần Bạch vội đưa tay mở cửa xe.
Sau đó cậu mới lên xe đạp ga, thuần thục lái xe rời khỏi khu cư xá.
Đến trước căn hộ của Hạ Quý Thần, Trần Bạch vừa định xuống xe mở cửa giúp anh, nhưng đột nhiên nhớ đến một chuyện mà mình còn chưa báo cáo với anh, cậu lập tức quay đầu về phía Hạ Quý Thần: “Đúng rồi, Hạ tổng, anh còn nhớ chuyện Quý tiểu thư và Trình biên kịch gặp chuyện không may trong ngõ hẻm ở Nam Thành không?”
Hạ Quý Thần không đáp, nhưng anh đã quay sang nhìn Trần Bạch.
Trần Bạch biết phản ứng này của anh là có ý gì, cho nên cậu lập tức nói tiếp: “Khi vừa bắt đầu điều tra, ngay cả một chút manh mối cũng tìm không ra. Dường như có người cố ý che giấu, tôi những tưởng là sẽ tra không ra được, nhưng mà mấy hôm trước, tôi đã tìm ra được một ít manh mối. Tuy là không cụ thể lắm, nhưng tôi nghĩ chẳng bao lâu nữa là có thể biết rõ được nhóm người bao vây Quý tiểu thư và Trình biên kịch tối hôm đó là ai.”
Báo cáo xong, Trần Bạch mới xuống xe, giúp Hạ Quý Thần mở cửa.
Đợi Hạ Quý Thần xuống xe xong, cậu mới do dự hỏi: “Chỉ là… Hạ tổng, nhóm người bao vây Quý tiểu thư và Trình biên kịch chỉ là một nhóm du côn thôi, nhưng người đứng sau bọn họ thì rất có lai lịch, tôi nghi là có liên quan đến Lâm Sinh. Cho nên, Hạ tổng, anh thấy chúng ta có nên tiếp tục điều tra hay không?”
Lâm Sinh? Người này có quan hệ rất tốt với Hàn Tri Phản.
Hàn Tri Phản từng muốn giới thiệu Lâm Sinh với Hạ Quý Thần, thế nhưng vì Lâm Sinh là người trong giới xã hội đen, không có gia cảnh trong sạch, cũng không dễ kết bạn, cho nên Hạ Quý Thần đã từ chối…
Hạ Quý Thần biết rõ Trần Bạch đang kiêng kỵ điều gì, nhưng anh không hề do dự đáp: “Tra!”
-----
Hôm đó, trước khi rời khỏi, Hạ Quý Thần đứng ở cửa thật lâu, muốn nói lại thôi.
Quý Ức không biết là anh muốn nói với mình điều gì, cô cũng có suy nghĩ, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không hề hỏi Hạ Quý Thần. Mãi cho đến ngày sinh nhật mình, cô mới hiểu được, hôm đó, những lời mà Hạ Quý Thần muốn nói là gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...