Thập Cửu thực không ngờ đến, bản thân tiễn đi một cái nguy hiểm đón về một cái ngu ngốc...
Bạch Dạ ngốc manh hỏi, "Chủ nhân, đem về bao nhiêu nam nhân a?"
"Năm mười cái gì đó."
"Để làm gì a?"
Thập Cửu cười híp mắt, hắn rống lên, "Ngươi có tin là ta ném ngươi vào phòng Tiểu U Nhi hiện tại không hả?"
Bạch Dạ sợ tái mặt, lập tức chạy đi đem về mấy con nam kỹ, hắn đặc biệt chọn lựa những nam kỹ ôn nhu, nhược nhược, gương mặt kha khá ném vào phòng Cửu U bảy người.
Hoàn thành mọi thứ xong trong vòng hai khắc, Bạch Dạ quay về phòng Ân Thập Cửu hỏi rõ thắc mắc trong lòng.
Trùng hợp, Ân Thập Cửu cũng có chuyện muốn hỏi Bạch Dạ.
"Chủ nhân tại sao phải đem nam kỹ đến phòng Cửu U chủ nhân?"
Ân Thập Cửu bình tâm uống hớp nước, "Thứ nước ngươi dùng phao trà kia là tình dược."
Bạch Dạ ngẩn ngơ, "Tình dược?"
Chân mày Thập Cửu giật giật, "Xuân dược đó."
Đừng đùa với ta, xuân dược với tình dược hai cái giống hệt nhau mà hắn lại không biết sao? Ngươi từ thế giới nào đến vậy a?
"Thì ra là thế nha." Bạch Dạ như được thông não cười ngốc ngốc nói.
Ân Thập Cửu, "......" Hắn thật sự không biết...
Hoài nghi nhân sinh.
"Ngươi cho Tiểu U Nhi uống trà đến giờ đã được bao lâu?" Ân Thập Cửu hỏi.
"Hơn hai canh giờ rồi, tầm hai canh giờ bốn khắc (3 tiếng) a." Bạch Dạ trả lời.
"Phụt!" Nước vừa uống liền nghẹn ngay cổ, cuối cùng bị phun toàn bộ ra ngoài. Ân Thập Cửu sắc mặt không tốt lắm hỏi tiếp, "Vậy... Mấy cái nam kỹ ngươi tìm về như thế nào?"
Bạch Dạ cười tự hào, "Nữ nhân cần nam nhân ôn nhu, gương mặt hảo, ta nghĩ Cửu U chủ nhân theo hướng công lược nên tìm về vài tên tiểu bạch thỏ."
Lại nói thêm, "Mặc dù có điểm yếu nhược nhưng kỹ thuật trên giường cũng không tệ lắm."
Thập Cửu tức muốn hộc máu, "Mấy người?"
"Bảy người nha."
"Đi kiếm thêm mấy tên nữa, nam nô hay nam kỹ gì cũng được, cường hãn một chút, sức chịu đựng tốt một chút, và không được để tên đó dùng được sức mạnh, tốt nhất phong bế tu vi, sau đó đem ném tới phòng Tiểu U Nhi đi."
Bạch Dạ ngây ngô không hiểu, "Bảy người còn chơi không đủ?"
Thập Cửu liếc mắt, rất muốn một tay chụp chết tên ngốc này, sao hắn có thể leo lên được chức tướng quân? Thập Cửu thật hoài nghi đầu óc của Bạch Dạ.
"Tất cả đều chết hết rồi."
Bạch Dạ mặt mũi có điểm trắng, "Chơi bảy người không mệt chết còn khiến bảy người đều chết? Muội muội nhà Tà thiếu quá bưu hãn!"
Ba!
Lần này Ân Thập Cửu chính thức một tay tạp tới mặt Bạch Dạ.
Hắn trợn to mắt quát, "Hảo Bạch Dạ ngươi muốn chết, muốn thấy sự bưu hãn của Tiểu Tịch Nhi phải không? Ta toại nguyện ngươi!"
Nói xong liền chụp lấy cổ áo Bạch Dạ, ném thẳng vào phòng Ân Cửu U.
Ân Cửu U thiết lập mấy cái trận pháp vây khốn bản thân ở trong phòng, người bên ngoài cũng không thể vào được.
Bạch Dạ dùng thủ đoạn của tà tu mới mở ra một cái lỗ nhỏ ném người vào, nhưng đến Thập Cửu, hắn chỉ việc mở cửa, ném người vào trong, đóng cửa, an tĩnh về phòng mình.
Trận pháp Cửu U thiết lập quá yếu, không có tác dụng với Thập Cửu, hắn đi xuyên qua trận pháp còn không có nhận ra trong phòng Cửu U nhà hắn có thiết lập trận pháp vây khốn nữa a.
Ân Thập Cửu không có rời đi ngay lập tức, hắn ở ngoài vài phút phát hiện bên trong không có một tiếng động nào truyền ra ngoài mới biết được Cửu U lập trận pháp.
Lúc này hắn liền yên tâm quay về phòng, Bạch Dạ vừa chuẩn nam tử Thập Cửu yêu cầu a.
Mạnh có, không thể dùng linh lực có, tu vi bị phong bế có, quan trọng nhất vẫn là một thân tu vi nguyên vẹn.
Thập Cửu chợt nhớ ra một chuyện, Cửu U dùng tay không không được tốt lắm, để hắn xem thử trong phòng còn nguyên liệu làm ra mấy món đồ chơi kia không, làm ra được thì ném vào cho nàng chơi luôn.
Ca ca "tốt bụng" làm ra mấy cái ngọc hành trong vòng vài khắc đưa vào cho Ân Cửu U. Hắn nghĩ Bạch Dạ khỏe mạnh còn là một trong những tướng quân, chắc chắn chịu được rất lâu, nên mới thong dong làm đồ vật rồi tiếp tục thong dong ném đồ chơi vào bên trong.
....
Khoảng ba canh giờ trước, Ân Cửu U uống xong nước trà vẫn rất bình thường, định xuống bếp làm chút điểm tâm ăn buổi chiều, vừa mới đi được vài bước đến phòng bếp một cổ hỏa nhiệt bốc lên, trong đầu hiện ra mấy cái hình ảnh ái muội chốn thanh lâu trong quá khứ.
Biết rõ bản thân đã trúng phải xuân dược, nàng liền phục dụng thuốc giải nhưng bất thành.
Ân Cửu U lập tức chạy đi tắm rửa, trong lúc tắm nàng không ngừng dùng linh lực biến nước thành băng, nhưng cứ càng để lâu hỏa nhiệt càng tăng chứ không giảm, mấy cái suy nghĩ càng lúc càng nhiều hơn, nàng cố gắng định thần.
Thầm suy nghĩ một vài chuyện, chẳng hạn như hôm nay mình đã ăn gì, có ăn sáng với trưa do chính tay nàng nấu... Duy nhất ly trà do chính tay Bạch Dạ phao.
Cửu U hồ nghi, nàng không nhận ra trong trà có vị của xuân dược, không hề thấy trà có điểm khác thường nào. Và cũng chỉ có ly trà đó không phải do nàng tự thân làm qua, nàng liền hoài nghi nó.
"Bạch Dạ!!!" Nàng nghiến răng nghiến lợi rít lên hai chữ, sắc mặt đỏ ửng không biết là do trúng xuân dược vẫn là do tức giận.
Biết rõ bản thân sắp không xong, Ân Cửu U lập tức chạy về phòng, trong lúc còn tỉnh táo nàng thiết lập mấy cái trận pháp Vương Quân đỉnh phong cấp bậc trận pháp.
Ở trong phòng không ngừng gào thét, không ngừng lấy chủy thủ đâm lên tay lấy lại thanh tỉnh.
Nhưng cứ một lần đi xuống vết thương liền hồi phục ngay lập tức, đôi mắt Ân Cửu U chứa đầy tơ máu, nàng nghiến răng, cứ tiếp tục hạ đao làm thương chính mình.
Đầu óc nàng dần mơ hồ, Ân Cửu U huy động trận pháp, biến cả căn phòng thành hầm băng, tự điểm huyệt chính mình song nuốt xuống viên thuốc ngủ, để bản thân chìm vào giấc ngủ và bất động một thời gian.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...