Anh đặt cô lên ghế sofa, cúi đầu, chiếm hữu từng tấc da thịt trắng nõn của cô.
Môi và tay của anh dường như dính trên cơ thể mềm mại của cô, đem đến cho cô những xúc cảm mà trước nay chưa từng có.
Bởi vì chưa từng có kinh nghiệm, nên cô vô cùng khẩn trương và sợ hãi, cả người bắt đầu run rẩy dữ dội.
“Tri Phản…”
Động tác của Hàn Tri Phản thoáng dừng lại, anh ngẩng đầu nhìn cô, hai mắt cô đang nhắm nghiền, dáng người mảnh mai lộ ra sự bất lực, khiến cho người ta có cảm giác yêu mến lạ thường.
Anh không rõ ngay lúc này, rốt cuộc bản thân bị gì, trong lồng ngực anh lại trào lên cảm giác mềm lòng, anh lại muốn… bỏ qua cho cô.
Không, không thể!
Từ sau khi biết rõ cô là con gái Trình Vệ Quốc, anh vẫn luôn đợi thời khắc này.
Anh bỏ ra nhiều công sức như vậy, nịnh nọt cô, lấy lòng cô, thậm chí còn bày ra một màn anh hùng cứu mỹ nhân “diễn y như thật”.
Anh không thể cứ thế mà từ bỏ ý đồ!
Huống chi, anh từng thề trước mộ Ly Ly, rằng anh sẽ đòi lại tất cả những uất ức mà em ấy phải chịu.
Ly Ly… Hai chữ này vừa vụt qua trong đầu Hàn Tri Phản, trước mắt anh bỗng dưng hiện lên hình ảnh cô bé chỉ mới gần mười tám tuổi nằm bất động trong vũng máu, dù cho anh có gọi như thế nào, cô bé cũng không tỉnh lại.
Đau đớn khiến cho sắc mặt Trình Vị Vãn trắng bệch, ngay cả cơ thể cũng có hơi cứng lại.
Có lẽ là vì thẹn thùng nên cô không dám kêu đau, chỉ dùng sức cắn chặt môi dưới.
Nhìn thấy dáng vẻ điềm đạm đáng yêu của cô, Hàn Tri Phản mím chặt môi, sau đó anh nhắm mắt, không chút lưu tình phóng túng bản thân một cách điên cuồng trong cơ thể cô.
----
Ngày hôm sau, thức giấc, trước tiên Hạ Quý Thần dẫn Quý Ức đi dùng bữa sáng, rồi mới đưa cô về nhà.
Vì có cuộc họp sớm lúc mười giờ sáng, cho nên Hạ Quý Thần không thể ở lại Quý gia quá lâu, anh khách sáo chào tạm biết bố mẹ Quý Ức, rồi quay về công ty.
Tuy lần trước, lúc Hạ Quý Thần nằm viện, Quý Ức ở bên cạnh chăm sóc anh suốt mười ngày, nhưng quan hệ giữa hai người vẫn không có chút cải thiện nào. Còn lần này, Quý Ức bị thương trong lúc ghi hình chương trình, Hạ Quý Thần kiên nhẫn ở bên cạnh cô suốt từ trưa đến tối muộn, lại khiến cho quan hệ giữa bọn họ không một tiếng động mà chuyển biến rất nhiều.
Thật ra lúc ban đầu, sau khi Hạ Quý Thần và Quý Ức tách ra, hai người cũng không liên lạc với nhau.
Quý Ức bởi vì vết thương ở chân mà không thể ra cửa, chỉ có thể ngâm mình suốt ngày trong game với Đường Họa Họa.
Lần kế tiếp cô và Hạ Quý Thần liên lạc với nhau là bởi vì có một hôm, cô chơi game với Đường Họa Họa đến một giờ sáng. Lúc đó, cô có than với cô ấy một câu “đói bụng” trong wechat. Đường Họa Họa lập tức gửi cho cô một tấm ảnh, trong ảnh là một cái thố tôm càng lớn, kế đó còn có một câu: “Mẹ của mình vừa làm thức ăn khuya cho mình.”
Quý Ức gửi lại cho Đường Họa Họa một cái icon “khinh bỉ”, rồi sờ sờ cái bụng trống rỗng của mình, càng nghĩ, cô càng cảm thấy Đường Họa Họa đáng giận, vì vậy liền cắt đoạn hội thoại giữa hai người đăng lên cho bạn bè xem: “Còn nói là tình bạn đích thực? Tất cả đều là gạt người…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...