Sau khi dẫn Đường Vũ đi một vòng Facebook TQ, Tô Xán cùng cô trở về phòng làm việc, bên trong phòng Lâm Quang Đống được tiếp tân theo lệnh y đã dẫn vào ngồi đợi từ trước. Lâm Quang Đống thấy hai bọn họ thì đứng dậy chào quy củ.
Bọn họ ngồi xuống khu tiếp khách nói chuyện, Tô Xán không chỉ định giao Facebook TQ cho Đường Vũ mà cả sản nghiệp của mình, tức là Đại Ba La, chỉ có điều nghiệp vụ chính của Đại Ba La ở Thượng Hải là Facebook TQ nên để Đường Vũ làm quen trước, còn Âm nhạc Thượng Mạch với Truyền thông Ba La thì không cần bọn họ quan tâm, ở phương diện này Triệu Hạo và Lâm Quang Đống đều chuyên nghiệp hơn họ.
Mà Đường Vũ nắm giữ Đại Ba La thì cũng không cần quá cấp tiến, Tô Xán nghĩ để Đường Vũ tới năm thứ ba thứ tư sẽ từng bước tiếp nhận bộ phận sự nghiệp của Đại Ba La, một mặt có thể dùng quá độ, không tới mức ảnh hưởng chuyện học tập của Đường Vũ ở trường. Mặt khác để cô kết hợp được lý thuyết và thực tế, thao tác thực tế là người thầy tốt nhất.
Đường Vũ có thể làm tới mức nào, Tô Xán rất nóng lòng mong đợi.
Biết Tô Xán có ý bồi dưỡng Đường Vũ, nên Lâm Quang Đống báo cáo công tác rất tỉ mỉ, một số vấn đề Tô Xán đã biết vẫn trình bày lại:
- Khác với Bắc Kinh vàng thau lẫn lộn, cùng Quảng Châu cục diện hỗn loạn, tạp chí bản địa Thượng Hải mặc dù không phát đạt, nhưng phát hành rất phát đạt. Thị trường phát hành đã qua giai đoạn canh tranh sơ cấp, nên thành cạnh tranh có trật tự, điều đó cũng có nghĩa họ đạt tới một trạng thái tương đối cân bằng, người ngoài khó mà phá vỡ được. Nhưng Đàm Văn lại làm được điểm ấy, ông ta dựa vào danh tiếng trong nghề luồn lách thành công. Nghe nói được chính tổng giám đốc tập đoàn Giang Nguyên khâm điển tiến quân vào lĩnh vực văn hóa truyền thông khu tam giác Trường Giang.
Đàm Văn khá có tên tuổi trong nghiệp báo Thượng Hải, trước kia nổi tiếng khi làm tổng biên tập ( Nhật báo Phương Đông), về sau làm chủ nhiệm văn phòng thông tin Thượng Hải, tiếp đó điều tới quốc xĩ TW, tới thủ đô, ai ngờ lại đột ngột quay về Thượng Hải sáng lập công ty Văn Chu dùng lượng lớn tài chình chỉnh hợp kênh phát hành nhỏ ở Thượng Hải, mở rộng sức ảnh hưởng.
- Bởi thế nhất cử nhất động của chúng ta nắm trong tay ông ta, có chút gió lay cửa động nào là những kênh phát hành kia rỉ tai nhau, đủ cho chúng ta khốn đốn.
Lâm Quang Đông trông rất bực bội, mấy lần lập kế hoạch đều bị đối phương nhanh chân tới trước, Đàm Văn gây áp lực với Truyền thông Ba La, dù không tới mức ép họ phải rút khỏi kênh phát hành chủ yếu, nhưng hoạt động khó khăn chật vật.
- Đàm Văn năm ngoái tiền vào Thượng Hải trải đường, công ty văn hóa Liên Thượng của ông ta đưa vào phương pháp kinh doanh dây chuyền mới. Đồng thời một cự đầu khác là NXB Cửu Dương cũng năm quyền cung cấp của 2000 sạp báo. Đàm Văn trong thời gián ngắn nhanh chóng lập ra được 400 điểm tiêu thụ, bước vào hàng ngũ cự đầu. Tuy chúng ta có hiệp nghị hợp tác với kênh phân phối, nhưng Đàm Văn đưa ra phương thức dùng nhà hàng khách sạn sinh ra kênh mới, trong kênh này bài trừ truyền thông Ba La chúng ta, sự phát triển quá nhanh của chúng ta đã khiến người ta cảnh giác, so với khả năng bị Đàm Văn nhắm vào, đây mới là điều tôi lo....
Tô Xán gật đầu:
- Anh lo Đàm Văn sẽ khiến người khác liên hợp với nhau gây áp lực cho Truyền thông Ba La?
- Năm ngoái chúng ta thu nhập 7 triệu, lượng tiêu thụ của bộ phận phát hành đột phá 10 triệu, so với sản nghiệp sản xuất phân phối nhất thể hóa đây là con số cực tốt, nhiều người học tập chúng ta, khổ nỗi do tính cực hạn lịch sử nên không tìm được thời cơ chuyển biến. Huống hồ chúng ta chỉ có hai trăm điểm phát hành vẫn có thành tích khiến người ta thèm nhỏ giải.
Đường Vũ không ngồi cạnh Tô Xán mà ngồi ở cái ghế khác, tay cầm bút viết vào sổ tay, từ đầu tới cuối cô im lặng không xen vào câu chuyện của Tô Xán và Lâm Quang Đống, giai đoạn đầu có quyết định mình sẽ chỉ lắng nghe học hỏi là chính.
……
Kết thúc trọn vẹn một ngày thứ hai ở Facebook TQ, Tô Xán và Đường Vũ không quay lại trường mà về nhà ở Cáp Mạn Đốn Thủ Tọa, chuẩn bị cho mấy ngày cuộc sống nhỏ của mình, hai người đã đi siêu thị mua thức ăn và đồ ăn vặt đủ cho ba ngày.
Tối hôm đó để liên quan ngày đầu tiên đi làm của Đường Vũ, cũng là thanh toán hết số thức ăn còn lại, Tô Xán chạy sang nhà Vương Yến, Cố Quân mượn bếp lẩu, bên ngoài là thời tiết giá lạnh tới người phương bắc cũng phải khiếp sợ của Thượng Hải, ngồi trong phòng ăn lẩu, nhìn hơi nước hình thành từng làn sương bám lên đầy cửa sổ, bên cạnh là mỹ nhân yêu kiều, Tô Xán thấy hạnh phúc trên đời chỉ tới thế là cùng.
Tô Xán còn bất ngờ nhận được điện thoại của cha mình.
- Trường con còn thuê con làm cố vấn từ thiện à? Đây không phải làm bừa thì là cái gì, cố vấn cái gì mà cố vấn, người ta muốn lừa tiền con thì có...
Tô Lý Thành rất không hài lòng, ông luôn chú ý tới túi tiền cuuar Tô Xán, dù sao con mình thân phận vẫn còn đang đi học, mà ông tiết kiệm quen rồi. Nếu như bình thường quyên góp từ thiện gì đó thì ông không quan tâm, nhưng với thân phận này của Tô Xán, bỏ tiền ít không được, mà nhiều thì thấy đó là tiền con mình vất vả kiếm được, không khỏi đau lòng.
Đó là ý nghĩ của người làm cha, nhiều lúc chẳng có công tư đạo đức gì hết, cũng không bị ảnh hưởng bởi thân phận cao thấp.
- Hì hì, sắp thành ngài phó thị trưởng rồi mà cha vẫn xoắn xuýt chuyện này sao?
Tô Xán trêu:
Lập tức bị Tô Lý Thành giáo huấn:
- Bây giờ con mới trong giai đoạn sáng nghiệp thôi, chưa cần thực sự phải báo đáp xã hội gì cả, mấy cái biểu dương hư danh đó chỉ lừa bịp người, đừng có vì được người ta tâng bốc khen ngợi mà váng đầu. Cuộc đời mới chỉ bắt đầu, đường phải đi còn xa lắm.
Tô Xán không dám đùa nữa, đành nói thật:
- Cha, thực ra quỹ sáng nghiệp trường vốn có ý hướng từ lâu, nhưng khổ cái không có tài chính khởi động, không có đủ ủng hộ, thời gian qua trường con tổ chức lễ trở về trường có nguyên nhân trọng yếu là cùng những cựu sinh viên tốt nghiệp thảo luận chuyện này, giờ trường đã có đủ tiền, con tham gia vào một phần tác dụng tinh thần là chính, hai nữa con đầu tư vào đây thực ra cũng để làm tài nguyên dự trữ để sau này dùng.
Đầu tư tiền kỳ của Tô Xán vào quỹ là 1 triệu, sau phân thành hai kỳ nữa tăng thêm 2 triệu, hỗ trợ cho người ở giai đoạn đầu sáng nghiệp, đồng thời chuyện vừa vặn hợp đường lối gây dựng nền tảng nhân tài kỹ thuật của Facebook, là chuyện tốt hai bên đều có lợi. Người có năng lực ở vườn sáng nghiệp sẽ được bộ phận nhân lực của Facebook TQ lưu ý, chỉ cần có biểu hiện nổi trội, hoặc đưa về sử dụng, hoặc tăng thêm tài chính với hạng mục cụ thể đó.
Đương nhiên hiện giờ Facebook TQ còn đang toàn lực tập trung vào việc mua cổ phần WoW, chuyện này cần hoãn lại, 1 triệu đầu tư tiền kỳ cho quỹ sáng nghiệp trường chắt bóp khó khăn mới ra, Tô Xan đang đợi Facebook Mỹ huy động vốn thành công còn cho gạo vào nồi.
Nghe con trai giảng giải hồi lâu, Tô Lý Thành mới gật đầu, chỉ cần không phải
- Như thế còn tạm được.
- Phải rồi.
Tô Xán lại cười:
- Cha, khi nào con mới được làm nha nội?
Tô Lý Thành tự động bỏ qua câu nói đùa này của Tô Xán:
- Nha nội cái gì mà nha nội, con làm như cha làm quan lớn lắm vậy, hơn nữa hội nghị thường ủy của Hoàng Thành bàn về việc này còn chưa mở, con đừng nghe người ta nói linh tinh.
- Quan còn chưa làm đã lên giọng quan với con mình rồi, ai chả biết đó là thủ tục cho có.
Tô Xán bĩu môi:
Tô Lý Thành biết trong nhà mình chẳng có tí uy nào, xếp thứ ba sau vợ và con, nên cũng quen rồi:
- Ít nhất còn hơn một tháng nữa mới làm xong thủ tục tương quan, đợi con nghỉ cuối kỳ về đi cùng cha nhé?
- Dạ, mà không phải nguyên tắc bổ nhiệm là nhanh gọn sao ạ, để tránh thế lực địa phương thâm căn cố đế giở trò, sao bây giờ lại cho bên kia thời gian an bài lâu như thế, con tính ra từ lúc có tin đồn cha tới Hoàng Thành tới giờ đã là 2 tháng, lại còn thêm một tháng rưỡi nữa, có vấn đề.
Tô Lý Thành thấy lần này cha thăng chức không đơn giản, đầu tiên là do Vương Bạc an bài, bên trong cũng có thế lực đối lập xen vào, đây là một phần thỏa hiệp cuộc đấu tranh mùa hè. Kinh tế Hoàng Thành phát triển, địa vị chiến lược không thấp, căn cứ theo lẽ thường tình mà suy, cục diện phức tạp.
Không biết cha mình tới đó liệu có thể đứng vững được không? Người đầu tiên của Tô gia làm quan, chắc tổ tiên cũng phải chiếu cố ít nhiều chứ nhỉ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...