Đại Ma Đầu


Đương nhiên cũng không có ai có hứng thú đi thu một con độc hạt như vậy làm sủng vật, không những chỉ có tư chất bình thường, hơn nữa lại còn vừa thành niên mà đã kiệt ngạo bất tuân. Lôi Động hăng hái giương súng lên, không hề sử dụng thần niệm điều khiển, mà chỉ dùng mắt ngắm bình thường vào con độc hạt, sau đó bóp cò súng.

Một tiếng phanh vang lên, một viên minh hỏa đạn lục sắc bắn ra, chớp mắt đã đi qua cự ly vài chục trượng, bắn thẳng vào con độc hạt kia. Do khẩu súng này có cấu tạo rất đặc thù nên lực va chạm thập phần cường hãn, khoan thủng trên thân con độc hạt một cái hố to rộng, sau đó minh hỏa bắt đầu thiêu đốt thần hồn con độc hạt. Lúc này sự đau đớn làm cho con độc hạt này cũng không còn phân biệt được thần phục hay không thần phục nữa, nó đau đớn hét thảm lên một tiếng, sau đó lại liều mạng bỏ chạy, nhưng nó chỉ chạy được một đoạn thì lại bị tiểu U tóm ngược trở lại.

Chỉ thấy tiểu U cười hì hì nói:

- Công tử, người luyện chế pháp khí này thực sự rất giống một món đồ chơi, một kích đánh xuống mà ngay cả một con độc hạt Kim Đan kỳ cũng giết không chết.

- Thật không có ý nghĩa, ta còn tưởng rằng đại ca luyện chế ra cái gì tốt tốt một chút.

Lôi Long cũng ngáp dài lười biếng nói:

- Sớm biết như vậy thì để ta đảm nhiệm làm bia ngắm là được, thứ này mà đánh lên người ta thì không khác gì gãi ngứa cả.

- Ách, tuy rằng uy lực nhỏ một chút nhưng nếu như thứ này bắn vào mục tiêu thấp hơn một chút, phỏng chừng tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường không thể chịu được.


Thật ra Lôi Động không hề có ý nghĩ thất vọng trong đầu, chí ít thì thứ này đã có uy lực vượt qua súng trường trong kiếp trước của hắn rồi, bằng không thì nó tuyệt đối không phá vỡ được lớp vỏ cứng rắn bên ngoài của con độc hạt. Một con độc hạt Kim đan kỳ làm sao có thể là tồn tại để mà vui đùa được?

Hơn nữa thứ này chỉ là vật thí nghiệm mà thôi, Lôi Động cũng chỉmuốn thử một chút phương pháp luyện chế quỷ binh, sử dụng thử các loại linh kiện sau khi tổ hợp như thế nào. Xem ra kết quảcuối cùng cũng không tệ lắm.

- Ách... Đánh tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì có lợi gì?

Lôi Long càng nghĩ càng buồn chán.

- Địch nhân mà có tu vi Trúc Cơ kỳ thì căn bản chỉ là con kiến hôi, ta chỉ cần hắt xì cũng có thể phun chết hết.

- Giải thích với ngươi không thông chút nào. Bạn đang đọc tại chấm cơm.

Lôi Động mặc kệ Lôi Long, nhưng vẫn tiếp tục nói:

- Ta thiết kế loại pháp khí này để cho nhân loại bình thường cũng có thể sử dụng.


- Công tử, vì sao người lại nghĩ thiết kế vũ khí dành cho nhân loại bình thường sử dụng vậy?

Tiểu U cảm thấy kỳ quái nói:

- Cho dù nhân loại bình thường có thể sử dụng được thì sao? Một kiện phi kiếm kém cỏi nhất lướt qua cũng có thể dễ dàng giết chết bọn họ, cầm cái này thì cũng vô dụng mà thôi.

Không phải tư tưởng tiểu U như vậy là thiên lệch, mà điều đó là thập phần bình thường. Phàm đã là tu sĩ hoặc là người có chút thực lực đều tự nhân mình so với người bình thường khác là hai giai tầng khác nhau. Cho dù là một tu sĩ Luyện Khí kỳ nho nhỏ thì cũng có thái độ khác đối với con người bình thường, căn bản là khinh thường bọn họ từ trong xương cốt. Mà tất cả các tu sĩ trong mặt luyện khí đều nghĩ rằng luyện chế ra thứ gì cũng là dành cho tu sĩ sử dụng, bởi vì pháp khí thông thường cần sửdụng chân khí và thần niệm để thôi động thì mới có thể sử dụng, cái này thì con người bình thường không thể nào làm được. Vìvậy từ trước đến nay gần như không có ai lại nghĩ đến việc thiết kế ra một loại vũ khí dành cho con người bình thường sử dụng, mặc dù là có thì cũng chỉ có một vài kiện mà thôi, thường thường chúng đều trở thành chí bảo của hoàng thất, quý tộc trong nhân loại, luôn luôn cất kỹ không dám dùng.

Thế nhưng Lôi Động lại nhận thấy, chuyện tình này không nên như vậy. Trên thế giới này, số lượng nhiều nhất sợ rằng phải kể đến nhân loại bình thường. Số lượng nhân loại có lẽ phải gấp hàng nghìn vạn lần số lượng tu sĩ. Nếu như cung cấp cho một nhánh quân đội nhân loại một vạn người đầy đủ vũ khí như thếnày, sau đó có một tòa thành làm vị trí cố thủ nữa, nói không chừng bọn họ có thể chống đỡ được một lần thú triều loại nhỏ.

Điều này đối với một chút kế hoạch trong thời gian tới của Lôi động có ảnh hưởng rất lớn.

Trên thực tế thì các vùng hoang mạc trong hoang châu cũng không phải là không có nhân loại và tu sĩ nỗ lực di chuyển tới đặt chân sinh sống, sau đó cố gắng mở ra một vùng đất sinh tồn mới. Thế nhưng kiến tạo thành trì thì dễ, phòng thủ bảo vệthành trì mới là việc khó. Nếu như chỉ dựa vào số lượng tu sĩ nhỏ yếu thì rất khó có thể chống lại được các loại thú triều, còn nhân loại bình thường tại những nơi này thì gần như không hề có tác dụng phòng thủ một chút nào. Thế nhưng về việc khai hoang thì thiếu nhân loại bình thường lại không thể thực hiện được, rất nhiều công tác cần phải có nhân loại bình thường đi thực hiện, hơn nữa nhân loại bình thường mới là căn nguyên để sinh ra cuồn cuộn không ngừng các tu sĩ, nếu không thì những vùng đất đó có tồn tại được một thời thì cũng không tồn tại mãi mãi, lâu dài được.

Mà sau khi trải qua rất nhiều kinh lịch, Lôi Động cũng thập phần rõ ràng, khi nhân loại bình thường bị tu sĩ coi thường mãi thì đến cuối cùng có thể bộc phát ra được lực lượng như thế nào?


Hệ thống giai cấp, cấu tạo của thế giới này thập phần không tốt, con người và tu sĩ hầu như bị chia cắt thành hai thế giới khác nhau. Càng là tu sĩ có tu vi cao thì càng trở nên rõ ràng hơn, có thể nói gần như là hai chủng tộc hoàn toàn khác nhau vậy. Trên thực tế thì ai cũng biết bọn họ chỉ là một chủng tộc nhân loại mà thôi, nhưng việc phân chia này đã tồn tại quá nhiều năm rồi, từ lúc nhân loại chỉ là một chủng tộc nhỏ bé, cho tới khi nhân loại chiếm cứ đại bộ phận diện tích cửu châu, tổng thể lực lượng của nhân loại lúc này đã có thể so sánh được với vài chủng tộc cường đại khác hợp lực lại rồi.

Mà Lôi Động muốn quật khởi thì không thể nào dựa vào lực lượng cá nhân của một mình hắn là được, thế lực là điều mà hắn chắc chắn cần phải có. Vì vậy tại khu vực đại hoang mạc, Lôi động đã nghĩ đến việc cần phải khai phá và chiếm lĩnh. Nơi đónếu như khuyết thiếu nhân loại bình thường thì không thể nào đặt chân được, chưa cần nói gì tới việc phát triển sau này. Vì vậy chỉ có thể vũ trang cho nhân loại bình thường, để cho bọn họ hình thành nên sức chiến đấu nhất định thì mới có thể mang lại lợi ích lớn lao cho Lôi Động về sau này.

Thử nghĩ một chút mà xem, nếu như có thể phân phối được cho một đội quân binh lính nhân loại bình thường đầy đủ vũ khí và trang bị phòng ngự có thể đối kháng được với yêu thú Luyện Khíkỳ đỉnh phong, thậm chí là yêu thú Trúc Cơ kỳ. Như vậy thì tràng cảnh trong tương lai sẽ như thế nào?

Lôi Động cũng không phải là kẻ ăn no, rỗi hơi không có việc gìlàm, Ma Đế đã lưu lại cho bản thân hắn Phệ Hồn Tháp, lại để lại cho hắn truyền thừa và một chút ký ức kinh nghiệm của bản thân Ma Đế, vì vậy Lôi Động thập phần rõ ràng trong tam giới này có bao nhiêu thế lực chưa từng chân chính lộ diện, đến tột cùng thì bọn họ có thực lực như thế nào? Lôi Động đã lăn lộn được đến ngày hôm nay, cũng dần dần lý giải được một chút đại khái trong bí sử, tam giới chia cắt ra thành ba chủng tộc cực kỳ mạnh mẽ, đó chính là tiên tộc, ma tộc cùng với yêu tộc.

Trong ba chủng tộc này thì tiên tộc và ma tộc là hai chủng tộc ngoại lai, còn yêu tộc thực tế chính là chủng tộc đã từng thống trị, sở hữu toàn bộ cửu châu.

Lôi Động đã từng kiến thức qua ma tộc cao tầng có lực lượng mạnh mẽ như thế nào, trong lòng hắn thủy chung luôn có một tảng đá đè nặng, nói không chừng sẽ có một lúc nào đó ánh mắt của ba chủng tộc mạnh mẽ này sẽ chuyển dời lên người hắn, đến lúc đó nếu như Lôi Động không có vũ lực và thế lực cường đại làm hậu thuẫn thì làm sao có thể đối kháng được với bọn họ? Mạnh mẽ như Ma Đế Tông, thực lực cường đại như tiền nhiệm Ma Đế kiêu hùng một đời, cuối cùng cũng chẳng phải đã bị ba chủng tộc này mạnh mẽ diệt sát đó sao?

Mà bản thân Lôi Động lại là người tiếp thu truyền thừa và một ít di vật của tiền nhiệm Ma Đế để lại, tuy rằng những thu hoạch này gần như mang lại cho Lôi Động những chỗ tốt bất tận, nhưng đồng thời cũng là trói lên người Lôi Động một quả bom hẹn giờ, nói không chừng một lúc nào đó quả bom hẹn giờ này sẽ bạo tạc, làm cho Lôi Động thi cốt vô tồn. Dưới cảm giác nguy cơ lớn đến như vậy, Lôi Động thủy chung vẫn nghĩ rằng mình cần phải thành lập ra một chút lực lượng, từ đó tăng thêm một con bài chưa lật làm hậu thuẫn cho bản thân mình.

Lôi Động phát triển Tiềm Long quân, giao hảo với thổ cự nhân, thậm chí là huấn luyện các loại quỷ quân, cùng với việc luyện chếquỷ binh, nhìn thì giống như không có gì nhưng trong tương lai đó sẽ trở thành trợ lực rất lớn giúp đỡ cho Lôi Động. Bằng không thì cho dù thực lực cá nhân của hắn có mạnh mẽ như tiền nhiệm Ma Đế, đã là một tồn tại đỉnh cấp rồi cũng chỉ có kết quả cuối cùng là ngã xuống mà thôi.

Trong cửu châu, có thể nói nhân loại bình thường có số lượng bất tận, bọn họ là giai cấp bị tu sĩ coi thường, bị đại đa số mọi người lãng quên, nhưng đó mới chính là lực lượng siêu cấp cần phải tận dụng.


Lôi Động cũng không trả lời vấn đế này của tiểu U, hắn lại tiếp tục suy nghĩ xem loại vũ khí này thiếu hụt ở chỗ nào. Một là uy lực quá lớn, nếu như không phải nhân loại bình thường có tố chất thân thể mạnh mẽ thì sợ rằng không chịu nổi sức giật của nó. Hơn nữa thị lực của con người rất kém, căn bản là không thểbắn xa như vậy, nhiều lắm là giữ vững khoảng cách hữu hiệu trong vài dặm thì đối với nhân loại bình thường đã là đủ rồi.

Thứ hai là tốc độ bắn quá chậm, sau khi bắn ra một viên minh hỏa đạn, chí ít phải qua thời gian hơn mười hơi thở sau thì mới có thể có đủ U Minh quỷ khí để tiếp tục bắn ra loạt đạn thứ hai. Nhưng mà Lôi Động lúc này cũng không vội vàng cải tiến loại vũ khí này ngay, Cửu U Thâm Uyên rất lớn, trước mắt phải hoàn thành hai mục tiêu ban đầu tại nơi này đã, không trải qua thời gian vài năm thì sợ rằng khó có thể hoàn thành hai mục tiêu được. Coi như là mục tiêu Minh Hà đầu tiên, lấy tốc độ của chiếc chiến thuyền phi chu này thì cũng phải đi một mạch hơn một năm mới tới. Trong đoạn thời gian này Lôi Động có thể thiết kếra rất nhiều loại vũ khí khác nhau, sau đó từ từ hoàn thiện được.

Một lần nữa trở về bên trong chiến thuyền phi chu, Lôi Động lại lập tức bế quan, sau đó cùng với khí linh Cảnh Kỹ Trường trải qua vô số lần thảo luận, thiết kế và sửa đổi, sau đó lại trải qua rất nhiều lần thí nghiệm, cuối cùng Lôi Động cũng chế tạo ra một loại vũ khí được đặt tên là Súng U Minh sơ giai. Loại súng này ngay cả một người phụ nữ bình thường trong nhân loại cũng có thể sử dụng được. Toàn bộ súng này do ba con âm hồn bình thường luyện chế mà thành, những lúc không dùng bình thường thì có thể co lại như một chiếc vòng đeo trên tay, khi cần thì chỉtrong vòng thời gian một hơi thở, nó có thể biến hóa thành một chiếc súng U Minh chụp ngay trên cổ tay của chủ nhân.

Tốc độ bắn của nó lại càng nhanh hơn, thời gian một hơi thở có thể bắn ra được một viên minh hỏa đạn, nguồn cung cấp minh hỏa đạn chính là U Minh quỷ khí, sau khi nạp đầy U Minh quỷ khí thì súng U Minh có thể bắn ra trên một trăm viên minh hỏa đạn. Sau khi trải qua một chút thí nghiệm thôi diễn thì Lôi Động kết luận được, một binh sĩ nhân loại bình thường nếu như có phương tiện phòng ngự bảo hộ an toàn thì dựa vào súng U Minh này có thể nhẹ nhàng tiêu diệt một con yêu thú Luyện Khí kỳ. Nếu như có một đội binh sĩ, dựa vào công sự phòng ngự thì có thể dễdàng chiến thắng một con yêu thú Trúc Cơ kỳ. Nếu như có số lượng binh sĩ nhiều hơn nữa thì có khi còn tiêu diệt được cả yêu thú Kim Đan kỳ, đương nhiên lúc đó thì việc tổn thất là không thể tránh khỏi.

Hầu như là đồng thời với lúc đoàn người Lôi Động xuất phát hướng về mục tiêu.

Một con sông xích hoàng sắc rộng lớn gần như vô biên vô tận, không biết là bao nhiêu dặm nữa, phảng phất giống như bị rằng buộc, lăng không phiêu phù ở nơi rất sâu bên trong Cửu U Thâm Uyên. Nước sông cuồn cuộn chồm lên không ngừng, mạnh mẽ trôi đến nơi sâu nhất trong Cửu U Thâm Uyên, cũng không ai biết được đến tột cùng thì nước sông này trôi đến nơi nào, mọi người đều nói Cửu U là nơi hiểm ác đáng sợ, thế nhưng ai ai cũng hiểu rõ ràng Cửu U Thâm Uyên này mới là địa phương nguy hiểm hàng đầu.

Nhưng mà phía trong Cửu U Thâm Uyên này, Minh Hà lại là một trong những chỗ hung hiểm nhất. Nói về Minh Hà này, chỗ hẹp nhất của nó là trên vạn dặm, mà chỗ rộng nhất thì có lẽ phải hơn mười vạn dặm, có khi hàng trăm vạn dặm không chừng. Thếnước trong Minh Hà rất hung dữ, cuồn cuộn chồm lên không ngừng, trong đó không biết ẩn chứa bao nhiêu nguy hiểm cường đại không biết tên tồn tại. Minh Hà này có một đặc điểm nguy hiểm nhất, đó chính là trời sinh nó đã có đặc tính hấp dẫn hồn phách của sinh vật.

Mặc kệ là thần hồn cũng tốt, Nguyên Anh cũng được, mà kể cả lànguyên thần, tất cả những thứ này đều là sự cường hóa hoặc là biến chủng của hồn phách mà thôi, tấ cả đều gần như không thểchạy trốn được lực hấp dẫn của Minh Hà. Nếu như nghĩ rằng có thể phi hành nhanh trực tiếp đi ngang qua Minh Hà thì càng không thể thực hiện được, trên không trung Minh Hà và khu vực phụ cận nổi lên một tầng mây vụ khí xích sắc hàng nghìn vạn dặm.

Có người nói vô số năm qua, tầng mây vụ khí xích sắc này là do sát khí của oan hồn và vật chất độc nhất vô nhị trong nước sông bốc hơi, tích lũy dày đặc mà thành.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui