Anh chỉ vừa nói được ba chữ, cô đã không khống chế được, mượn cớ say rượu kiễng chân lên, dán môi lên môi anh.
Hành động của cô không hề có dấu hiệu báo trước. Hạ Quý Thần không chuẩn bị tâm lý, khóe môi vẫn giữ nguyên trạng thái đang nói chuyện, đứng sững tại chỗ.
Tất cả âm thanh xung quanh dường như nhỏ lại. Trong tích tắc, tất cả đều biến mất, Hạ Quý Thần cảm giác toàn bộ thế giới xung quanh yên lặng một cách lạ kỳ.
Anh không có bất kỳ phản ứng nào, cứ đứng yên như vậy. Độ ba giây sau, xúc giác mềm mại trên môi truyền đến, anh cũng không rõ cái cảm giác mềm mại đó có nghĩa là gì, trong đầu anh bây giờ đã hoàn toàn trống rỗng.
Anh nhìn chằm chằm vào ngọn đèn phía trước, dường như thân thể đã biến thành một pho tượng, từ nhịp tim đến hơi thở. Ngay cả máu trong cơ thể cũng ngừng lại tại thời điểm này.
Quý Ức chỉ muốn cắn một cái lên môi Hạ Quý Thần mà thôi, nhưng khi cánh môi của cô chạm vào môi anh, một dòng điện mạnh mẽ bỗng chốc lan truyền khắp toàn thân, khiến cả người cô run lên một cái. Quý Ức vốn há to miệng định cắn môi Hạ Quý Thần nhưng bây giờ lại không có chút sức lực nào, trở nên vô cùng yếu ớt.
Cô giữ nguyên tư thế ngậm môi anh, ngây người một lúc, không tự chủ được nuốt nước bọt, đầu lưỡi khẽ chạm vào cánh môi anh.
Xúc giác ấm áp mềm mại mang theo hương hoa lài vừa quen thuộc vừa tao nhã truyền đến.
Hóa ra môi của anh không chỉ đẹp thôi đâu, mà ngay cả hương vị cũng ngọt ngào như vậy…
Không biết là do rượu thôi thúc hay bởi hơi thở của anh vây quanh cô mà đầu óc Quý Ức ngày càng u mê. Cô không suy nghĩ được gì cả, căn bản không biết bây giờ mình đang làm gì. Cô chỉ biết mình muốn liếm môi anh một lần nữa. Nghĩ đến đó, cô lập tức kiễng chân, đầu lưỡi xinh xắn lại lần nữa chạm vào môi anh.
Loại cảm giác kích thích xa lạ này khiến cô muốn thử thêm lần nữa… Kìm lòng không được, Quý Ức dùng đầu lưỡi cạy mở hàm răng anh, tham lam tiến vào bên trong.Cảm giác tê dại từ môi cô lan ra khắp toàn thân, khiến cho trái tim cô run lên từng hồi.
Khi đầu lưỡi cô vừa chạm vào răng anh, cảm giác tê dại như điện giật càng thêm dữ dội. Cô nhịn không được bắt đầu tham lam chuyển động…
Vóc người của cô thấp hơn anh, cô lại không mang giày cao gót, kiễng chân thì miễn cưỡng mới đến được môi anh, cô muốn tiến sâu hơn… nhưng làm cách nào cũng không được, cô nhíu chặt mày, nhịn không được vươn tay vòng qua cổ anh, kéo đầu anh thấp xuống một chút.
Động tác của cô khiến cho Hạ Quý Thần vốn đang ngẩn người sực tỉnh. Anh cau mày, dời mắt khỏi ánh đèn phía trước, cúi xuống nhìn cô.
Anh còn chưa nhìn thấy cô thì đầu lưỡi cô đã quấn lấy lưỡi anh.
Thân hình cao lớn của Hạ Quý Thần run lên từng hồi, cả người dường như bị điểm huyệt, bỗng dưng khựng lại.
Đầu óc anh không còn u mê như lúc nãy, từng chút từng chút một chuyển động, lấp đầy những chỗ trống rỗng lúc trước.
Anh vốn định nói với cô “Em có thể tha thứ cho tôi không”, nhưng bỗng nhiên cô lại nhoài người về phía anh, sau đó…
Hạ Quý Thần cau chặt mày, lúc này anh mới kịp phản ứng, vừa rồi rốt cuộc là cô đã làm gì với anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...