- Trước kia có nhiều tiếng nói nghi ngại, thậm chí có người hỏi thẳng tôi, liệu Facebook có tồn tại tới ngày mai được không? Tôi trả lời cho mọi người biết, Facebook có khả năng sụp đổ sau một năm nữa, thậm chí một tháng nữa, một tuần nữa hoặc một ngày nữa. Nhưng trước khi nó sụp đổ dù chỉ một tiếng, một phút, hay là một giây, chúng tôi vẫn nỗ lực vì thay đổi thế giới.
Lời vừa dứt tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, mọi người nối nhau đứng dậy, vỗ rát tay.
Có rất nhiều người không thể nhìn thấy cảnh này, ví như Vương Uy Uy đang ở Bắc Kinh, cùng mẹ mình tham gia bữa cơm với vị phó bộ trưởng. Ngụy Viễn Hồ ở bàn khác, cùng với quan lớn địa phương nâng chén chúc mừng. Ví như Lâm Trứu Vũ, hắn đang ở trong nhà một vị tham mưu trưởng có quan hệ thân thiết với Lâm gia đánh cờ, thi thoảng lại trêu con vẹt biết nói trong lồng.
Hay như Tiết Dịch Dương, lúc này hắn ở Trường Sa, chạy khắp nơi liên hệ đơn vị thực tập, như Lưu Duệ đang trong KTX trên núi cao không khí mát mẻ cùng bạn tham dự trò chơi mới nhất.
Tô Xán cầm tập tài liệu giơ trước mặt, ước lượng sức nặng của nó rồi bỏ sang một bên:
- Nếu ai quan tâm, có thể bảo danh với trợ lý của tôi, anh ấy sẽ in cho mỗi người một bản mang về xem, hoặc có thể vào trang cá nhân của tôi trên Facebook TQ để tải về, sau buổi diễn giảng tôi sẽ đăng nó lên. Còn bây giờ tôi sẽ không tốn thời gian của mọi người vào việc đọc cái này.
Nói rồi rút micro, rời sân khấu:
- Mọi người có gì thắc mắc cứ đưa ra, tôi sẽ trả lời.
Phía dưới vỗ tay nhiệt liệt, rất tự tin, rất khí thế, rất phù hợp với khẩu vị giới sinh viên, phía dưới vỗ tay rào rào, không khí hiện trưởng đẩy lên một đỉnh cao mới.
“Chẳng trách Đường Vũ lại bị lún sâu như thế, đúng là đồ dẻo mỏ, không biết bao nhiêu cô gái bị cái mồm này lừa gạt rồi!” Lâm Lạc Nhiên có chút ghen tỵ nghĩ.
Có người đứng lên hỏi Tô Xán cái nhìn về nguy cơ dư luận mà Facebook Mỹ đang đối diện.
Cũng có người hỏi câu sắc bén hơn, như chuyện cô gái đăng ảnh khỏa thân lên mạng bị người cha nổi giận giết chết, người của tập đoàn buôn thuốc phiện chửi bới chính quyền truy lùng người họ tới mức bị phải treo cổ tự sát.
Đây đều là đề tài nóng hổi mà ai nấy đều quan tâm, thực ra là câu hỏi được chuẩn bị trước, người hỏi được chỉ định sẵn, nhân viên công tác cứ theo kế hoạch đưa micro cho người đó.
Không thể tránh được, lúc này Tô Xán không phải đại biểu cho cá nhân y mà đại biểu cho Facebook TQ, đây là hoạt động tạo thế quan trọng trong tình thế này, sẽ không thể để sai sót gì.
Có cô gái đứng lên, nhưng lại yêu cầu chụp ảnh chung với với y, Tô Xán không biết từ chối yêu cầu quá nhiệt tình này ra sao, phần này rõ là không có trong kế hoạch rồi.
Dần dần câu hỏi chuẩn bị trước đã hết, nếu Tô Xán theo kế hoạch đọc bản thảo kia thì vừa vặn hết giờ, nhưng bây giờ y chính thức đối diện với câu hỏi ngoài dự liệu.
Một nam sinh học năm hai hỏi:
- Học trưởng, nghe nói ở Facebook TQ dùng người theo năng lực mà không luận bối phận hay tư lịch, vậy giám đốc trẻ nhất ở Facebook TQ bao nhiêu tuổi?
Tô Xán gần như không suy nghĩ trả lời ngay:
- 22 tuổi ba tháng, Trương Bảo Lương, anh đứng lên cho mọi người thấy.
Trương Bảo Lương ngơ ngác lúng túng đứng dậy, nhân viên Facebook có mặt đều chấn động, là vị chủ tịch, thậm chí không thường xuyên xuất hiện ở công ty, Tô Xán nhớ tên và chức vụ của bọn họ đã là đáng kể lắm rồi, không ngờ còn nói được sinh nhật chuẩn xác.
Thực ra cái này Tô Xán học tập Đường Vũ, trước khi đi du học, mỗi khi tới sinh nhật của nhân viên, hoặc là trong nhà gặp sự cố lớn, cô luôn đại biểu công ty gửi một phần quà, thậm chí tự mình viết lời chúc, khi cô đi rồi, Tô Xán tiếp tục ghi nhớ rồi dặn trợ lý tiếp tục thực hiện truyền thống này, chỉ có điều đáng tiếc không có chữ viết tay của Đường Vũ, nên tấm thiếp do chính Đường Vũ viết thành tuyệt bản, được một số nhân viên đặc biệt lưu giữ lại.
Trần Nghiên bĩu môi không phục:
- Chắc chắn dàn xếp trước rồi.
- Không đâu.
Cao Hằng lắc đầu:
- Tô Xán sẽ không làm như thế, cậu ta nhớ thật đầy.
Đoạn hội thoại giữa Tô Xán và khán giả liên tục đạt tới cao trào, thậm chí có lúc khiến mọi người tranh giành nhau micro dẫn tới hỗn loạn, nhân viên công tác cùng bảo vệ hoạt động hết sức vất vả, một lãnh đạo trường thiện chí bảo Tô Xán quay lại sân khấu tránh tình huống mất kiểm soát.
Tô Xán trở lại bục nói chuyện, một học trưởng năm thứ tư đứng dậy, hỏi vấn đề nhiều người quan tâm:
- Chúng tôi sắp tốt nghiệp rồi, có vài ý tưởng rất tốt, hiện giờ muốn cùng một những người bạn chung chí hướng cùng nhau mở công ty thực hiện nó, cậu có thể cho chúng tôi kiến nghị không?
- Tôi nghĩ rằng lời khuyên sáng nghiệp có rất nhiều rồi, sách báo, truyền hình hiện giờ nói rất nhiều tới nó, nếu anh có ý định sáng nghiệp, tôi tin anh đã đọc nó.
Đây là vấn đề nghiêm túc, Tô Xán không vội trả lời mà ngẫm nghĩ một lúc, cẩn thận nói:
- Sáng nghiệp thực sự rất thu hút người trẻ tuổi chúng ta, nhiều người nghĩ bằng vào ý tưởng tốt, một chút may mắn, có thể tạo nên một Facebook hoặc Google thứ hai, đúng, tôi nói thành công của Facebook hiện này không thể phủ nhận sự may mắn trong đó.
Lần này phía dưới không ồn ào mà hết sức tĩnh lặng nghe Tô Xán nói tiếp.
- Nếu các bạn đã chuẩn bị sáng nghiệp, chắc chắn biết nhiều gian khổ vất vả trong đó, tôi không nhắc lại điều này nữa. Theo tôi có vài vấn đề mọi người nên chuẩn bị tinh thần trước. Thứ nhất, ý tưởng khởi đầu luôn mơ hồ, thậm chí trừu tượng, lập ra kế hoạch sơ sài thì có vẻ rất khả thi rất hứa hẹn khiến chúng ta nóng lòng thực hiện nó, đến khi bắt tay vào làm thì chúng ta cần phải lập kế hoạch chi tiết, không hề dễ dàng khi biến ý tưởng thành kế hoạch có tính khả thi, đừng vội làm gì khi chưa có kế hoạch thực sự chi tiết.
Điều này sảy ra với Tô Xán thời cao trung năm thứ hai, khi có ý tưởng lởn vởn trong đầu, y không sao nắm bắt được, cho tới khi nhờ Mục Tuyền mà y sực tỉnh nhớ tới Mark, lúc đó y mới lên được kế hoạch chi tiết, bản thân y không thực sự sáng lập ra Facebook, nhưng y khiến Mark lập ra Facebook sớn tới bốn năm, đó không phải là chuyện đơn giản.
- Điều thứ hai, phải đối diện với nỗi sợ hãi thất bại, khởi đầu ai cũng tự tin, nhưng khó khăn dồn dập đổ tới, công việc không phải lúc nào cũng thuận lợi, bạn sẽ hoang mang, không biết liệu mình có thực sự thành công không? Đa phần người sáng nghiệp đều thất bại, mình là cái gì mà khác họ? Bạn sẽ tự ti, sẽ hoài nghi vào bản thân, bạn đủ can đảm tiếp tục con đường của mình?
- Sáng nghiệp giống như trò chơi mạo hiểm, có người la hét hoảng sợ, có người tận hưởng kích thích đó, chỉ khác là sẽ không có bất kỳ biện pháp an toàn nào cho bạn, không có bất kỳ quy tắc nào trong trò chơi này, bất ngờ là điều bạn luôn phải đối diện, ngay cả khi bạn chuẩn bị kỹ lưỡng, một chút xui xẻo có thể khiến bạn thất bại.
Toàn bộ hội trường chìm vào yên lặng, nhiều người ngẫm nghĩ lời Tô Xán nói, tới đây nghe Tô Xán diễn giảng tất nhiên có người mang ý tưởng sáng nghiệp muốn có lời khuyên trực tiếp nhất, lời Tô Xán nói dội nước lạnh vào rất nhiều người, khiến họ suy nghĩ lại.
Câu hỏi tiếp tục, một vị giáo sư tuổi trên 60 của học viện quan hệ quốc tế, ra hiệu muốn hỏi, nhân viên công tác trường vội cung kính đưa micro tới.
Giáo sư đó tay cầm đuôi micro, đầu micro để thấp tới cằm, giọng trầm, hỏi:
- Nhật báo tài chính số một có đưa tin về "cách mạng cam" xảy ra ở Ukraine, năm nay tôi có đi giao lưu với đại học Harvard, trung tâm nghiên cứu xã hội bọn họ có một phân tích, chứng minh mạng xã hội chính là nơi thai nghén ra cuộc cách mạng này, cậu nhìn nhận thế nào về chuyện Facebook có năng lực cường đại sinh ra cuộc cách mạng có thể lật nhào quốc gia?
Có tiếng ồ lác đác vang lên, không khí có chút trầm lắng sôi nổi trở lại, nhiều người nhạy cảm liền phấn khích, có trò hay rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...