Triệu gia, một gia tộc tồn tại hơn 3000 năm tại Thanh Hà tinh cầu, chưa từng gục ngã trước bất kì thế lực nào.
Mỗi đời tộc chủ mỗi khác, nhưng tất cả đều là anh kiệt, đưa gia tộc phát triển huy hoàng, mặc dù lực lượng có lúc lên có lúc xuống, nhưng gia tộc luôn có chỗ đứng và không hề yếu thế !Nhưng kể từ khi tộc chủ Triệu gia gần nhất biến mất, tình hình trở nên hỗn loạn, vì vậy, hàng loạt những kẻ có mưu đồ bất chính thèm khát chiếc ghế tộc chủ đó lộ diện...Sức hút đến từ chiếc ghế tộc chủ thật ra không lớn đến vậy, nếu không có sự thành lập Lâm Anh tông !Lâm Anh tông, có thể coi là một tông môn thuộc quyền sở hữu của chính Triệu gia, đây cũng là một tông phái lớn ! Rất nhiều thế lực đã phụ thuộc vào nó, biến nó trở thành một kho báu cho người đứng đầu, ngồi lên chức vị tông chủ, chẳng khác nào nằm trên một đống tiền khi hàng năm, các thế lực nhỏ phụ thuộc buộc phải cống nạp vật phẩm cho Lâm Anh tông !....Triệu Hàn, một trưởng lão đứng đầu của Triệu gia.
Hắn đang nắm trong tay cơ hội bước đến ngôi vị ai cũng mơ ước : Tộc chủ Triệu gia và tông chủ Lâm Anh tông !_________________________________________________________Tại một biệt phủ lớn, bên trong đại sảnh, có hai kẻ đang quỳ lạy trước một người trung niên , trên cơ thể hắn phát ra luồng áp lực kinh người chứng to tu vi của hắn vô cùng cao.Hai người đang quỳ lạy không ngừng giấu sự sợ hãi trong người, nếu ăn nói không cẩn thận có thể mất mạng như chơi !Chứng kiên hai tên mình giao nhiệm vụ quay trở về, người trung niên chậm rãi hỏi :"Các ngươi đã giết hắn chưa ?"Hai kẻ đó tim đập thình thịch, đối mặt với cường giả như thế này còn dám nói dối thì thật là ngu ngốc, nhưng tính mạng của chúng đang nằm trong tay người thần bí kia, như vậy bọn chúng chỉ đành làm theo lời người đó nói...."Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ, mong trưởng lão khai ân !"Cả hai đồng thanh hô lớn, đồng thời, cúi đầu chạm đất, trong lòng không khỏi lo lắng...Nhìn thật sâu hai kẻ này, người trung niên, nói đúng hơn là Triệu Hàn gật gù, nhếch môi ra lệnh :"Được...được, coi như chức tộc chủ đã nằm trong tay ta, hai ngươi đứng lên nhận thưởng !""Tạ trưởng lão !"Hai người vội vàng đứng lên, trước ánh mắt chờ mong của chúng, Triệu Hàn chỉ hé môi cười nhẹ, rồi...."Để bảo toàn bí mật này, ta...sẽ ban cho các ngươi cái chết !!!"Hắn gằn giọng.
Nghe thế hai kẻ bắt cóc vô cùng thất kinh lùi lại, nhưng chưa kịp làm gì thì...Bùm !!!Một chưởng mang theo vô tận linh lực phát ra hướng thẳng tới bọn chúng...Chưởng này có thể nói là khá đơn giản, nhưng với thực lực tuyệt đối, đã quá đủ để giết hai con kiến này rồi...Cơ thể chúng nổ tung, mau me be bét, trực tiếp thịt mát xương tan, rồi, chỉ sau vài hô hấp, tàn vụn của bọn chúng cũng bốc hơi, như chưa từng xuất hiện vậy...Triệu Hàn sau khí giết người không ghê tay, lập tức trở về trạng thái ung dung, thâm tâm vô cùng khoái chí vì đã diệt được cái gai trong lòng.
Kế hoạch của hắn cặn kẽ không hề có một lỗ hổng, sở dĩ hắn không mời những cao thủ giỏi hơn hai kẻ kia vì sợ rằng sẽ bứt dây động rừng, trong Triệu gia không phải chỉ có mình hắn là cường giả, các trưởng lão khác cũng không phải dạng vừa, nếu để bọn chúng có chứng cứ buộc tội hắn giết thiếu gia, thì hắn cũng sẽ không thể lên làm tộc chủ được.
Vì vậy hắn đành sai hai tên tiểu tốt chỉ là Nhị đỉnh mà thôi, hắn nghĩ chúng cũng đủ để giết tên phế vật kia rồi, hơn nữa, việc chỉ sai hai kẻ yếu ớt cũng là giúp cho việc thủ tiêu dễ dàng hơn, không khiến đám trưởng lão khác chú ý !Cứ tưởng bản thân chắc chắn sẽ hưởng vinh hoa phú quý, nhưng Triệu Hàn lại không biết rằng, thảm họa chết người đã bắt đầu đến với hắn kể từ ngày hôm nay !......Hai sợi Dây sinh mệnh mà Thập Tứ nắm trong tay đột ngột bị đứt, thấy vậy, hắn suy tư..."Ta biết ngay ngươi sẽ giết người bịt miệng mà !"Thập Tứ đã đoán ra từ đầu rồi, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng gì đến hắn và Nam nên hắn cũng kệ, tại dị giới, chính là mạnh được yếu thua như vậy, việc chính của hắn là phải giúp Thiên Nam đòi lại ghế tộc chủ từ tên ác bá này !"Ngươi suy tư gì vậy, sao không ăn đi !"Nam ngồi ở ghế bên cạnh, vừa nhồm nhoàm ăn vừa hỏi, hắn thấy mình quả thật vô cùng đói, chắc là lâu ngày chưa có thứ gì vào bụng, ăn hai còn gà rồi mà hắn vẫn thấy mình chưa no !"À, không có gì, thiếu gia cứ tự nhiên, không cần lo cho ta !"Thập Tứ khoan tay trả lời.
Nam thắc mắc, hắn không cần ăn sao, cứ đội chiếc mũ đen che kín khuôn mặt luôn vậy ?"Ngươi...ta thật sự rất tò mò về diện mạo của ngươi, có thể cho ta xem được không ?"Nam nghiêng đầu, đến giờ, hắn cũng chẳng hề biết Thập Tứ là nam hay nữ, chỉ thấy hắn nói nghe rất giống đàn ông nên Nam đoán hắn là nam !"Thật ra...ta...ta..., xin thứ lỗi, ta không thể làm như vậy !"Hắn nói khá ngập ngừng, rồi bất giác cúi đầu..."Vì sao vậy !?"Ta...nương nương đã nói rằng ta tuyệt đối không nên bỏ mũ ra !""Hả ?"Nam một mặt mộng bức, mẹ hắn nói vậy sao ? Chẳng lẽ tên này là gái giả trai nên mới bí mật !?"Nè Linh Thư, nàng cho ta thông tin về Thập Tứ được không ?"Hắn hỏi thầm Linh Thư, nàng chỉ đáp :"Ngươi bớt dê xồm lại đi, ta hiểu ý đồ của ngươi rồi !"Nam bất giác đỏ mặt, đúng là hắn thật mong Thập Tứ là gái giả trai !(Thuộc hạ của ta thì ta muốn làm gì mà chả được !)Thấy biểu lộ của hắn như vậy, Thấp Tứ ở bên cạnh có chút khó hiểu, sao thiếu gia lại đỏ mặt chứ ?____________________________________________________________________________________________Nam thoải mái ngồi trong bồn tắm, vừa rồi bị bắt lên trên xe ngựa khó chịu quá...Vừa tận hưởng, Nam vừa nhắm mắt chìm vào tiềm thức..."Rốt cuộc ta cần làm gì để tu luyện đây ? Thoát khỏi bọn bắt cóc đó rồi chẳng lẽ tiếp tục làm tên phế nhân sao ?"Hắn tỏ ra đau khổ, rất vô định !"Ngươi cứ bình tĩnh, thử mở ra Thần Thư lần nữa đi !"Linh Thư ngồi tại một chiếc ghế nhỏ trông thật thư thái ôn tồn đối đáp với Nam.
Hắn nghe lời nàng dùng ý niệm triệu hồi Thần Thư...Mở ra cuốn sách này, không còn là một trang giấy trắng nữa, mà đã có sự xuất hiện của những dòng chữ màu vàng lấp lánh..."Nhiệm vụ khởi động hoàn thành : Thoát khỏi những tên bắt cóc ; phần thưởng : Tẩy thủy toàn bộ cơ thể, kể cả linh hồn, và một hộp Quà Khởi Động !"Lẩm bẩm từng chữ một, hắn bất chi bất giác tại chỗ...Ta có nhiệm vụ từ khi nào vậy !!???"Nhiệm vụ chính là một chức năng của Thần Thư, không phải miễn phí mà Thần Thư cho ngươi các loại vật phẩm đâu !"Linh Thư chậm rãi giải thích cho hắn.
Nghe vậy, Nam từ trạng thái nôn nao chuyển sang hứng khởi..."Ồ, thú vị nha, vậy ta làm nhiệm vụ là sẽ được quà sao ?"Ngươi đừng tưởng bở, những nhiệm vụ khởi đầu mới dễ thôi, thời gian sau nó sẽ khó dần lên đấy, đến lúc đó ta cũng không biết ngươi có giữ được mạng hay không !"Linh Thư lên tiếng cảnh cáo, nhưng như thế cũng không khiến hắn lo ngại nhiều, chuyện tương lai thì để tương lai tính, hắn tin mình có đủ bản lĩnh vượt qua gian khổ..."Vậy ta được nhận phần thưởng rồi đúng không ?""Đúng, ngươi hãy dùng ý niệm triệu hồi hộp Quà Khởi Động và tẩy thủy cơ thể !""Được !"Nam không chần chừ liền động ý niệm, ngay sau đó, Nam cảm nhận cơ thể dường như có một dòng nhiệt nhẹ qua, dòng nhiệt đó len lỏi từng mạch máu, từng cơ quan của hắn, rồi nó di chuyển thẳng vào thần thức của hắn...Đồng thời, hắn thấy bản thân nhẹ bẫng, như ở trên mây vậy, xung quanh hắn ngập tràn sắc xanh, bên ngoài, hắn đang tắm trong bồn thì lại trái ngược, nước tắm từ đầu vô cùng sạch sẽ, nhưng không hiểu sao từ lúc Nam động ý niệm triệu hồi tẩy thủy thì nước tắm đã....đen xì...Nam thoải mái mở mắt ra, vừa rồi cứ như là được mát xa toàn thân vậy, vô cùng sung sướng, hắn vẫn còn chút tiếc nuổi vì không còn được dòng nhiệt đó chảy qua cơ thể nữa..."Đó là tẩy thủy phải không, thật là thư thái !""Tẩy thủy vừa rồi không chỉ mang lại sự thoải mái, nó còn có một giá trị quan trọng hơn nữa, đó là giúp ngươi trở lại với trạng thái của người bình thường, thậm chí còn hơn nhiều vì ngươi đã loại bỏ toàn bộ tạp chất trong cơ thể nữa !"Điều này đồng nghĩa rằng Nam đã có thể tu luyện như bình thường rồi !Hắn giờ đã hiểu được công dụng thật sự của tẩy thủy, niềm vui sướng càng được nhân đôi !Tẩy thủy thật tốt, tẩy thủy thật tốt, coi như đó là một món quà quá hời cho sự khó chịu của hắn khi ở trên cái xe ngựa chết tiệt kia.
Đợi hắn vui thêm một lúc, Linh Thư mới tiếp tục nhắc nhở :"Nè, đừng quên hộp Quà Khởi Động a!"Nam nhất thời quay đầu lại, ánh mắt hướng đến một chiếc hộp trên tay Linh Thư, nàng đang đưa hộp Quà Khởi Động cho hắn...Hắn vui mừng quá mức nên quên nó luôn, vội vàng chạy đến chỗ chiếc hộp đó, hai tay xoa như trẻ con đòi kẹo, trong lòng âm thầm mong chờ món quà thứ hai của mình..."Liệu nó có phải là một loại thần dược hay là một con thần thú siêu mạnh hay không !?"Nam tưởng tượng.
Tẩy thủy vừa rồi đem lại lợi ích quá lớn cho hắn, vì vậy Nam nghĩ rằng Quà Khởi Động này của Thần Thư nhất định sẽ chất lượng như tẩy thủy !Hồ hởi nhận lấy hộp Quà Khởi Động từ tay Linh Thư, hắn nhẹ nhàng mở ra...Nhưng thứ ở bên trong lại không giống với ước muốn của hắn...Nó...vỏn vẹn...chỉ là MỘT CÂY KIẾM GỖ !!!Nam nhíu mày, kiếm gỗ, kiếm gỗ sao !!?? Linh Thư lẳng lặng nhìn hắn ngắm nghía cây kiếm gỗ này, hắn liền quay sang nàng, làm mặt đáng thương...chẳng lẽ chỉ tặng ta cây kiếm gỗ sao !!?Nam khoan thắc mặc thì Linh Thư đã cười nói :"Ngươi đừng để vẻ bề ngoài đánh lừa, hàng của Thần Thư luôn luôn mạnh mẽ !""Vậy sao !"Nam khua cây kiếm liên tục, rốt cuộc cũng không có dị biến nào xảy ra, quá đọi giống một món đồ gỗ bình thường a!Nhưng không để hắn đợi lâu, cuối cùng Linh Thư cũng chịu giải đáp thắc mắc của hắn..."Đây không phải cây kiếm bình thường đâu, nó là kiếm của Dương Lão Tiên Sinh gọt rũa từ gỗ Cây Vũ Trụ đó ! Đẳng cấp vượt xa Linh cấp !"Nghe đến đây, Nam trực tiếp mắt chữ A mồm chữ O, không phải vì cái kiếm này của cái ông Dương Lão Tiền Sinh gì gì, mà vì...cài này VƯỢT XA LINH CẤP sao ????................
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...