Đại Ma Đầu


Dứt lời, Tần Thái Nhiên hóa thành một đạo kinh hồng, trực tiếp hướng chân trời lao đi, tốc độ càng lúc càng nhanh, mấy hơi thời gian sau thì không thấy được nhân ảnh nữa.

Lôi Động vốn phòng bị Hắc Dực Ma Vương, muốn cùng hắn dây dưa một phen. Nhưng mà thấy Hắc Dực Ma Vương cũng không động, chỉ cười lạnh chằm chằm vào Lôi Động:

- Tiểu tử, diễn trò làm anh hùng xong chưa? Bổn vương chịu buông tha Lang Gia Sơn tiểu tử kia chỉ là bởi vì đối với ngươi thật sự hận thấu xương ah. Không đơn thuần là Ngân Hồ đối với ngươi hận, ngay cả bổn vương cũng đã đem ngươi xếp vào mục tiêu thứ nhất cần phải giết.

Hắn không đi truy Tần Thái Nhiên, cũng là bởi vì Tần Thái Nhiên nếu quả thật dốc sức liều mạng, vẫn có thể tổn thương hắn. Trước đó đã đánh mất tiên cơ đánh lén Tần Thái Nhiên, hôm nay hắn đã rời đi thì khó mà đối phó được.

- Sao?

Mọi người bất động thanh sắc cười lạnh nói:


- Tiền bối thật sự cho rằng, cứ như vậy mà bắt được tiểu tử?

- Ngu ngốc càn rỡ.

Hắc Dực Ma Vương giận dữ, bất chấp đang chữa thương khôi phục. Thân hình lóe lên, cự trảo hướng Lôi Động đập đi. Trảo tới uy thế cực thịnh, nếu là bị đập trúng thì ngay cả núi sắt cũng phải vỡ nát. Lôi Động tự nhiên sẽ không ngốc dùng sức mạnh ngạnh kháng cùng hắn, lúc này Tu La chi dực của Lôi Động mở ra hướng phía xa lao đi.

Nhưng Hắc Dực Ma Vương cực kỳ hận Lôi Động làm sao lại chịu buông tha Lôi Động, lúc này quanh thân hắn bốc cháy lên một đạo hắc sắc diễm sí đuổi sát Lôi Động. Tốc độ so với lần trước không chỉ nhanh hơn một lần.

Cảm giác áp bách cường đại để cho Lôi Động khẽ giật mình trong lòng hắn nở nụ cười khổ. Mẹ ôi. Hắc Dực Ma Vương quả nhiên hận mình tới thấu xương, ngay cả Ma thể đều thiêu đốt. Thiêu đốt ma thể này, so với Thiên Ma Giải Thể không sai biệt lắm có thể khiến cho lực lượng của chính mình cùng tốc độ đều tăng gấp đôi. Bất quá một cái giá lớn cũng thật lớn, Ma thể loại vật này là căn bản mà hắn không ngừng tu luyện mà có, nếu cứthiêu đốt càng lâu thì hao phí của hắn cũng lại càng lớn, thậm chícó khả năng trực tiếp ngã xuống một cảnh giới.

Bất quá, chuyện cho tới bây giờ cũng không có gì cho Lôi Động hối hận nữa rồi. Lúc này Lôi Động nuốt vào một quả cực phẩm linh thạch, cùng với một đống Linh Dược đặc biệt. Lực lượng trong cơ thể hắn bạo tăng, kinh mạch dồi dào như muốn trương lên, trên trán Lôi Động chậm rãi xuất hiện Đế Ma Chủng.

Rống ~


Một tiếng gầm thét tựa như mãnh thú, hai cánh ngạnh sinh xérách không gian hướng phía xa dốc sức liều mạng lao đi. Lực lượng chạy trốn quả thực kinh người.

Nếu như Hắc Dực Ma Vương khôi phục lại thực lực như khi còn sống thì nếu được hỏi mười địch nhân làm hắn kinh diễm nhất, chắc chắn sẽ có tên tiểu tử này. Nếu chỉ có thực lực Kim Đan cao giai thì Hắc Dực Ma Vương không biết đã tiện tay chụp chết bao nhiêu người rồi.

Nhưng mà lấy tuổi thọ dài dằng dặc hắn cũng chưa từng gặp qua một Kim Đan tu sĩ khó chơi như vậy. Một canh giờ rồi, cho dù làhắn thiêu đốt Ma thể. Lại hao tốn một canh giờ cũng vẫn chưa thể đuổi kịp tên tiểu tử Kim Đan biến thái này. Thật sự quá mức biến thái. Hắc Dực Ma Vương cảm thấy rất ảo não, nếu như lại tiếp tục thiêu đốt Ma thể, không thể nói trước sẽ bị hạ xuống một cảnh giới mà ngay cả lúc đó muốn hồi phục cũng còn khó hơn cả lên trời.

Hắc Dực Ma Vương đang phát khổ thì Lôi Động hiện giờ cũng đâu có sướng? Thiên Ma Biến đệ nhất trọng biến hóa Thiên HạVô Song, vốn là dùng tốc độ cực nhanh hao phí tất cả lực lượng trong cơ thể mà bộc phát ra kỹ năng cường đại. Phàm là bộc phát kỹ năng, bình thường đều là không thể bền bỉ. Nhưng mà lôi Động lại không thể không liều mạng tiếp tục duy trì cảnh giới Thiên Hạ Vô Song.

Theo đại lượng đan dược, cực phẩm linh thạch nuốt vào thể nội, lực lượng tuy rằng nhìn như liên tục không ngừng rút ra. Nhưng vấn đề ở chỗ, kinh mạch làm sao có thể chịu đựng được những ngược đãi như vậy? Lúc này mới chính là một canh giờ, rất nhiều chủ kinh mạch đã bị nổ tung đứt gãy, ẩn ẩn tơ máu tràn theo lỗ chân lông đi ra làm cho hắn trở nên cực kì dữ tợn. - .

Nhưng Lôi Động lại không thể không tiếp tục chạy trốn. Đừng nói Hắc Dực Ma Vương thiêu đốt Ma thể, cho dù không thiêu đốt, chính mình cũng tuyệt không phải đối thủ.


Cứ như thế, một người chịu bỏ ra một cái giá cực lớn muốn đánh chết Lôi Động. Mà một người khác là toàn tâm toàn ý liều mạng bỏ chạy. Lần lượt xé mở không gian mang theo tiếng gió rít lướt qua bầu trời. Những nơi hai người đi qua vô luận là tu sĩ cũng tốt, yêu thú cũng thế đều bị khí thế khiến cho kinh sợ phủ phục trên mặt đất không dám động đậy nửa phần.

Lôi Động chưa bao giờ thử qua truy đuổi không chết không ngừng như thế, hắn cũng bất kể bất luận cái gì hậu quả thuấn di, mỗi một lần thuấn di có thể trong nháy mắt xuất hiện bên ngoài cách đó vài chục dặm. Dựa theo thể lực bình thường của hắn. Liên tục sử dụng bảy tám lần, nhiều lắm là vài chục cái muốn kiệt lực. Nhưng lần này, Lôi Động đã quên mất luôn mình đã liên tục thuấn di bao nhiêu lần.

Trong lòng Lôi Động chỉ có một ý niệm, cái kia chính là hướng Kim Cương tự chạy đi. Nguyên bản là từ khoảng cách xuất phát tới Kim Cương tự khoảng chừng hơn hai mươi vạn dặm. Lôi động bình thường bay đi cũng phải mất mấy ngày mấy đêm. Nhưng mà lúc này mới chỉ có tầm nửa canh giờ, một ngọn núi nguy nga hùng vĩ đã xuất hiện trước mặt Lôi Động.

Kim Cương tự nằm trên đỉnh của ngọn núi khổng lồ mang tên Kim Cương Phong này. Mà lúc này, trải qua Lôi Động vài lần dốc sức liều mạng phát lực, đầu Hắc Dực Ma Vương đã bị kéo ra bảy tám dặm. Hiện giờ Hắc Dực Ma Vương cũng không sai biệt lắm gần đến cực hạn rồi.

Thân hình Lôi Động lần nữa bay về phương hướng Kim Cương tự, hơn mười dặm thoáng một cái đã qua. Hắn lúc này không dám có chút do dự, Chu Thiên Tàng Nhật Quyết vận chuyển tới cực điểm, khí tức cả người được thu liễm lại. Sau đó dốc sức liều mạng bay xuống, chui vào trong một cái khe ở hạp cốc. Bất chấp tìm địa phương an toàn, Lôi Động tùy tiện tiến vào bên trong một cái huyệt động Chu Thiên Tàng Nhật Quyết vận chuyển tới cực hạn, toàn thân hắn hiện giờ không có một chút khí tức nào.

Lôi Động phủ phục trên mặt đất giống như là một khối ngoan thạch, nhịp tim trong nháy mắt tiến vào trạng thái ngủ đông. Môn công pháp này không hổ là công pháp thần kỳ thời kỳ viễn cổ truyền thừa. Lúc trước Đạm Đài Băng Vân còn là Trúc Cơ kỳ chính là dựa vào là nó màn ngay cả Nguyên Anh kỳ tu sĩ đều có thể giấu diếm được.

Oanh ~


Hắc Dực Ma Vương xen lẫn một đoàn hỏa diễm màu đen, bỗng nhiên xuất hiện tại chỗ Lôi Động vừa biến mất, ánh mắt của hắn mang theo hung quang ngập trời. Trong trạn truy đuổi này, hắn đã hao phí rất nhiều lực lượng. Hiện giờ, Hắc Dực Ma Vương còn yếu hơn cả lúc hắn vừa mới trọng sinh. Nhưng mà, để cho hắn cực độ phẫn nộ chính là hao phí nhiều lực lượng như vậy, tới thời điểm sắp đuổi kịp tiểu tử này thì hắn lại biến mất.

Hắc Dực Ma Vương ngửi một chút, nơi này có hương vị của tiểu tử đó, nhưng mà không hề có cảm giác nửa điểm khí tức của hắn. Biến mất sao? ? Điều đó không có khả năng, nhất định là sửdụng bí thuật nào đó ẩn nấp rồi.

- Buộc hắn đi ra.

Hắc Dực Ma Vương giơ một trảo chụp về phái mặt đất, ma khíngưng tự thành thực thể biến thành hắc chưởng. Một tòa núi nhỏ trực tiếp tại một chưởng này bị bạo liệt sụp xuống biến thành một đống đất đá.

Tại đây đã cách tổng bộ Kim Cương tự bất quá chỉ có hơn mười dặm, mặc kệ là tông phái gì đều có tính cảnh giác với mọi việc gần tổng bộ và đề phòng rất nhiêm ngặt. Trên thực tế lúc Lôi động thuấn di đến nơi này, Kim Cương tự đã bắt đầu hành động. Sau đó Hắc Dực Ma Vương xuất hiện thì bảy tên Nguyên Anh tu sĩ luôn bế tử quan ở tổng bộ cũng đã xuất động, sau lưng còn đi theo trên trăm chiến tăng của Kim Cương tự.

Hai Nguyên Anh tu sĩ dẫn đầu mang theo tôc độ rất nhanh, không đợi Hắc Dực Ma Vương đập chưởng thứ hai đã tìm tới hiện trường nơi này. Đó là hai tăng nhân có được thực lực Nguyên Anh trung giai, quanh thân kim quang sáng lạn, bảo tướng trang nghiêm, uy thế cực thịnh. Tại Khang Châu chi địa, bất kỳ một Nguyên Anh tu sĩ đều là danh khí cực thịnh đấy, đương nhiên chư tăng của Kim Cương tự cũng không ngoại lệ.

Hai vị này là Hàng Long Tôn Giả cùng Diệu Quang Tôn Giả có danh khí rất lớn ở Kim Cương tự, giống như tà tông trong mắt người đời đều thuộc hạng người hung danh hiển hách. . Đừng nhìn Kim Cương tự người đi ra ngoài bên ngoài, động một chút lại nói cái gì từ bi. Nhưng trên thực tế đối với người thuộc tàtông thì người của Kim Cương tự có sát tâm bậc nhất. Hàng Long Tôn Giả cùng Diệu Quang Tôn Giả cùng thủ hạ đã giết chóc qua không biết bao nhiêu tà tông tu sĩ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui