Nhưng hôm nay, sau khi kế hoạch dẫn xà xuất động bị phá sản, Lôi Động liền lập tức triển khai hành động sấm sét. Hơn mười vạn đại quân Tấn mãnh trùng bắt đầu nhanh chóng trùng kích về phía hộ quốc quân đội sĩ khí đã rớt xuống tận đáy vực sâu của Pháp Hi đế quốc, sự hung tàn cùng lãnh khốc của Tấn mãnh trùng, Lôi Động cũng đã từng được lĩnh giáo qua. Loại vật này, ở tại Triệu Châu chính là thứ mà nghe thấy cũng đủ sợ vỡ mật.
Hộ quốc quân thực lực không mấy cường đại, cộng thêm tâm lý sợ hãi, nhất thời binh bại như núi lở. Cùng lúc đó, Tiềm long quân số lượng không nhiều lắm cùng với Mãnh quỷ quân của Lôi Động ào ào xông ra, bắt giữ đại bộ phận tù binh. Còn cái tên được gọi là Pháp Thánh kia dưới sự chiếu cố đặc biệt của Lôi Động cũng đã bị bắt giữ.
Lôi Động tạm thời không có thời gian thu thập đám người này, liền trực tiếp giam giữ toàn bộ bọn họ lại, đợi sau khi Mị Cơ trở về sẽ bắt đầu chậm rãi chiêu hàng. Mà cùng lúc đó, đại quân cũng đã một đường vây quanh Thiên Không thành của Pháp Hi đế quốc.
Dưới sự chỉ huy của Lôi Động từ phía xa, mấy chục chiếc chiến hạm phi chu cùng với tàu chở theo Đai Quang Minh Pháo bắt đầu phát uy. Trong những tiếng nổ vang liên tiếp, từng đạo quang trụ trắng nõn bắn về phía Thiên Không thành phiêu phù phía xa xa, nhìn tựa như một tòa pháo đài chiến tranh.
Trên Thiên Không thành nổi lên một tầng hộ bạch quang rực rỡ, tùy ý để cho quang trụ bắn trúng, cũng chỉ gợn lên một chút lung lay rung động. Mặc dù không phải chủ thành, lực phòng ngự của tòa Thiên Không thành này cũng đã mạnh mẽ tới trình độ nhất định.
Dưới mấy trăm đạo Đại Quang Minh Pháo oanh kích, dĩ nhiên lại không thểphá vỡ được quang thuẫn này.Hơn nữa bên trên Thiên Không thành cũng bắt đầu nổi lên từng đạo quang hoa sángngời, những đạo quang trụ đồng dạng cũng đánh tới như một màn mưa sao băng. Phi chu của Lôi Động bên này vừa nhanh chóng lẩn tránh, vừa ứng chiến. Thực sự không tránh được, nhiều lắm chỉ là mạnh mẽ hứng chịu vài pháo. Dựa vào quang thuẫn phòng ngự xuất sắc của những phi chu này, vẻn vẹn chỉ vài pháo vẫn chưa thể nào đánh hỏng được.
Đoàn phi chu bắt đầu tấn công du kích dồn dập, hấp dẫn đi phần lớn hỏa lực của Thiên Không thành. Rất nhanh phi chu liền xuất hiện bất ổn, vài chiếc phi chu trước sau bị phá tan hộ thuẫn, không kịp lui lại sửa chữa, lập tức bị Đại Quang Minh Pháo dày đặc đánh vỡ nát.
Chỉ riêng về hỏa lực mà nói, Thiên Không thành đã vượt xa hạm đội của Lôi Động. Nhưng mà Lôi Động cũng thủ đoạn sách lược khiến cho đối phương không theo kịp. Pháo quỷ bụng to sớm đã được chuẩn bị thỏa đáng bắt đầu xé mở màn hành tung Lôi Động dùng để che giấu hành tung, bắt đầu lộ ra những răng nanh dữ tợn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
- Thúc thúc, tất cả đều rất tốt, việc kiến tạo Thiên Không thành cũng vô cùng thuận lợi.
A Gia Na nhu thuận trả lời, nàng cũng có chút cảm kích đối với Thánh Diệu Vương:
- A Gia Na đa tạ thúc thúc có thể thu lưu!
- Nói gì vậy?
Thánh Diệu Vương hơi có chút bất mãn nhíu mày nói:
- Ngươi chính là cháu gái ruột của ta, ngươi nói như vậy thực sự là quá khách khí, về sau không được phép nói những lời như vậy nữa!
- Vâng, thúc thúc!
A Gia Na tuy rằng đều là cường giả đỉnh phong, nhưng đối với Thánh Diệu Vương cũng vẫn tỏ ra cực kỳ tôn trọng, bèn gật đầu đáp lời.
- Vậy mới đúng chứ, địa vực Thánh Diệu đại lục bao la, thúc thúc cần nhiều địa bàn như vậy cũng không có quá nhiều hữu dụng. Về sau ngươi cũng không cần thiết phải chạy tới chạy lui. Vùng đất nằm phía sau Thánh A Lạp Giáp sơn mạch gắn liền với bảy tám quốc gia nhân loại, thúc thúc đều tặng hết cho ngươi.
Thánh Diệu Vương cười ha hả nói:
- Ngươi ngàn vạn lần đừng từ chối, ngươi nên biết, thúc thúc chỉ có mỗi một mình cháu gái là ngươi!
- Thúc thúc, việc này chúng ta để sau hãy nói.
A Gia Na lúc này mới bắt đầu giới thiệu cùng với Thánh Diệu Vương:
- Thúc thúc, vị này chính là bằng hữu tri kỷ của A Gia Na, Đạm Thai Băng Vân, đến từ Đại Hoang Châu thuộc Cửu Châu.
Đạm Thai Băng Vân lễ phép tháo chiếc khăn che mặt xuống, lộ ra dung mạo tuyệt sắc khuynh quốc khuynh thành của nàng, sau đó đứng dậy dịu dàng thi lễ:
- Vãn bối Đạm Thai Băng Vân bái kiến Thánh Diệu Vương tiền bối!
- Miễn lễ, miễn lễ!
Thánh Diệu Vương cười khòa ái khẽ nâng tay đỡ:
- Nếu là hảo hữu chí giao của A Gia Na, vậy cũng chính là cháu gái của Thánh Diệu ta, không cần phải quá mức khách khí. Không nói dối ngươi, A Gia Na nhà ta, đây vẫn là lần đầu tiên dẫn theo bằng hữu về nhà đó.
- Mông tiền bối triệu kiến, Băng Vân quả thực hết sức cảm kích, vô cùng vinh hạnh!
Đạm Thai Băng Vân lại thi lễ thêm lần nữa, sau đó mới chậm rãi đứng dậy.
- Thúc thúc còn chưa biết, khi ta đi tới Cửu Châu, cuối cùng chịu thất bại ở trong tay Dạ Xoa Vương.
A Gia Na sắc mặt bình tĩnh nói:
- Sau khi ta thi triển Đại Na Di mang theo đám tinh nhuệ dưới trướng rời đi, thương thế phát tác, chật vật chạy trốn. Thứ nhất cũng may là Dạ Xoa Vương Trát Na không có ý đuổi tận giết tuyệt. Thứ hai, cũng may mắn gặp được Băng Vân, là nàng đã cứu ta một mạng.
Thánh Diệu Vương thất kinh, vội vàng nói với Đạm Thai Băng Vân:
- Băng Vân, ta cũng không biết ngươi có ân cứu mạng đối với A Gia Na. Về sau, chỉ cần ngươi có gì sai phái, Thánh Diệu Vương ta tuyệt không có nửa câu từ chối.
- Băng Vân chẳng qua cũng chỉ vô tình gặp được A Gia Na tỷ tỷ, thuận tay giúp đỡ mà thôi, Băng Vân không dám kể công.
Đạm Thai Băng Vân khẽ lắc đầu nói:
- Chẳng qua lần này đến đây, thực sự là có một việc, muốn làm phiền Thánh Diệu Vương tiền bối!
- Ha ha, Băng Vân ngươi cứ việc nói ra, chỉ cần nằm trong phạm vi năng lực của bản vương, tuyệt không từ chối!
Thánh Diệu Vương tươi cười hào phóng nói:
- Ngươi cứu A Gia Na một mạng, cho dù ngươi cần một chai Sinh Mệnh Thần Thủy ta cũng đồng ý.
A Gia Na lại nói:
- Băng Vân, lần này ngươi tới bái phỏng thúc thúc, đến tột cùng là vì việc gì vậy? Vì sao trên đường đi lại không chịu nói với ta?
- Việc này quan hệ trọng đại, phải tới trước mặt Thánh Diệu Vương tiền bối mới có thể nói rõ ràng.
Đạm Thai Băng Vân trịnh trọng nói, sau đó trong mắt hiện lên vẻ kiên định:
- Lần này vãn bối tới đây, không vì cái khác, chỉ vì một thứ, đó chính là Minh Vương Phiên!
Khuôn mặt tươi cười của Thánh Diệu Vương nhất thời cứng ngắc tại chỗ. Trầm ngâm một lúc sau mới lên tiếng:
- Băng Vân, không phải là ngươi hiểu lầm điều gì chứ? Minh Vương Phiên trong truyền thuyết làm sao có thể ở trong tay ta được? Ta chỉ nghe nói qua, kiện bảo bối kia đã sớm thất truyền mấy vạn năm rồi!
- Thực sự là thất truyền mấy vạn năm!
Đạm Thai Băng Vân nhàn nhạt nói:
- Lần cuối cùng Minh Vương Phiên xuất thế chính là nằm trong tay một người tên gọi Ẩn Vương. Ẩn Vương kia, không một ai biết hắn xuất thân từ bộ tộc nào. Quật khởi giống như sao băng, nhưng cũng theo đó mà ngã xuống. Căn cứ theo những điều vãn bối biết, cuối cùng hắn đã chết ở trong tay Dực Thần tộc nhân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...