Đại Minh Tinh Và Chàng Vệ Sĩ
"Lăng An Vũ! Tiểu Tuyết đâu rồi?" Trần Uyển Dư đi đến mắt ngó nghiêng hỏi anh.
Lăng An Vũ di chuyển tầm mắt khắp nơi không nhìn thấy Dạ Ngân Tuyết anh cau mày, sắc mặt dần thay đổi:"Chẳng phải lúc nãy tiểu thư còn ngồi ở đó sao?"
Lăng An Vũ cùng Triệu Uyển Dư bắt đầu chạy đi tìm kiếm cô, hỏi những người ở phim trường ai nấy đều lắc đầu bảo không thấy, anh tiếp tục hỏi một nhân viên ở đó, nhân viên ấy chỉ tay về phía sau anh:"Selina kìa!"
Lăng An Vũ cùng Trần Uyển Dư đồng loạt quay người lại nhìn thấy cô đang đi đến hai người vội vàng chạy lại chỗ của cô, Trần Uyển Dư nét mặt lo lắng hỏi cô:
"Tiểu Tuyết! Cậu đã đi đâu vậy? Cậu làm tớ lo lắm đó."
Dạ Ngân Tuyết bày ra vẻ mặt lạnh lùng quăng một túi thuốc cho anh:
"Thoa vào đi! Tôi không muốn vệ sĩ của mình thương rồi không bảo vệ được tôi."
Lăng An Vũ cầm lấy bọc thuốc vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên, sững sốt, Dạ Ngân Tuyết đưa mắt nhìn xung quanh, đi vào đọc kịch bản. Trần Uyển Dư bật cười vỗ vỗ vai của anh:
"Cậu ấy là vậy đó bề ngoài lạnh lùng tỏ vẻ không quan tâm người khác, khiến người khác cảm thấy rất xa cách nhưng thật chất cậu ấy lại là người ngoài lạnh trong nóng, cực kì quan tâm người khác cho dù đó là điều nhỏ nhặt nhất cậu ấy cũng để ý."
Dạ Ngân Tuyết bắt đầu quay phim, Lăng An Vũ luôn đứng cạnh chỗ đạo diễn ánh mắt nhìn cô không rời đột nhiên có một người phụ nữ khá trẻ tuổi bước đến bắt chuyện với anh:
"Chào cậu! Tôi là Bạch Kiều tôi thấy cậu có gương mặt và dáng người rất đẹp, rất hoàn hảo cậu có hứng thú gia nhập vào giới giải trí này không?"
Lăng An Vũ dùng ánh mắt rất lạnh nhạt nhìn Bạch Kiều, anh thẳng thừng từ chối:
"Tôi không có hứng thú."
Bạch Kiều cố gắng chiêu mộ anh, cô không muốn vuột mất một người có vẻ ngoài đẹp trai, lạnh lùng cô nhìn thấy được anh là một người có tố chất làm ngôi sao:
"Cậu không cần phải vội từ chối cậu cứ suy nghĩ kĩ đi bây giờ cậu chỉ là một vệ sĩ nhỏ lúc nào cũng đi phía sau nhìn sắc mặt của người khác nhưng khi cậu trở thành người nổi tiếng thì cậu không cần phải nhìn sắc mặt của ai cả."
Nghe được những lời đó Lăng An Vũ bật cười lạnh một tiếng, cả người anh tỏa khí lạnh đến thấu xương:
"Cô sai rồi! Cho dù cô có là người nổi tiếng đi chăng nữa cô vẫn phải nhìn sắc mặt của người khác để sống, bất cứ công việc gì cô đều phải nhìn sắc mặt của người khác mà hành sử trừ khi cô có tiền, có quyền đứng trên tất cả mọi người đến lúc đó cô mới không cần nhìn sắc mặt của người khác để sống."
Những lời nói của anh khiến cho Bạch Kiều cứng miệng không nói được gì nữa, chính cô cũng phải nhìn sắc mặt của người khác nhưng cô không muốn bỏ lỡ anh, cô vừa định mở miệng nói thì bị anh cắt ngay:
"Tôi đã nói rồi tôi không có hứng thú với cái ngành giải trí này cô đừng lãng phí thời gian của mình nữa."
Quay phim xong, Dạ Ngân Tuyết chuẩn bị rời đi thì Cao Mỹ Lâm đột ngột xuất hiện ánh mắt hung tợn, lao đến muốn đánh cô Lăng An Vũ nhanh chóng bước đến đứng trước cô bảo vệ cho cô.
"Chát!" Cao Mỹ Lâm tát rất mạnh vào mặt của anh khiến cho cô cùng những người ở đó trợn mắt, ngỡ ngàng, Dạ Ngân Tuyết kéo anh lại nhìn vào mặt của anh nó đã đỏ lên, cô liền quan tâm hỏi anh:
"Anh không sao chứ?"
Lăng An Vũ khẽ lắc đầu:"Không sao!"
Dạ Ngân Tuyết quay người lại, trừng mắt nhìn Cao Mỹ Lâm ánh mắt cô rất giận dữ "chát!" cô bước đến tát mạnh vào mặt của Cao Mỹ Lâm khiến cô ta và mọi người trong đoàn làm phim sửng sốt, Dạ Ngân Tuyết quát lớn:
"Cao Mỹ Lâm! Cô bị điên rồi sao?"
"Phải tôi điên rồi chính cô đã khiến tôi ra nông nỗi như thế này cô đã phá hủy tất cả của tôi bây giờ tôi đã không còn gì nữa tất cả là tại cô." Cao Mỹ Lâm như trở nên điên loạn quát lại cô.
Cao Mỹ Lâm một lần nữa lao đến cô tay vừa mới giơ lên định đánh thì bị anh nắm chặt cổ tay lại, siết chặt khiến cho Cao Mỹ Lâm đau đớn, cánh tay như muốn đứt lìa, lời nói đầy lạnh lùng, vô tình không kiêng nể cho dù cô ta có là con gái:
"Tôi cảnh cáo cô nếu cô còn có ý định tấn công cô ấy thì tôi sẽ không tha cho cô đâu con gái tôi cũng không nhân nhượng đâu."
Cao Mỹ Lâm tức tối khi không làm gì được cô, cô ta bị bảo vệ lôi ra ngoài những chuyện vừa xảy ra đã bị phóng viên quay và chụp lại nhưng không một ai phát hiện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...