Trong khi giao thủ với Adelina, Hàn Thạc không cố ý đưa Thiên Ma Bất Diệt Thể bao phủ toàn thân, bởi vì hắn biết nàng mà ra tay đều rất có chừng mực, tuyệt sẽ không đưa hắn vào chỗ chết.
Một kích đánh vào ngực Hàn Thạc, Thiên Ma Bất Diệt Thể lại tự động vận chuyển làm hắn quá mừng, liền vui mừng cười hỉ hả nói:
- Làm lại, nhưng đừng dùng sức mạnh quá lớn!
Thân thể đã đến cực hạn, nếu một lần nữa mượn lực Đỉnh Linh, Ma Anh trong cơ thể sẽ bị ảnh hưởng, do đó Hàn Thạc bảo Adelina cẩn thận một chút.
"Chát!"
Một kích đánh xuống ngực Hàn Thạc. Dưới một cú tấn công toàn lực, hắn như bị quả núi lớn đánh vào ngực,
- Hự hự hự.
Hắn liên tiếp lùi mấy bước, miệng thấy ngòn ngọt, một vòi máu tươi theo rỉ ra trên khóe miệng.
- Ủa!
Adelina sửng sốt, thân thể nhoáng lên, đỡ lấy Hàn Thạc, nói vẻ trách cứ:
- Sao ngươi không ngăn cản?
Lau máu trên khóe miệng, Hàn Thạc nhíu mày nói:
- Không có việc gì, ta đang kiểm tra xem năng lực chịu đựng của thân thể!
"Hừ, thật kỳ quái", một kích của Adelina lần này đánh vào người mình, Thiên Ma Bất Diệt Thể lại không hề tự động phóng thích ra, do đó hắn đã bị vài vết thương nhẹ.
"Chuyện gì thế?" - Trong lòng Hàn Thạc cực kỳ nghi hoặc, tại sao vừa mới đây có thể được, bây giờ lại không được?
- Ackerly, chúng ta tới đây thử xem, ngươi tới đánh ta vài cái, lực đạo nhè nhẹ một chút! - Hàn Thạc vẫy vẫy tay, ra hiệu cho Ackerly đi tới.
Adelina mặc dù đã nương tay, nhưng vì thực lực nàng quá mạnh, một kích như vậy làm Hàn Thạc bị thương khá đau. Ackerly không giống như Adelina, với thực lực của hắn thì rất khó có thể làm cho Hàn Thạc chính thức bị thương, để hắn động thủ thì an toàn hơn chút.
- Ngươi… đúng là có khuynh hướng thích bị hành hạ! - Ackerly lầm bầm trong miệng, có vẻ không tình nguyện đi tới bên cạnh Hàn Thạc, rồi đột nhiên ra tay đánh "ầm" trên người hắn. Gã cố ý khống chế lực đạo, lần công kích này trông có vẻ rất dày đặc, kỳ thật cũng không dùng sức mạnh quá lớn.
- Dừng! - Hàn Thạc quát, trong lòng tràn đầy nghi hoặc, vô dụng! Đối mặt với những công kích như mưa bão của Ackerly, Thiên Ma Bất Diệt Thể cũng không tự động hình thành.
- Cổ quái thật, không hiểu ngươi muốn làm cái gì!
Ackerly thầm nói một câu, phất phất tay, nói:
- Ta đi trước, ngươi tự mình ở đó chơi đi.
- Bryan, ngươi rốt cuộc đang làm gì thế? - Sau khi Ackerly ly khai, Adelina hỏi Hàn Thạc vẻ kỳ quái, nàng thấy hắn tựa hồ đang trầm tư về vấn đề gì đó, kết hợp với những biểu hiện kỳ quái của hắn, Adelina cảm thấy hành động của Hàn Thạc hơi khác thường.
- Không có gì, ta chỉ gặp phải vài vấn đề về tu luyện sức mạnh.
Hàn Thạc thuận miệng đáp một câu, rồi cười nói:
- Adelina, ngươi nếu có gì cần làm thì hãy đi đi, để ta một mình ở đây một lát.
- Vậy được rồi. Ta đi tìm Vaeni tỷ tỷ chơi, Vaeni tỷ tỷ dựa vào nguyên tố bổn nguyên chi tinh đã tu luyện tới Bán thần rồi, xem ra chẳng mấy năm nữa là có thể trở thành Cơ Thần đó! - Adelina khẽ gật đầu, ra khỏi tu luyện tràng.
Những người từ Csia đại lục tới, ai nấy đều có tư chất phi phàm. Dùng tài nguyên khổng lồ của Hàn Thạc cộng với hoàn cảnh ưu việt ở Chúng Thần đại lục, họ đều tiến bộ thần tốc. Candida vốn đã là Đại ma đạo sư Hắc Ám, chẳng mấy chốc đã tiến giai tới Thánh ma đạo sư, cách cảnh giới Bán thần chỉ có một bước.
Nguyên lai những người chỉ có thực lực Bán thần, trong một thời gian ngắn ngủi cũng đã thu được tiến bộ lớn vô cùng. Tóm lại, những người ở Csia đại lục tới đây, trong khoảng thời gian này đều để hết tinh lực vào việc tu luyện, ai ai cũng làm Hàn Thạc rất hài lòng.
Hai tên Boland và Huyết Linh là người tu luyện ma công. Trong thời gian khi Hàn Thạc rời Csia đại lục cũng đã tiến bộ rất nhanh, nhất là Huyết Linh nhờ vào thân thể đặc thù, nên tu luyện Huyết Thần Kinh nhanh đến kinh người. Bây giờ Huyết Linh đã có thể khống chế máu trong cơ thể địch nhân, bản thân mình cũng có thể dùng máu trong cơ thể hóa thành cái bóng máu công kích người khác.
Sau khi tới Chúng Thần đại lục, trọng điểm chú ý của Hàn Thạc là hai người Boland và Huyết Linh. Giải đáp tất cả những nan đề họ gặp phải khi tu luyện, còn chuyên môn luyện chế vài loại thuốc men đặc thù cho hai người phục dụng, làm ma công của hai người đột nhiên tăng mạnh.
Đối với biểu hiện của những người ở Csia đại lục, Hàn Thạc đều rất hài lòng. Sau khi Adelina ly khai xong, hắn âm thầm nghĩ xem vì sao Thiên Ma Bất Diệt Thể không thể tự động hình thành ra được.
Suy nghĩ trong chốc lát, Hàn Thạc tiếp tục âm thầm tu luyện Thiên Ma Bất Diệt Thể, nhưng không thể phát hiện ra có gì khác với ngày thường. Mất một lúc mà không tìm thấy nguyên nhân của vấn đề này, hắn cũng không vội vàng, quyết định sau này sẽ mượn lực Đỉnh Linh, dùng loại phương pháp hành hạ này không ngừng cường hóa bản thân mình, xem thử trong khi tiếp nhận lực Đỉnh Linh vào người, Thiên Ma Bất Diệt Thể có thể tự động phát ra được hay không.
- Carmelita tới tìm ngươi! - Vừa đi ra khỏi tu luyện tràng, Ackerly dẫn Carmelita đến nơi. - .
Carmelita bị Wallace một mạch buộc tu luyện, vừa thấy Hàn Thạc đã hai mắt tỏa ánh sáng, hưng phấn kêu:
- Xú tiểu tử, không ngờ ngươi còn là một cao thủ! Tới đây, chúng ta luyện tập này. Hắc, ta đã nghe nói về việc ngươi giáo huấn Portley. Giáo huấn hắn hay lắm, ta vốn thấy hắn không vừa mắt rồi, lúc tiểu tử này chưa tu luyện tới Thượng vị thần đã không biết an phận, bây giờ thành Thượng vị thần càng cao ngạo không giới hạn, ngươi làm tốt lắm!
- Ta vừa mới tập luyện với Adelina, bây giờ trạng thái không được khỏe lắm, thôi chúng ta tỷ võ lần sau!
Hàn Thạc cự tuyệt Carmelita, sau đó sắc mặt trầm xuống, hỏi:
- Cái tên Portley đó đã rời gia tộc Sainter chưa?
- Không, nhưng hắn sẽ đi rất nhanh thôi!
Carmelita tựa hồ biết Hàn Thạc đang nghĩ cái gì, vội vàng cản trở:
- Ngươi ngàn vạn lần không được cố gắng tới gia tộc Sainter chúng ta kiếm Portley gây phiền toái. Tiểu tử đó bây giờ cùng ở chung với đường thúc hắn Dorough, Charlotte cũng ở một chỗ với họ. Ngươi và Adelina phỏng chừng cũng không có biện pháp giết chết được chúng. Huống chi chúng đang ở gia tộc Sainter chúng ta, nếu các ngươi thật muốn hạ thủ thì chúng ta không có khả năng ngồi yên không lý đến, ngươi cũng nên bỏ chủ ý này đi, nghĩ biện pháp khác!
Nghe Carmelita nói vậy, Hàn Thạc biết muốn động thủ đối phó với Portley tại Ám Ảnh thành đích xác không hiện thực. Nghe vậy mỉm cười khẽ gật đầu, nói:
- Ta biết lập trường của gia tộc Sainter các ngươi, sẽ không làm các ngươi khó xử đâu!
- Bryan, ta lần này tới tìm ngươi, còn có một chuyện vui rất lớn nói cho ngươi! - Carmelita nói.
Hàn Thạc sửng sốt, kinh ngạc nói:
- Có gì mà vui thế?
- Phụ thân ta nghe nói ngươi có thực lực Thượng vị thần, bây giờ rất hâm mộ ngươi. Mặc dù thời gian ngươi tới Ám Ảnh thành không dài, nhưng đã giúp ta vài lần, đối với gia tộc Sainter chúng ta cũng rất thân cận, phụ thân ta cố ý muốn cho ngươi tiếp quản đội năm Thần Vệ! - Carmelita hưng phấn nói.
- Hả, cái gì?
Hàn Thạc hô to, có vẻ không dám tin:
- Cho ta tiếp quản đội năm Thần Vệ? Không hiểu lầm chứ?
Khẽ gật đầu khẳng định, Carmelita nói rất rõ ràng:
- Đúng, ngươi có biết quy củ của Ám Ảnh thành, chỉ có một vài đại gia tộc mới có tư cách có Thần Vệ của mình. Trừ những người này ra, chỉ có bảy đại Thần Vệ trưởng mới có thể thành lập Thần Vệ cho mình, nếu ngươi trở thành Thần Vệ trưởng đội năm, trong tay sẽ chính thức có được một bộ phận quyền lực ở Ám Ảnh thành, việc này đối với Thiên Cơ dược tề của ngươi rất có lợi. Lúc đó, trong tay ngươi sẽ có quyền đội năm Thần Vệ, hơn nữa tài phú mà Thiên Cơ dược tề đem lại cho ngươi, ngươi hoàn toàn có thể thay thế được gia tộc Lavers, trở thành đại gia tộc mới ở Ám Ảnh thành. Ở Ám Ảnh thành chúng ta, một gia tộc sẽ có rất nhiều quyền lợi, đến cả vài vụ việc ở giáo hội cũng do vài tộc trưởng đại gia tộc mới có tư cách biết được!
Hàn Thạc thật không ngờ tới chỉ một lần hé lộ mũi nhọn lại có thể mang tới cho hắn nhiều chỗ tốt như vậy. Nếu sớm biết rằng ở Ám Ảnh thành mà thể hiện ra đủ thực lực lại có được tiện nghi như vậy, nói không chừng Hàn Thạc sớm đã động thủ khai đao với Avery trước rồi.
Trong lòng Hàn Thạc hiểu rõ đội năm Thần Vệ có ý nghĩa như thế nào. Đó là mối lợi mà các đại gia tộc tiểu gia tộc ở Ám Ảnh thành đều thèm thuồng, có được đội năm Thần Vệ tương đương với có vũ lực trong tay, hơn nữa lại là hợp pháp. Bất kỳ một Thần Vệ trưởng nào ở Ám Ảnh thành đều có đặc quyền, được tất cả mọi người tôn kính. Bình thường, chỉ có cường giả đến từ các đại gia tộc đã cống hiến rất lớn cho Ám Ảnh thành mới có tư cách ngồi lên đó.
Hắn đến Ám Ảnh thành được bao lâu rồi?
- Vốn liếng của ta quá nhỏ, vị trí Thần Vệ đội năm xem ra ai cũng thèm muốn, ta nghĩ ngồi trên đó cũng chẳng dễ dàng gì? Huống chi, phụ thân ngươi nói là chỉ khi lấy được đầu của Avery mới có thể ngồi trên vị trí đó. Bây giờ đừng nói ta không biết Avery ở đâu, cho dù ta thật sự biết hắn ở đâu đi nữa chỉ sợ cũng khó giết chết được hắn! - Hàn Thạc cười khổ.
Đối với vị trí này, không thể nói là Hàn Thạc không có dã tâm, chỉ là hắn chưa bao giờ nghĩ đến mình chỉ là một người ngoài vừa mới tới Ám Ảnh thành không lâu lại có thể có cơ hội lớn như vậy.
- Có một số việc có thể cải biến được mà!
Carmelita nói:
- Phụ thân ta mặc dù có ý này, nhưng ngươi muốn ngồi trên vị trí này còn phải cố gắng nhiều, ngươi phải chứng minh cho tất cả mọi người là mình có năng lực. Lúc đó phụ thân ta mới có thể giúp ngươi được!
Khẽ gật đầu, Hàn Thạc mỉm cười nói:
- Ta tự nhiên hiểu đạo lý này!
- Ta hôm nay tới đây chính là nói cho ngươi tin tức này. Còn nữa, Hắc Thiên bảo cho ta nói với ngươi một tiếng, nếu ngươi muốn thì có thể tới đội ba để tập cho thích ứng, hắn sẽ giúp ngươi an bài. Chỉ cần ngươi có thể tích lũy đủ thanh vọng và công lao, vị trí đội năm Thần Vệ sẽ có hy vọng rất lớn, dù sao phụ thân ta cũng đã coi trọng ngươi rồi! - Carmelita cười nói.
Hắc Thiên trong khoảng thời gian này cũng không có ở Ám Ảnh thành. Nếu thật như Hắc Thiên nói, hắn có thể trước hết làm quen với tình huống đội ba, hơn nữa còn tích lũy công lao ở đây. Sau đó Wallace cũng có lý do, hắn tràn đầy hi vọng có thể có được vị trí đội năm Thần Vệ mà ai nấy đều đỏ mắt thèm muốn này.
- Hắc Thiên gần đây bận việc gì thế? - Trong lòng Hàn Thạc sực nhớ, vội hỏi.
- Còn không phải là đuổi giết đám Liệp Thần giả sao? Hắc Thiên và Broster có tư oán, hắn chưa bao giờ đình chỉ việc đuổi giết Broster cả! - Carmelita trả lời.
- Được!
Hàn Thạc quát khẽ một tiếng, cười nói:
- Carmelita, phiền ngươi giúp ta an bài một chút, ta trước hết tới đội ba thích ứng, ta cũng rất tâm đắc với việc đuổi bắt Liệp Thần giả!
- Không thành vấn đề, lát nữa khi ta trở về sẽ truyền tấn cho Hắc Thiên, bảo hắn an bài cho ngươi một chút, đợi sau khi ổn thỏa ta sẽ thông báo cho ngươi! - Carmelita hào sảng nói.
Quả nhiên có chỗ dựa lớn thì việc gì cũng thuận lợi. Trong lòng Hàn Thạc rất mừng rỡ, hắn hiểu được ở Ám Ảnh thành nếu không phải vì hắn hai lần cứu Carmelita, sớm có quan hệ rất tốt với gia tộc Sainter, bằng vào hắn tự mình cố gắng thì có cố gắng trăm năm cũng đừng mơ ngồi trên cái ghế đội năm Thần Vệ này.
- Bryan, ta muốn nói với ngươi một việc! - Carmelita mặt lộ vẻ khó xử, xem ra hơi khó nói.
- Việc gì? - Hàn Thạc hỏi.
- Charlotte tỷ tỷ có quan hệ với ta rất tốt, nàng nhờ ta truyền lời cho ngươi, bảo việc giữa ngươi và Portley không có một chút quan hệ gì với nàng. Lần trước nàng giúp Portley cản trở ngươi cũng là việc bất đắc dĩ. Hy vọng ngươi đừng so đo!
Carmelita do dự một chút, rồi nói tiếp:
- Bryan, Charlotte tỷ tỷ thật ra là người của thần vực Hắc Ám chúng ta, hiện tại được gả tới thần vực Hủy Diệt. Lần này nàng mặc dù cùng đi với Portley đến Ám Ảnh thành nhưng cũng không cùng đường, nàng không hề tham dự vào những việc bỉ ổi của Portley!
- Ta có tính toán!
Hàn Thạc khẽ gật đầu, nói:
- Chỉ cần sau này Charlotte không gây bất lợi cho Thiên Cơ dược tề chúng ta, ta sẽ không tính tới sự tình lần trước!
Hàn Thạc cũng không nói suông, nếu Charlotte thật sự ra tay với người của Thiên Cơ dược tề, hắn nhất định sẽ làm cho nàng ta hối hận.
- Được rồi, hôm nay ta tới cũng là nói với ngươi những việc này. - Carmelita nghe Hàn Thạc nói như vậy, cảm thấy mình cũng đã hết tình với Charlotte rồi, lập tức cáo từ ra về.
Carmelita ly khai không bao lâu, Hàn Thạc móc Chén Thánh của Quang Minh giáo hội ra, truyền tấn cho McKinley:
- Ta trở lại Chúng Thần đại lục rồi, nhưng ta bây giờ có chút việc quan trọng hơn phải xử lý, một thời gian nữa ta sẽ tự mình đưa ngươi đi thần vực Thời Không!
- Ngươi ở đâu trên Chúng Thần đại lục? - McKinley hỏi.
- Một trong bảy đại thành thị của thần vực Hắc Ám, Ám Ảnh thành! - Hàn Thạc trả lời.
- À, từ chỗ này tới thần vực Thời Không quả hơi xa, nếu ngươi thật sự có việc gấp thì từ từ cũng được, dù sao ta cũng ở bên trong Chén Thánh đã lâu lắm rồi, có ở thêm một thời gian nữa cũng không sao! - McKinley đồng ý.
Trước khi đoàn người Portley chưa rời Ám Ảnh thành, Hàn Thạc luôn luôn không yên tâm về sự an nguy của Thiên Cơ dược tề. Mặc dù hắn tin chúng không dám làm gì trong Ám Ảnh thành, nhưng minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng. Nếu chúng ẩn náu tập kích như Avery, thì cho dù là gia tộc Sainter khi không có chứng cớ cũng chỉ sợ rất khó mà truy cứu.
Một việc khác là Hàn Thạc đích xác cũng sôi bụng về mối lợi của đội năm Thần Vệ. Lần trước hắn tìm ra hang ổ của đám Liệp Thần giả một cách rất rõ ràng, chỉ cần bỏ thêm sức lực, tính toán một chút, nói không chừng thật sự có thể nổi danh là đánh trúng vào hang ổ của Liệp Thần giả, sau đó dưới sự trợ giúp của Wallace sẽ thuận lí thành chương ngồi trên vị trí kia.
- Yên tâm đi, không lâu đâu! Mặt khác, cho dù là không có ngươi, một thời gian nữa ta cũng sẽ đi thần vực Thời Không mà!
Hàn Thạc từng có ước định với đám Tiểu Khô Lâu và Ngũ Hành Giáp Thi, một thời gian nữa sẽ đi thần vực Thời Không gặp mặt, do đó hắn khẳng định sẽ đi tới đó, chỉ là cần thời cơ thích hợp thôi.
Đại Ma Vương
Quyển 5
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...