Đại Nhân Cao Tay Đỉnh Thiên Hạ !


Nam lâm vào cơn bất tỉnh......Đôi mắt của hắn mệt mỏi chậm rãi mở ra...Mờ mờ...Sau khoảng vài giây, Nam đã lấy lại được thị lực.

Nhọc nhằn ngồi dậy, hắn không thể nhớ được bản thân đã trải qua việc gì..."A, không phải là vừa nói chuyện với "người bí ẩn" kia, thì mình mới bị đau đầu đó sao !?"Nam bừng tỉnh, lắc lắc đầu để giảm bớt sự mơ hồ, hắn nhìn ngắm xung quanh, hiện ra trong con ngươi của hắn...là một không gian tím đen huyền ảo, cứ như là vũ trụ vậy, điểm tô trên khung cảnh này là hàng nghìn vạn chấm nhỏ như nhưng vì sao tinh tú, hết sức mê người.Nam tỏ ra ngờ nghệch, trở nên thân trọng hơn, rất nhiều câu hỏi chạy ngang qua đầu của hắn, đúng lúc này, âm thanh kia lại vang lên :"Ngươi thấy sao ?"Nam không còn sự tránh né với âm thanh này nữa, vì cậu biết, có sợ hãi cũng chẳng được gì, nếu như muốn cậu chết, người "bí ẩn" đó cũng không cần dài dòng với cậu như vậy.Nam bình tĩnh trả lời :"Ta cảm thấy rất bình thường, chỉ thắc mắc rằng ngươi có ý đồ gì với ta !?"Âm thanh kia không đáp, rồi bất chợt, một điều cười nhẹ vang lên."Haha, ý đồ ? Ta có ý đồ với ngươi thì ngươi định làm gì !?""Ta biết bản thân không đủ sức mạnh để phản kháng ngươi, với lại, ta cũng không muốn sống nữa, ngươi giết ta bây giờ, có lẽ ta phải cảm ơn ngươi !"Nam nhếch môi, hắn đã không còn muốn trở lại cuộc sống kia nữa, cho nên hắn mặc kệ "người bí ẩn" này muốn làm gì hắn !"Ta đâu có ý muốn ngươi chết !"Dứt lời, đột nhiên một làn khói trắng không hiểu từ đâu hiện ra, khiến cho Nam tạm thời không thấy gì, lúc sau, làn khói đó dần tan đi...Hắn dần dần mở mắt, phía trước không chỉ có không gian màu tím nữa, mà đã mập mờ một thân ảnh.


Chờ cho khói tan hết, giờ Nam mới nhận ra người phía trước...Đó là một cô gái...một cô gái hết sức xinh đẹp !Nàng hướng tới hắn chậm rãi di chuyển tới, đôi môi đỏ thắm nhẹ nở nụ cười, thân hình quyến rũ như lắc lư theo từng bước chân của nàng.

Nam phút chốc đứng hình, hắn đã bị mị hoặc bởi cô gái kia, tim đập ngày càng nhanh, vô thức, thứ dưới quần hắn dần nhô" lên....Hắn thề là từ khi cha sinh mẹ đẻ đến giờ, hắn chưa từng thấy ai đẹp như mĩ nhân này, nàng càng lại gần thì hắn lại càng bị cuốn hút, hô hấp của hắn trở nên chậm chạp...Nam lắc đầu một cái...Hắn tạm thời thoát khỏi cơn mê tình, nuốt trôi một ngụm nước bọt, điều chỉnh nhịp thở...Không ngờ thứ âm thanh trò chuyện với hắn lại là cô gái này !"Ta sẽ giúp ngươi "lên đỉnh" !""Ha, "lên đỉnh" !!?"Nam giật mình, đầu óc hắn còn mụ mị, không khỏi có suy nghĩ đen tối với lời nàng nói."Ừm, "lên đỉnh" thiên hạ !""À, Ờ, vậy...sao !?"Nam đỏ mặt, thì ra là "lên đỉnh thiên hạ", hắn cảm thấy bản thân hơi mất mặt, nhưng quả thật, nêu ai trong tình huống này, cũng khó mà dứt ra được suy nghĩ lung tung !Đột nhiên, Nam ngẩng đầu, LÊN ĐỈNH THIÊN HẠ !!!!!"Cô, cô...đang...nói xiên nói xẹo gì vậy !!!??? Cái...gì...gì mà đỉnh thiên hạ !?""Không phải vừa rồi ngươi nói muốn trở thành kẻ mạnh hay sao, ta giúp ngươi còn gì !!??""Nhưng..."Đúng là hắn từng nói như vậy, nhưng đó chỉ là lời hắn nói lúc hoang mang mà thôi, hắn chưa suy nghĩ kĩ, mà với năng lực này của hắn, không biết còn sống được bao lâu, đỉnh thiên hạ cái rắm !!???......"Ta không phải biến ngươi trở thành người đứng đầu ở Trái Đất, mà ở nơi khác !""Nơi khác..."Vừa dứt lời, trước mắt Nam chợt tối sầm lại.........Cảm giác như bị thả trôi giữa biển khơi, Nam thấy cơ thể nhấp nhô liên tục...Hắn bừng tỉnh...Sắc mặt hết sức nhợt nhạt, Nam thấy đau đầu kinh khủng...Không chỉ vậy, dường như cơ thể của hắn cũng rất rời rạc, như người bị bệnh sắp chết, hắn gần như không thể nhấc nổi tay chân.


Lúc này, Nam chậm đưa mắt nhìn toàn cảnh, giống như...một nhà kho, hắn đang nằm lên một đống rơm khô, bên tai thì hắn có nghe được gì đó, nhưng không rõ lắm...Lúng túng, hắn rất hỗn loạn, cô gái kia là ai ? Nàng đã đưa hắn đến nơi quỷ quái nào !? Vì sao hắn tàn tạ toàn thân như thế này !!??Bao nhiêu câu hỏi không có lời giải, Nam lại nhớ tới những tiểu thuyết xuyên không mà mình đọc trước đây, lẽ nào hắn bị xuyên không, đó là một chuyện mà rất phi thực tế.Nam khó hiểu, hắn còn tưởng bản thân đang mơ..."Ta thật sự tỉnh táo à !? Cô gái kia chẳng lẽ là nhân vật trong giấc mơ của ta !?"Nam tự hỏi.

Thực và mơ, hắn đang ở đâu !"Ngươi không mơ, chỉ là ngươi đã xuyên không đến dị giới mà thôi !"Âm thanh của cô gái bí ẩn một lần nữa vang lên, Nam ngay lập tức hỏi lại :"Giải thích...giải thích cho ta, mau !!!??""Ngươi cứ bình tĩnh, thả lòng tinh thần, ta giúp ngươi gặp lại ta."Nghe vậy, Nam bắt đầu làm theo, hắn muốn làm rõ mọi chuyện !?"_______________________________________________________________Đối mặt với Nam, cô gái xinh đẹp vẫn giữ nụ cười trên môi, còn hắn thì đã không còn bị mê hoặc bởi nhan sắc của nàng, trong lòng giờ chỉ toàn nghi hoặc."Ngươi bình tỉnh lại chưa ?" Cô gái hỏi.Không trả lời, Nam lẳng lặng đứng nhìn cô.


Không để hắn chờ lâu, cô gái lên tiếng :"Ngươi có thể gọi ta là Linh Thư, ta có trách nhiệm đồng hành với ngươi trên quãng đường lên đến đỉnh cao sau này của ngươi !"LÊN ĐẾN ĐỈNH CAO....Nam bán tin bán nghi đối với lời này của nàng..."Nhưng tại sao lại là ta mà không phải người khác !?""Xin lỗi, hiện tại ngươi không thể biết được lí do vì sao ngươi bị xuyên qua dị giới và nhưng thông tin khác liên quan đến nó..."Linh Thư lắc đầu, Nam cũng không quá tò mò về nó, hắn chỉ quan tâm đến lời hứa của nàng rằng sẽ khiến cho hắn trở thành kẻ mạnh, vì lẽ dĩ nhiên, một kẻ không hề có tí năng lực gì như hắn rất không tin tưởng vào khả năng của mình !Lưỡng lự một hồi, Nam đành hỏi tiếp :"Vậy, ngươi lấy cớ đâu mà khẳng định ta sẽ mạnh hơn !?""Ta sẽ cho ngươi một bảo vật !"Nói xong, Linh Thư đưa tay ra trước mặt, mấp máy môi như niệm thần chú, trong tích tắc, một vật thể lộ diện...Một cuốn sách màu đỏ, trông bề ngoài có chút tầm thường, chỉ khác, xung quanh nó lấp lửng luồng khí ấm áp, Nam đứng gần còn cảm thấy thư thái, thần trí của hắn minh mẫn hẳn lên, luồng khí ấm kia như dòng nước tràn vào cơ thể vậy !"Đây là thứ nàng nói là bảo vật sao !?"Nam tò mò.

Linh Thư gật đầu xác nhận, rồi nói :"Ngươi hãy chạm vào nó thử đi !"Nam nghe thế làm theo, thận trọng đưa tay đến gần cuốn sách.

Ngay nhịp chạm đầu tiên, Nam đã thấy có thứ gì đó là thường, mạnh dạn nắm hẳn cuốn sách, đột nhiên, một tia sáng nhắm thẳng vào đầu hắn bắn tới ! Nam chưa kịp trở tay, thì đã cứng đơ người...Vô vàn kiến thức liên tục nhồi nhét vào trong đại não của hắn !Nam nhận ra một công thức nào đó đã truyền vào thần trí, không tự chủ ngồi bệt xuống đất, đôi mắt nhắm lại...Nam đọc công thức đó trong đầu : Hồn Thần Đại công pháp, công pháp đặc biệt của Hồn Đế, dùng Hồn lực làm cốt yếu, vô cùng thâm ảo...Từng câu từng chữ ghi tạc vào trong đầu hắn, sau đó, xung quanh Nam hiện ra một thân ảnh, theo hắn biết là tàn ảnh của Hồn Đế.


Tàn ảnh này cũng ngồi thiên như Nam, đúng lúc này, Nam cảm thấy có một thứ năng lượng thâm nhập vào đầu, không thể chống cự, hắn để nguyên cho nó tiến đến.Kèm theo nguồn lực đó, còn có một giọng nói khàn khàn vang vọng bên tai Nam :"Âm Dương hợp nhất, vạn vật đồng quy, linh hồn tịnh tiến, hòa nhập Địa Linh !"Câu nói ấy như thần âm, điều khiển tâm trí của hắn, vô thức, Nam chắp tay lại vòa nhau, rồi chầm chậm dãn hai tay ra, từ lòng bàn tay đột ngột xuất hiện hình dạng Âm Dương, xoay tròn với tốc độ chóng mặt.Những luồng khí xung quanh bị hút lại gần hình Âm Dương, theo thời gian, hình Âm Dương lớn dần, cũng theo đó Nam nhân thấy bản thân căng lên rõ rệt.Khoảng vài hơi thở sau, hắn dường như không thể chịu đựng được nữa, rên ri :"A...Ư...."Thấy thế, từ đằng xa, Linh Thư vội vàng xuất hiện bên cạnh hắn, đưa ngọc thủ trắng muốt đến vị trí gáy của Nam, hô lớn :"Hạ !!!"Ngay lập tức, hình Âm Dương biến mất, Nam hết khỏi bị đau đớn, vừa rồi cứ như bị kéo căng ra vậy...Hắn mở mắt, thấy trước mặt là Linh Thư xinh đẹp, chỉ biết ngập ngừng hỏi :"Đó...Đó là gì...ta đã bị làm sao thế !?""Vừa rồi là món quà Thần Thư dành cho ngươi, một công pháp của Hồn Đế..."Nàng nói cuốn sách đó là Thần Thư...mà Hồn Đế là ai !?""Từ từ, sau này ngươi sẽ biết !"Linh Thư nhẹ nhàng trả lời từng câu hỏi của Nam.

Hắn nghe vậy chỉ biết im lặng, có quá nhiều thứ bí mật đối với hắn...************Nam nhìn ngắm cơ thế mình hiện tại, nhưng thật bất ngờ...Hắn không còn là tên yếu ớt ngày trước nữa...mà đã săn chắc lến rất nhiều, ngay cả chiều cao cũng hoàn toàn thay đổi, mới chỉ vừa cầm phải cuốn sách kì bí kia, mà mình đã gần như biến thành một con người khác, hắn ngỡ ngàng và đầy khó hiểu :"Ta sao lại như vậy !?""Đó chỉ là linh hồn thôi, chứ cơ thể ngươi vẫn ở ngoài kia không bị làm sao, tất cả là do cái công phóng lúc nãy ngươi tu luyện !"Nam hiểu ra, hắn cảm thấy lời hứa giúp hắn mạnh lên của Linh Thư có chút đúng đắn !"Mới dùng cái công pháp kia một chút, nó đã khiến mình như vậy rồi, không biết về sau sẽ ra sao !?"Nam nghĩ thầm gật gù, hắn thấy được một tia hi vọng cho cuộc đời của mình, nhớ lại những cuốn tiểu thuyết xuyên không lúc trước, hắn nhân ra hoàn cảnh bản thấn giống mấy thằng main chính sở hữu "bàn tay vàng ' vậy !"Chỉ là một cái công pháp nhỏ thôi, về sau ngươi sẽ có những thứ tốt hơn, Thần Thư sẽ giúp ngươi sở hữu được chúng, chỉ cần ngươi thật sự cố gắng vào hành trình gian khổ kế tiếp !"Linh Thư nghiêng đầu thốt ra lời hứa hẹn, Nam cũng không còn lựa chọn nào nữa rồi, rất tò mò về cái con đường trở thành kẻ mạnh kia !" Ta đã có cơ hội làm lại mọi thứ, ta sẽ cố gắng không khiến nàng thất vọng...."........


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận