- Khởi bẩm chủ thượng, những ngày này chủ thượng một mực bế quan trùng kích Trung kỳ, cho nên thuộc hạ đang tìm dịp bẩm báo. Theo thuộc hạ phỏng đoán, có lẽ gần đây trong hoang dã thiên tai liên tục, lôi bạo không ngừng, khiến cho hai con băng tằm này bất đắc dĩ di chuyển tới đây. Nhưng mà, trong nội thành có một ít tổ chức chiêu mộ cường giả, đang tập hợp khoảng trăm người, chuẩn bị đi tiêu diệt hai con băng tằm này, thuận tiện phát một ít tiền tài.
Đây đúng là một ít tiền tài, tuy tiêu diệt Huyền Minh Băng Tằm đạt được số tiền không ít, nhưng hơn trăm người phân ra, thì chia theo số lượng đầu người không cao. Nhưng mà, băng tằm cấp Nguyên Anh cũng là chủng loại không có sức chiến đấu quá cao, chuẩn bị thỏa đáng, nguy hiểm không phải rất lớn
- Thì ra là như vậy, nếu có tới hai đầu Huyền Minh Băng Tằm cấp Nguyên Anh, bất luận là giết hoặc nhả tơ trong quá trình chiến đấu, cũng phải hơn mười cân a.
Thiên Quỷ Vương trầm ngâm một lúc, sau đó lên tiếng nói:
- Trong thành trì cũng có quy củ riêng, nếu như người trong bổn thành đã tụ tập một ít cường giả đi tiêu diệt, tiền lời bổn vương sẽ không chạm tới. Nếu như bổn vương ra tay chém giết, không khỏi quá mức khi dễ bọn tiểu bối, chuyện này không phù hợp tính cách của bổn vương. Không bằng như vậy, chờ sau khi bọn họ đánh xong, bổn vương tự mình thương nghị với người dẫn đầu một chút, tốn chút linh thạch mua tơ của nó là được, như vậy vẹn cả đôi đường. Các ngươi cũng không cần chối từ, lão quỷ ta dưới tư cách là trưởng bối, cấp cho vãn bối một ít lễ gặp mặt.
Lôi Động thầm nghĩ bản thân của mình lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi, Thiên Quỷ Vương làm giúp chuyện tới mức này. Chắc có lẽ không có ý đồ với mấy người bọn mình. Huống chi, hắn cũng không biết đám người mình đi tới thành Thiên Quỷ, cũng không có ý đồ bố cục từ sớm.
Đương nhiên, vô duyên vô cớ thiếu nợ người ta một cái nhân tình lớn, Lôi Động cũng không muốn. Hơi cân nhắc, đã nói:
- Tiền bối, cũng không phải vãn bối sĩ diện hão. Mà bởi vì nữ Tu La Bối Diệp Na kia, đã mời bọn vãn bối tham gia vào việc này. Vãn bối chỉ cầu tiền bối trợ giúp xác nhận việc này là thật hay giả mà thôi, cũng không phải là âm mưu bố cục, vãn bối đã cảm thấy mỹ mãn rồi. Huống chi, bọn vãn bối đi tới Minh vực, nguyên nhân trọng yếu vẫn là đi lịch lãm rèn luyện kinh nghiệm, đây là cơ hội rèn luyện khó có được, vãn bối sao có thể bỏ qua chứ?
Thiên Quỷ Vương hơi sững sờ một lúc, lại cười:
- Nếu mấy vị hiền chất có chí cầu tiến như thế, ta cũng không thể ngăn cản loạn rồi. Như vậy đi, các ngươi lịch lãm rèn luyện thì lịch lãm rèn luyện, ta cũng cảnh báo cho đám tiểu tử kia biết, miễn cho đám ranh con kia không biết trời cao đất rộng bắt nạt ma mới lại đá phải thiết bản a.
Đối với chuyện tốt như thế, Lôi Động cũng không có cự tuyệt, thành thành khẩn khẩn nói lời cảm tạ. Thiên Quỷ Vương dễ nói chuyện như vậy, chịu hỗ trợ, còn nằm ngoài dự liệu của mọi người, càng phù hợp với danh tiếng của hắn.
Kế tiếp, đương nhiên là thiết yến mời khách, làm cho bọn người Lôi Động khó mà có cơ hội được thưởng thức mon ngon ở Minh vực. Đừng nhìn Thiên Quỷ Vương xuất thân là bộ tộc U Hồn, nhưng ở phương diện xử sự hắn còn hơn rất nhiều so với nhân loại.
Dùng cớ lịch lãm rèn luyện, sau đó mọi người bái biệt Thiên Quỷ Vương, cho nên trở lại cái khách sạn kia.
Đã thấy nữ Tu La Bối Diệp Na đang đứng chờ sẵn, nàng lúc này, đã không còn cảm giác từ trên cao nhìn xuống, sắc mặt có chút kỳ quái, nói:
- Thì ra chư vị đạo hữu là khách quý của Thiên Quỷ Vương, trước kia thất lễ, kính xin chư vị thứ lỗi. Nếu chư vị muốn tham gia vào chiến dịch lần này, mời mọi người đi theo thiếp thân tới đây.
Bối Diệp Na dẫn mọi người đi tới một đình viện yên tĩnh, sau đó mời bọn họ một tí thức uống lạ của Minh vực, sau đó nói chuyện phiếm vài câu, sau đó bắt đầu chính đề, dựa theo thói quen của nhân loại mà xưng hô:
- Lôi đạo hữu, trước đó Đồ Lôi thống lĩnh đã đem ý của Quỷ Vương nói cho ta rõ. Nhưng mà, nhưng vì quyền lợi của những người tham gia khác, thiếp thân cũng chỉ có thể dựa theo nguyên tắc công bằng mà tiến hành phân phối, các vị đọa hữu xuất lực bao nhiêu, tuyệt đối cũng không thiếu phần của các vị. Về phần Lôi đạo hữu các ngươi cần mười cân tơ tằm, chỉ sợ không đủ số định mức, chỉ có thể bổ linh thạch ra mà đền bù vào.
- Đúng là như thế, bất luận là hợp tác thế nào cũng thành lập trên nguyên tắc công bằng.
Lôi Động uống thứ nước lạnh buốt, sau đó tinh tế cảm nhận đồ uống, lại nói:
- Nhưng mà, Lôi mỗ còn có một ít đề nghị, kính xin Bối đạo hữu chỉnh lại một chút.
Có lẽ là đã nhận được cảnh cáo, cho nên Bối Diệp Na cũng khách khí hơn rất nhiều. Học theo nhân loại, cho nên nghiêng người về phía trước, làm ra bộ dáng đang lắng nghe.
- Lôi đạo hữu mời nói.
- Ta cũng nói thẳng, nếu Lôi mỗ có thể một mình chế trụ một con Huyền Minh Băng Tằm, mà những người bạn của Lôi mỗ, cũng chỉ cần Bối đạo hữu nên mời cỡ mười hai mươi tên Kim Đan mà thôi, như thế đã đủ để giải quyết hai đầu Huyền Minh Băng Tằm này rồi.
Lôi Động làm ra bộ dáng thanh đạm.
- Cái gì?
Bối Diệp Na có chút không dám tin nhìn Lôi Động, đặc biệt là nữ Tu La xinh đẹp vũ mị này, đôi mắt hạnh trợn lên, nói:
- Lôi đạo hữu có thể một mình chế trụ một con Huyền Minh Băng Tằm cấp Nguyên Anh sao?
Hai chữ Nguyên Anh, bị nàng tăng âm thanh lên, giống như nhắc nhở Lôi Động, đó không phải Huyền Minh Băng Tằm phổ thông. Cho dù nói Huyền Minh Băng Tằm không có am hiểu chiến đấu và săn giết, nhưng ít ra nó cũng có thực lực Nguyên Anh.
Lôi Động uống đồ uống, vẫn ung dung nói ra:
- Chỉ là kiềm chế mà thôi, nếu như nói một mình đánh chết, Lôi mỗ còn chưa có bổn sự này.
Dù vậy, Bối Diệp Na hít một hơi lãnh khí, nhìn Lôi Động sau nửa ngày không nói lời nào, sau đó nói:
- Lôi đạo hữu, ta thừa nhận đã bị ngươi dọa hỏng. Cho dù đệ nhất thống lĩnh Đồ Lôi dưới trướng của Thiên Quỷ Vương, là người có hi vọng tấn chức lên Quỷ Vương, cũng không dám nói có thể một mình chế trụ một đầu băng tằm cấp Nguyên Anh. Tuyệt đối không phải thiếp thân không tin, nhưng việc này liên quan trọng đại, kính xin Lôi đạo hữu chứng minh cho thiếp thân xem một chút. Truyện Tiên Hiệp -
- Được!
Lôi Động không nói hai lời, Tu La chi dực ở sau lưng của hắn xuất hiện, giơ đôi cánh cao cao, có chút phập phồng bất định. Đôi cánh này rộng chừng sáu bảy trượng, thoáng cái mang đến cổ uy áp to lớn cho mọi người chung quanh. Nhất là Bối Diệp Na xuất thân Tu La tộc, nàng ta cảm nhận được uy nghiêm to lớn từ trong Tu La chi dực tản ra, vô cùng kinh hãi, sắc mặt tái nhợt, thất thanh kêu lên:
- Tu La Vương chi dực.
- Lôi mỗ dựa vào kiện bảo bối này, bản sự khác không nói, nhưng tự nhận tốc độ bỏ chạy, chỉ sợ ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng đuổi theo không kịp.
Lôi Động khẽ cười một tiếng, bắt đầu chăm chú, giống như thiếu nữ e lệ, nói:
- Cho nên, Lôi mỗ cầm mười cân tơ tằm, còn thừa lại ngươi và các vị đạo hữu phân phối. Chúng ta gọi người càng ít, Bối đạo hữu sẽ kiếm được càng nhiều.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...