Mất một lúc Đỗ Thuận mới áp xuống được kinh ngạc trong lòng nhìn Đường Vũ ngồi xuống bên cạnh Tô Xán, hắn tham gia hội đồng hương, nói tới Tô Xán nhắc tới Đường Vũ và ngược lại, cô gái này là Đường Vũ, vậy Tô Xán còn chẳng phải là... Cái xe lúc nãy nhìn là biết phải hơn 1 triệu, đắt hơn xe của hắn nhiều.
Cùng nhau ăn cơm xong, Đỗ Thuận hỏi Tô Xán có an bài gì không, hắn tuy chưa xác định, nhưng cũng không dám tự ý chủ trương nữa, muốn thông qua an bài của Tô Xán để nhìn ra lai lịch thật của y.
Tô Xán hơi áy náy nói với Tiết Dịch Dương:
- Mày tới bất ngờ quá, tao và Đường Vũ tối nay lại có một cuộc hẹn mất rồi.
Tiết Dịch Dương chưa nói thì Đỗ Thuận đã nói nhanh:
- Vậy đi cùng luôn đi, bạn cậu cũng là bạn bọn này mà.
Cuộc hẹn hôm nay của Tô Xán và Đường Vũ là với Tống Chân, cho nên y mới vội vàng từ Hoàng Thành trở về như thế, thi thoảng ở trường cũng gặp Tống Chân, nhưng đây là cuộc hẹn công việc, không thể tùy tiện hủy bỏ được.
Tống Chân hẹn Tô Xán gặp mặt hôm nay là vì "Liên minh phát hành âm nhạc số", TOM, Soho, Baidu, đều đang lục tục đàm phán gia nhập liên minh. Triệu Hạo dự kiến đem liên minh này thành nơi bán âm nhạc số, mỗi bài hát bán đi, liên minh phát hành sẽ được chia từ 35% - 45 % lợi nhuận. Chi phí chế tác mỗi bài hát khoảng mấy chục nghìn, chỉ cần bán ra mấy chục nghìn bản là thu hồi vốn, mà theo Triệu Hạo tự tin nói, với kinh nghiệm trong nghề của hắn, bài tệ nhất cũng bán được vài trăm nghìn bản.
Ưu thế của âm nhạc số bắt đầu thể hiện ra, có thể thấy tiền đồ kinh người.
Khi Tô Xán gọi điện thoại cho Tống Chân thì Đường Vũ ngồi yên bên cạnh như đóa sen trắng, không chút xao động, cô không nghi ngờ gì Tô Xán, huống hồ bây giờ Đường Vũ hoàn toàn không coi Tống Chân là sự uy hiếp.
Đám Tô Xán tới một quán trà ở đường Hành Sơn không xa chỗ họ ăn tối là bao, đến nơi thấy bên cạnh Tống Chân còn có mấy người nữa.
Tống Chân chưa đứng dậy, người bên cạnh đã nhiệt tình đứng lên rồi, có Trần Thần chủ trì tiết mục giải trí của ĐTH TH, còn có giám đốc chấp hành của Sâm Xuyên Thượng Hải, cùng hai ba người nữa, thấy Tô Xán, không ai chậm trễ, lần lượt bắt tay y.
Trần Thần nửa hờn nửa dỗi nói:
- Anh Tô Xán, nửa năm rồi mới được gặp anh đấy, chả lẽ không định cho tôi cơ hội phỏng vấn à?
Cô gái này rõ ràng là học tỷ của Tô Xán, lại tự đặt mình ở phận "em gái", giọng ngọt sớt, làm Tô Xán rùng mình:
- Đâu có, bận quá thôi mà.
Nói rồi bắt tay người bên cạnh, khéo léo cho qua đề tài này, không thì chẳng lẽ nói thẳng là tôi không nhận phỏng vấn à?
Tiết Dịch Dương không nhận ra Tống Chân là ai, nhưng hắn nhận ra được Trần Thần. Còn Đỗ Thuận hiểu rõ thân phận Trần Thần thì không cần nói nữa, còn kia là tổng giám đốc Tập đoàn Sâm Xuyên đang nổi đình nổi đám ở Thượng Hải, cô đại tiểu thư gia tộc thế phiệt, làm hắn cảm giác mắt như hoa lên.
Bất tri bất giác Đỗ Thuận và Tiết Dịch Dương đi hơi tụt lại phía sau, Đỗ Thuận khó khăn nuốt nước bọt nói:
- Cậu ta đúng là Tô Xán, tỷ phú sáng nghiệp trẻ nhất nước rồi.
Tiết Dịch Dương máy móc gật đầu, trong hành lý của hắn còn có tấm thẻ ngân hàng Tô Xán đưa cho, hẹn ngày nếu hắn sáng nghiệp thì sẽ đầu tư, nhưng giờ Tiết Dịch Dương thấy có lẽ mình không bao giờ dùng tới nó nữa rồi.
Bất ngờ là Tống Chân không giống như người khác nhiệt tình với Tô Xán mà vẫn ngồi yên tại chỗ, trên bàn trà là rất nhiều tài liệu, ngồi cùng với Tống Chân đều là mấy vị giám đốc quản lý cấp cao. Đây là thói quen của Tống Chân, cô không thích tới công ty hay phòng họp nghiêm túc bàn công việc, đa phần làm việc ở bên ngoài, những quán cà phê, quán trà thế này.
Không có gì lạ, là một đại tiểu thư, Tống Chân có chút cá tính riêng của mình.
Đợi đám Tô Xán ngồi xuống rồi, Tống Chân không để ý tới y hay Đỗ Thuận và Tiết Dịch Dương, chỉ đưa tay ra bắt tay Đường Vũ:
- Nghe nói cô đã vào Facebook TQ làm việc rồi, có lẽ lần sau hai công ty bàn bạc công việc, tôi không gặp Tô Xán mà gặp cô rồi đúng không?
Đường Vũ nở nụ cười làm người ta khoan khoái:
- Tôi mới làm quen với công việc thôi, còn chờ thêm thời gian nữa, nhưng rất mong đợi được làm việc với cô Tống.
Trần Thần mới đầu còn Đường Vũ là bạn gái của một trong hai người đi bên cạnh Tô Xán cơ, nhưng nghe cuộc nói chuyện này thì biết cô gái tên Đường Vũ không đơn thuần là bạn gái Tô Xán nữa rồi. Lần trước cô gái tên Lâm Lạc Nhiên kia xuất hiện đã đủ khiến Trần Thần uất nghẹn, cứ tưởng đó là bạn gái của Tô Xán, không ngờ đây mới là bạn gái chính thức, nghe mà xem, người ta điềm nhiên thừa nhận mình tiếp nhận công ty thay bạn trai, quả nhiên nam nhân có tiền là hư hỏng, nhưng cô không dám tùy tiện tiết lộ ra, thân phận Tô Xán bày rõ rành rành ra đó, một MC chương trình có chút tiếng tăm không là gì trong mắt người ta.
Đồng thời Trần Thần cũng nhận ra sự khác thường của Tống Chân, coi Tô Xán như không tồn tại vậy, khỏi cần dùng tới đầu óc cũng biết nguyên nhân ở đâu ra.
Lần trước công ty thuộc hệ thống Sâm Xuyên có tổ chức một hoạt động tuyên truyền, do Trần Thần làm MC, mấy nữ minh tinh có hạng tham gia, nhưng làm cao, không tuân theo lịch trình của bên tổ chức, đòi lên sân khấu trước vì có việc bận, sau đó chỉ ở lại chưa tới nửa tiếng rồi vội vàng bỏ đi.
Tống Chân sau khi biết tin, lấy danh nghĩa tổng công ty phát ra thông báo chính thức, tuyên bố khởi kiện vì không làm đúng kế hoạch, đối phương có chỗ dựa, nghe đâu là bạn tham dự party nào đó của nhân vật khá có tiếng, người kia gọi điện tới nói đỡ, Tống Chân không chấp nhận, còn khởi động trình tự pháp luật, đám minh tinh mới rối rít từng người chạy tới xin lỗi Tống Chân, sau đó tham gia toàn bộ hoạt động tuyên truyền miễn phí.
Cho tới bây giờ Trần Thần chưa lần nào thấy Tống Chân rơi xuống thế hạ phong với bất kỳ cô gái nào, mặc dù Tống Chân mỉm cười giữ thái độ lễ nghi, nhưng Trần Thần biết Tống Chân rất cường thế, tuyệt đối không thể có thái độ ngoài mạnh trong yếu nhưu vậy, nói:
- Không phải chứ, Tống Chân, mình bất bình thay cho Tô Xán đấy, không phải lần trước anh ấy giúp cậu một việc lớn mà, thái độ của cậu như vậy là sao, giúp cậu rồi đãi ngộ lại không bằng như trước à?
Tống Chân trong lòng mắng cô bạn mình tới hơn chục lần, lúc này mới đặt bút trong tay xuống, đưa tay khẽ chỉnh cái kính gọng đen, đạm bạc nói:
- Vậy mình phải làm gì đây, chẳng lẽ nói ơn cứu mạng suốt đời không quên, chỉ có cách lấy thân báo đáp?
Trần Thần lè lưỡi, không ngờ Tống Chân lại hung hãn như vậy, nhưng là MC chuyên nghiệp, rất nhanh nhạy nói:
- Làm sao có thể để Tống tiểu thư hi sinh như vậy, cậu chỉ cần nói một câu, tấm thân bồ liễu này của mình nguyện vì cậu vào chốn dầu sôi lửa bỏng cũng không tiếc..
Rồi quay sang làm bộ đáng thương nhìn Tô Xán:
- Đại gia, tôi báo đáp thay cô ấy được không?
Tô Xán bị hai cô gái phối hợp trêu chọc làm toát mồ hôi:
- Để tôi hỏi ý kiến vợ tôi đã.
Đường Vũ mím môi cười quyến rũ:
- Anh không cần giả vở trước mặt em, ai mà biết ma ăn cỗ lúc nào.
Tô Xán giơ hai tay lên trời làm bộ oan ức vô cùng, khiến xung quanh bật cười.
Trần Thần vừa rồi ở cùng Tống Chân nghe giảng kinh nhàm chán lắm rồi, bây giờ như tìm được chỗ phát tiết, cùng Đường Vũ trò chuyện vui vẻ, kể thời gian trước nhóm tiết mục đi Nam Phi làm chương trình, còn bộc lộ một số bí mật nhỏ trong nghề, không khí hòa hợp. Thực ra Trần Thần rất tinh, tấn công Tô Xán không có đường rồi, vậy thì tiếp cận Đường Vũ, dù sao là con gái với nhau có thể tham gia nhiều hoạt động như mua sắm, làm đẹp v..v..v..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...