Triệu Tiểu Đường không về nhà mà chạy một mạch đến sở cảnh sát, đi đến phòng của tổ giao thông.
" Chú Hoàng, chú tra giúp con biển số xe này với" Triệu Tiểu Đường nói.
Chú Hoàng bảo cô đến gần, mở máy vào danh sách đăng ký xe, xong bào cô đọc biển số, bắt đầu tra thông tin, ông nhíu mày " Không có thông tin nào về kiểu xe phù hợp với biển số này cả, con có nhớ lầm không?".
" Dạ không có gì, chắc là biển giả rồi, cảm ơn chú, con đi trước lần sau con mời chú cà phê" Triệu Tiểu Đường nói, lên sân thượng châm một điếu thuốc mới, nhìn về phía thành phố nhộn nhịp ngoài kia.
Cô dụi tắt điếu thuốc nghiến răng mắng thầm một câu " Thằng khốn" xong liền quay về văn phòng tổ điều tra.
" Em nói chiều nay nghỉ mà? Sao lại quay lại" Ngu Thư Hân hỏi khi thấy cô bước vào phòng làm việc của mình.
Triệu Tiểu Đường kéo ghế ngồi xuống nói " Ban nãy em thấy hung thủ".
" Cái gì? Em thấy mặt hắn không?" Ngu Thư Hân hỏi.
Triệu Tiểu Đường lắc đầu đáp " Xe của hắn lướt qua, em chỉ thấy linh hồn của nạn nhân, không phải hai mà là bốn, trong số đó còn có một đứa bé gái" Triệu Tiểu Đường nói " Oan hồn kia hình như là người mẹ, bà ấy nhìn em, như đang cầu xin em giúp đỡ".
" Hắn thoát rồi à?" Ngu Thư Hân biết nhưng vẫn hỏi để xác định lại.
Triệu Tiểu Đường gật đầu " Hắn ép một chiếc xe gây tai nạn, em phải gọi cứu thương và sơ cứu cho người kia, hắn chạy mất rồi" cô thở dài nói thêm " Em vừa từ tổ giao thông về, biển số cũng là biển giả".
" Nhưng rõ ràng chúng ta chưa nhận được bất kỳ hồ sơ báo cáo nào về các vụ án tương tự" Ngu Thư Hân nhíu mày " Nên có lẻ, xác của hai nạn nhân còn lại vẫn chưa được phát hiện".
Triệu Tiểu Đường gật đầu " Hoặc có lẻ......hắn vẫn còn giữ xác của hai nạn nhân đó bên người, người phụ nữ và đứa trẻ rất muốn siêu thoát, nhưng nếu xác họ không được mang ra thì cũng giống như cái ngục giam linh hồn họ lại bên người tên hung thủ, không thể siêu thoát được".
" Triệu Tiểu Đường, tra án mất tích đi" Ngu Thư Hân nói " Án mất tích có nạn nhân là mẹ và con gái".
Triệu Tiểu Đường nhìn nàng, đúng rồi chắc chắn người nhà vẫn sẽ báo mất tích " Tìm án trong ba năm trở lại thôi, hai linh hồn kia chưa lâu đâu".
Sau khi tất cả mọi người về hết thì văn phòng cũng chỉ còn lại hai người họ tiếp tục xem xét hết các hồ sơ án mất tích trong ba năm đổ lại, Triệu Tiểu Đường lại ném một hồ sơ sang đống hồ sơ không liên quan, các vụ án mất tích có nạn nhân là mẹ và con gái, hay phụ nữ tầm độ tuổi ba mươi và bé gái rất ít.
Triệu Tiểu Đường đang xem hồ sơ thì cảm nhận sức nặng trên vai, Ngu Thư Hân gà gật nãy giờ cũng ngả đầu lên vai cô ngủ mất, mấy hôm nay sức ép từ người dân còn từ cấp lãnh đạo chắc chị ấy phải mệt mỏi lắm, cũng đã hai đêm không ngủ rồi còn gì.
Cô thả nhẹ động tác, yên lặng phân loại đống hồ sơ còn lại trong đêm, để Ngu Thư Hân an ổn ngủ bên cạnh.
Cuối cùng sáng hôm sau, cả đội thấy đống hồ sơ lộn xộn, Triệu Tiểu Đường ôm mấy xấp hồ sơ dựa tường ngủ mất, đội trưởng của họ thì đang dựa vào vai cô gái nhỏ hơn ngủ không biết trời đất gì, hai người này thật sự là muốn điều tra đến điên rồi, điều tra cả một bên.
Sau khi Triệu Tiểu Đường bị đội trêu cả buổi sáng xong liền cùng Ngu Thư Hân nghiên cứu qua năm hồ sơ mất tích cô đã phân loại hết trong tối qua.
" Có năm trường hợp mất tích phù hợp với hướng điều tra của chúng, độ tuổi đều phù hợp, chỉ là linh hồn giữ nguyên hình dạng khi chết, không nhìn rõ được mặt họ, khó xác định được thông qua hình ảnh như thế này" Triệu Tiểu Đường nói.
Ngu Thư Hân nhìn qua một cái hồ sơ, nàng nói " Em xem thử, cả bốn vụ án này đều do chồng nạn nhân báo án, nhưng riêng vụ này thì là do người nhà nạn nhân báo án, hơn hết chồng của nạn nhân chưa bao giờ hỗ trợ điều tra, từng xét nhà tuy nhiên không tìm được gì kì lạ".
" Chúng ta bắt đầu từ hắn trước đi" Triệu Tiểu Đường đáp.
Ngu Thư Hân cùng Triệu Tiểu Đường đến nơi gần nhà đối tượng đầu tiên để quan sát, đợi đến cũng phải gần trưa mới thấy hắn ngã nghiên đi về, trong có vẻ say lắm rồi, cả hai người cũng chẳng nghĩ sẽ hỏi cung được người say, hơn hết thì bên cạnh tên ấy không có oan hồn nào bám theo hết.
" Trên người hắn không bị bám theo" Triệu Tiểu Đường nói " Oan hồn một sẽ chọn nơi để ám, hai sẽ chọn người để theo, hoặc sẽ ký gửi bản thể vào đồ vật nào đó, tên hung thủ mà em nhìn thấy là loại thứ hai, tên này không phải".
Ngu Thư Hân nhíu mày " Vậy xem như chúng ta tìm sai người....."
" Đợi đã" Triệu Tiểu Đường nhíu mày, cô nheo mắt nhìn về phía cửa sổ nhà y " Chúng ta tìm không đúng người, nhưng chúng ta có thể phá một án lâu năm đấy".
Ngu Thư Hân nhíu mày, hỏi cô " Gì cơ?"
" Chị tháo dây chuyền, nhìn về phía cửa sổ tầng hai đi" Triệu Tiểu Đường nói.
Ngu Thư Hân nghe theo, tháo dây chuyền xuống, bỏ vào tay cô nhìn về hướng cô chỉ, nàng bám tay vào lan can nhìn thật kỹ, là một phụ nữ, quần áo rách rưới, đôi mắt mang theo đầy oán hận cùng bi thương, trước ngực là một vết thương lớn vẫn còn nhỏ máu liên tục.
" Xem ra án mất tích nên chuyển thành án mạng rồi" Ngu Thư Hân nói, nàng nhận lấy lại dây chuyền, đeo lên lại.
Triệu Tiểu Đường và Ngu Thư Hân quay về sở trước, không thể đột nhiên xét nhà được, nên phải tìm cách có thể kiếm cớ để xét nhà tên nam nhân đó.
Nghĩ một chút, hay là dọa hắn một chút....
Hôm ấy trời vừa chập tối, Triệu Tiểu Đường đi đến trước nhà tên kia, cô đứng nhìn chằm chằm vào căn nhà ấy, sau đó lắc đầu.
Có một vài người hàng xóm đi đến, thấy cô lạ lẫm liền hỏi.
" Cô gái, sao lại đứng đây, trời sắp tối rồi, nhanh về nhà đi thôi" bác gái kia hỏi, bà ấy đang cùng vài người nữa dạo công viên về.
Triệu Tiểu Đường đáp " Bác có biết căn nhà kia của ai không? Cháu chỉ đi ngang qua, cảm nhận âm khí từ ấy quá nặng, nếu không sớm giải trừ gia chủ sẽ gặp đại hoạ".
" Cái gì??? Đừng nói đùa, còn trẻ như thế đừng nên đi lừa gạt" bác gái bên cạnh nhíu mày nói.
Triệu Tiểu Đường cười một tiếng " Cháu không nhận tiền bao giờ, nên các bác nói với chủ căn nhà kia, gần đây phát hiện gì đó kì lạ thì cứ liên hệ với cháu, đây là danh thiếp của cháu" sau đó liền chào họ rồi bỏ đi.
Người sáng say chiều xỉn như tên kia chắc sẽ chẳng bao giờ chú ý đến những điều kì lạ xảy ra lúc thường ngày, tuy nhiên khi đã nghe người khác nói rồi dù miệng nói không tin nhưng tâm vẫn sẽ sợ hãi, đó chính là tâm lý chung.
Bằng chứng chỉ sau ba ngày tên nam nhân kia đã gọi điện đến nhờ Triệu Tiểu Đường đến xem nhà của mình.
Triệu Tiểu Đường cười khẩy, cô cùng Ngu Thư Hân đến để xem, hơn hết còn đeo bao tay y tế tránh để lại dấu vân tay với lí do sạch sẽ.
Triệu Tiểu Đường giới thiệu " Đây là trợ lý của tôi".
" Chào hai người, dạo gần đây tôi cảm thấy gất kỳ lạ, như có ai bóp cổ lúc ngủ, lạnh gáy thi thoảng cũng như có ai đó bám lấy chân mình" y nói, Triệu Tiểu Đường gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Cô nói " Tôi có thể đi nhìn một vòng căn nhà không?" tên nam nhân kia đồng ý.
Triệu Tiểu Đường đi nhìn một vòng, căn nhà không lớn, theo kiểu nhà cũ từ năm 90 đến giờ, có lẻ là nhà bố mẹ để lại cho hắn, lúc cô vào trong bếp thấy cấu trúc bếp có chút lạ, khung bên dưới xây kín mít không có chút khoảng trống nào giống như tủ bếp, dù khoảng trống đó là khá rộng.
Lúc này có ai đó giật giật tay áo cô, Triệu Tiểu Đường nhìn xuống, một đứa bé chỉ khoảng 4-5 tuổi đang nhìn cô, mắt đứa bé đen ngòm, con bé chỉ tay vào chỗ bếp mà cô đang nhìn, nó liên tục chỉ về hướng đó.
Triệu Tiểu Đường đi ra ngoài, cô nhìn Ngu Thư Hân gật đầu.
" Tôi biết nguyên nhân từ đâu rồi, ông làm bếp bị phạm thái tuế, nên dính âm khí, có oan hồn đi lạc đến làm phiền, anh phải phá bỏ bếp đi" Triệu Tiểu Đường nói.
Nam nhân liền quát lớn " Không được!!!".
Cả hai người nhìn nhau đều hiểu rõ, Triệu Tiểu Đường tiến đến ấn hắn xuống nói với Ngu Thư Hân " Chị gọi đội, cả pháo chứng và pháp y đến, xin lệnh khám xét khẩn ngay".
Tên nam nhân bị cô ấn xuống đất không thể làm gì ngoài chửi rủa hai người, mất một lúc sau cả đội đều có mặt, khi họ đập vỡ bức tường dưới bếp, bên dưới phát ra một mùi kinh khủng đã ủ lâu ngày, bên trong còn có hai bộ hài cốt như thể đang ôm lấy nhau, một lớn một nhỏ.
" Thằng khốn" Triệu Tiểu Đường nghiến răng, nện một đấm mạnh mẽ lên mặt y, khiến y ngã nhào ra đất, mấy người trong tổ mắt nhắm mắt mở như thể nhìn không thấy cô đang đánh người, như thể không ai muốn làm chứng rằng cô đang trái luật.
Hai người nhìn mọi người nhét tên nam nhân kia lên xe, sau đó nhìn nhau " Phải bắt đầu lại từ đầu rồi" Ngu Thư Hân nói, còn bốn người mà họ cần điều tra qua..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...