Cho dù bây giờ bà ta phái người đi mua chuộc đại phu, chỉ sợ là đã quá muộn.
Xem ra lần này Tạ gia đã chuẩn bị từ trước!
Chuyện này bà ta không dám tin Tạ Thị Lang không biết gì, Tạ Lục Lang làm ầm lên lâu như thế, Tạ Thị Lang cho dù đang hầu bệnh cũng nên nhận được tin tức rồi, lại chậm chễ không cho người đi xử lý, chứng tỏ chuyện này Tạ gia thông đồng cấu kết với nhau, cố ý để một đứa trẻ mười ba tuổi ra mặt!
Nếu không thì một đứa trẻ mới mười ba tuổi, lại còn đến từ một địa phương nhỏ như Vĩnh Gia, lấy đâu ra can đảm đến Vĩnh Ninh Bá phủ sinh sự, lấy đâu ra can đảm đối đầu với quyền quý trong thành Biện Kinh, đến từng nhà đòi đồ cưới của Tạ Vân Mạn!
Bây giờ liên kết lại mọi thứ với nhau…
Bà ta có thể kết luận, Tạ lão vừa xuống thuyền là đến thẳng Vĩnh Ninh Bá phủ, rõ ràng là có âm mưu muốn hắt nước bẩn lên Vĩnh Ninh Bá phủ!
Đầu tiên cố tình tung tin đồn Tạ lão ngất xỉu ở Vĩnh Ninh Bá phủ.
Sau đó phái người theo dõi Vĩnh Ninh Bá phủ, cho đến khi Vĩnh Ninh Bá phủ bắt đầu hành động, nhân cơ hội đó bắt thóp bọn họ rồi làm ầm ĩ lên, vì thanh thế Tạ gia bọn chúng, giẫm Vĩnh Ninh Bá phủ xuống bùn!
Chuyện này chắc chắn không phải do một đứa trẻ mười ba tuổi tính toán!
“Dù thế nào cũng phải nói chuyện này với muội muội con, để muội muội con nói vài câu với Đại Hoàng Tử!” Vẻ mặt Vĩnh Ninh Bá phu nhân hung ác, nói, “Đại Hoàng Tử cũng muốn lôi kéo Tạ gia! Nhưng nếu đã muốn Vĩnh Ninh Bá phủ chúng ta ngã đài thì Tạ Thị Lang cũng đừng mơ đến cái ghế Lễ bộ thượng thư nữa!”
Vĩnh Ninh Bá phu nhân quay sang nói với ma ma thân cận của mình: “Phu quân của ngươi bị bắt rồi, ta biết ngươi lo lắng, nhưng ngươi yên tâm, nếu hắn đã làm việc cho Tô gia, Tô gia ta không thể không quản hắn, bảo nhi tử ngươi thông minh lên chút, tự mình đến phủ Đại Hoàng Tử một chuyến! Nhớ phải cắt đuôi người Tạ gia! Nhất định phải phóng đại chuyện Tạ Lục Lang cáo trạng với Ngưu Ngự sử!
“Cứ nói… Tô gia ta phái người đến nhắc nhở Đại điện hạ, để tránh sáng mai thượng triều, Ngưu Ngự sử tham tấu Đại Hoàng Tử, khiến Đại Hoàng Tử trở tay không kịp! Nói với tiểu thư, nhất định phải nói… Tô phủ chúng ta dặn dò Đại Hoàng Tử, nhất định không thể để Tô phủ liên lụy đến điện hạ! Nhắc nhở điện hạ, sợ là Tạ Thị Lang đã chuyển hướng sang Tam Hoàng Tử, Đại Hoàng Tử phải đề phòng!”
“Nương! Sao ngài lại nói thế! Phải là bảo điện hạ cứu Vĩnh Ninh Bá phủ chúng ta chứ!” Tô Minh Hàng không nhịn được hét lên, “Đến nước này rồi mà nương vẫn chỉ biết quan tâm nữ tế*!”
*Nữ tế: con rể
“Con thì hiểu cái gì! Làm thế là để điện hạ nhớ đến lòng trung thành của Vĩnh Ninh Bá phủ, cứu Vĩnh Ninh Bá phủ!” Vĩnh Ninh Bá phu nhân kiên định, nói với ma ma thân cận, “Đi đi! Đi mau!”
“Vâng!” Ma ma đáp lời, bưới từng bước nhỏ ra khỏi phòng chính.
“Đại Lang, bây giờ con đi viết thư hòa ly, đi trấn an Tạ Lục Lang kia! Không được để hắn đi từng nhà đòi đồ cưới nữa!” Vĩnh Ninh Bá phu nhân quả quyết, “Con nói với Tạ Lục Lang, hôm nay sẽ đưa thư hòa ly cho Tạ gia!”
Không đợi Bá phu nhân nói xong, Tô Minh Hàng đã sốt ruột chen ngang: “Vừa nãy ngay trước cửa, không phải mẫu thân không nhìn thấy, con đã nói là đưa thư hòa ly cho hắn rồi, nhưng Tạ Lục Lang vẫn cố ý không chịu! Cách này không ổn! Trấn an được Tạ Lục Lang mới lạ ấy!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...