Chỉ cần Lôi Động chịu đi theo hắn học tập luyện khí chi đạo vài chục năm, hắn cam đoan Lôi Động có thể trở thành Luyện Khí Tông Sư.
Nhưng đối với chuyện này, Lôi Động không chút do dự mà cự tuyệt. Thừa dịp tuổi trẻ, tuổi thọ còn rất dài, ngẫu nhiên bỏ chút thời gian đọc lướt qua thì cũng được đi. Nhưng muốn đem chuyện này làm chức nghiệp chiên nghiệp của mình, khẳng định không phù hợp với kỳ vọng của Lôi Động đối với chính mình. Đồng thời, Lôi Động cũng thừa dịp Vương Lôi gia tăng hảo cảm mãnh liệt với mình, đưa ra thỉnh cầu mời hắn luyện chế Vạn Quỷ Phiên Cực phẩm pháp bảo.
Ai biết Lôi Động vừa nói ra lời này, làm cho Vương Lôi trừng mắt, tức giận nói:
- Ngươi cho rằng Cực phẩm pháp bảo là vật gì? Nói luyện là có thể luyện? Đầu tiên, luyện chế Cực phẩm pháp bảo tài liệu vô cùng tốt, nhất định cũng là tài liệu Cực phẩm. Tiếp theo, trong quá trình luyện chế, cũng không được phép có nửa điểm sai lầm, cho dù là một Luyện Khí Tông Sư, thực lực vượt xa người thường. Rất nhiều Luyện Khí Tông Sư, cho dù tu vi đạt tới Kim Đan, có mấy trăm năm thọ nguyên. Nhưng đợi đến lúc hắn chết già, cũng chưa chắc luyện ra được một kiện Cực phẩm pháp bảo.
Mặc dù Lôi Động cũng đã sớm đoán trước Cực phẩm pháp bảo khó có được, nhưng không ngờ ngay cả Luyện Khí Tông Sư, cũng không hề có nắm chắc. Nhưng ngẫm lại cũng bình thường, Âm Sát Tông là môn phái lớn như vậy, đoán chừng truyền thừa Cực phẩm pháp bảo đến giờ, không vượt quá mười kiện. Mà giá trị mỗi kiện vô cùng khủng bố, cũng không phải là môn nhân đệ tử gì, đều có tư cách sử dụng.
Vốn, Lôi Động còn muốn nói thật sự không được, chỉ cần luyện Vạn Quỷ Phiên cấp Thượng phẩm pháp bảo là được rồi, trước tiên phải gom góp tài liệu. Khi Vương Lôi bắt đầu báo tài liệu, mỗi hạng một tài liệu trong miệng của hắn, Lôi Động nhịn không được mà run lên. Thằng này, rốt cuộc là muốn luyện chế Cực phẩm pháp bảo, hay vẫn là Thiên Linh Bảo?
Cũng khó trách, mỗi một kiện Cực phẩm pháp bảo đều vô cùng trân quý, không chảy vào thị trường. Hơn nữa, thấy thái độ của Vương Lôi vô cùng trịnh trọng, liền hiểu được Cực phẩm pháp bảo, cần ngưng tụ tâm huyết của Luyện Khí Tông Sư vĩ đại mới được, đại biểu cho trạng thái đỉnh phong của bọn họ.
Tuy Vương Lôi ẩn cư hoang đảo, nhưng hắn cũng là Luyện Khí Tông Sư, có kiêu ngạo và tôn nghiêm của mình. Có cơ hội luyện chế một kiện Cực phẩm pháp bảo, với hắn mà nói, là một thiên đại khiêu chiến khó có được.
Nhưng mà, những tài liệu kia đối với Lôi Động mà nói, đồng dạng cũng là thiên đại khiêu chiến. Nhất là một trong những chủ tài, mười cân tơ Huyền Minh Băng Tằm. Cái này cũng bỏ đi, với thủ đoạn hiện giờ của Lôi Động, cộng thêm trong tông phái có nuôi nấng hai đầu Huyền Minh Băng Tầm cấp Kim Đan, luôn có thể làm ra. Nhưng hết lần này tới lần khác, Vương Lôi mở miệng một cái là mười cân tơ Huyền Minh Băng Tằm cấp Nguyên Anh. Đối với đồ vật Cực phẩm này, chỉ sợ cho dù là trong kho hàng của Âm Sát Tông, cũng không có hàng tồn quá nhiều.
Huyền Minh Băng Tằm, bình thường sinh hoạt ở sâu trong U Minh Quỷ Vực, nhưng cũng không phải sinh hoạt trong U Minh Quỷ Vực bình thường, mà nó sinh hoạt ở nơi cực kỳ rét lạnh, mà nơi đó phải có U Minh quỷ khí vô cùng dồi dào, mới có thể phát hiện một ít Huyền Minh Bằng Tằm. Về phần Huyền Minh Băng Tầm cấp Nguyên Anh hoang dại, lại hiếm thấy tới mức tận cùng. Cho dù là có, cũng đã sớm bị một ít đại nhân vật bắt đi rồi, dùng cái giá trên trời cũng chưa chắc mua được tơ của nó.
Không thể không thừa nhận, Huyền Minh Băng Tằm cũng là chủng tộc bi ai, nó hi hữu, cũng bởi vì tơ của nó nhả ra mà thôi, thứ này quá quý giá.
Đương nhiên, Huyền Minh Băng Tằm cấp Nguyên Anh cũng không phải là tài liệu trên trời mà Vương Lôi báo ra. Số tài liệu còn lại Vương Lôi báo, có những thứ Lôi Động nghe cũng chưa từng nghe qua, có chút, đều là đồ vật tuyệt chủng trong truyền thuyết. Sau lại Vương Lôi tự định giá, toàn bộ những thứ gì có thể mua thì mua hết. Nhóm tài liệu này, Đã sớm vượt qua trăm miếng Cực phẩm linh thạch rồi. Hơn nữa Vương Lôi còn kiên quyết cho rằng, cho dù các tài liệu sử dụng đều tốt tới tận cùng, nhưng tỷ lệ thành công, vẫn như trước không vượt quá ba thành.
Lôi Động hít một hơi lãnh khí.
Gần như cùng lúc đó, Đại Kiền châu ở cách Khang châu vô cùng xa xôi, ở trên đỉnh một ngọn núi có danh tiếng vang dội ở Đại Kiền châu, ngọn núi ẩn trong mây mù, trên đỉnh ngọn núi có vô số kiến trúc cổ điển phiêu miễu, một tòa cung điện trong đó. Một gã thanh niên phong thần tuấn lãng, giống như lãng tử giang hồ, thần sắc vô cùng tái nhợt tiến vào trong bẩm báo:
- Khởi bẩm sư tôn, bổn mạng đăng của Lý Diệu sư huynh đột nhiên dập tắt, đệ tử đã điều tra, Lý sư huynh hẳn là đi tới Khang châu xa xôi làm việc, căn cứ vào khoảng cách xa xôi của hai nơi mà suy tính, thời gian Nguyên Anh của Lý Diệu sư huynh bị diệt, hẳn là nửa năm tới một năm trước đó.
Bổn mạng đăng, là Thái Thượng Tông dùng pháp thuật vô thượng đem thần hồn của đệ tử quan trọng, đưa vào trong một cây đèn đặc thù và bốc cháy. Bất luận tên đệ tử kia thân ở nơi nào, một khi chết đi, tông phái sẽ biết được. Nguyên lý trong đó, ngược lại có chút giống với thần hồn dung hợp thuật mà Lôi Động dùng với Thích Phỉ Phỉ. Bởi vì khoảng cách quá xa xôi, bổn mạng đăng dập tắt có chênh lệch thời gian nhất định.
Một người đang ngồi trong chánh điện, mang đạo bào sạch sẽ, râu đen ngọc diện, đó là một tu sĩ trung niên giống như thần tiên. Chậm rãi mở đôi mắt ra, một cổ khí tức lăng lệ ác liệt sinh ra và mất đi, sau đó chuyển biến thành trống rỗng, hờ hững. Trong âm thanh lộ ra dấu vết phiêu miễu:
- Tra. Bất kể là ai giết Lý Diệu, diệt toàn tông của hắn.
Sau khi nói xong, đôi mắt của hắn nhắm lại, toàn thân giống như một pho tượng, không còn chút nhân khí nào.
Thần sắc tên thanh niên phong thần tuấn lãng rùng mình, lập tức cung kính hành lễ, nói:
- Cẩn tuân mệnh lệnh của sư tôn, đệ tử cáo lui.
Cúi đầu, chậm rãi rời khỏi đại điện, lập tức cưỡi lên một cái độn quang màu trắng, bay lên bầu trời. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Giống như đã nhận được mệnh lệnh gì đó, bảy đạo cũng đồng thời bay theo, từ trong các nơi của sơn mạch bay ra, đuổi sát theo hắn. Tám đạo độn quang tụ hợp một chỗ, giống như lưu tinh bay đi, bay trên bầu trời nghiêng nghiêng. Mà độn quang cầm đầu trong đó, khí thế bay thẳng vân tiêu, vô cùng mạnh mẽ.
Xa xa đó, thần sắc một đám ma tu qua đường nhanh chóng biển đổi, hai mặt nhìn nhau nói:
- Là Lăng Tiêu Cửu Tử của Thái Thượng Tông, tránh mau.
Một đạo hắc diễm bạo phát, chật vật sụp đổ tán đi.
Lăng Tiêu Cửu Tử một đường bay đi, hù dọa vô số tán tu Ma Môn Tà Tông. Có chút tránh né không kịp, thậm chí còn chết thảm trong tay của Lăng Tiêu Cửu Tử. Vô số người trong ma đạo nhao nhao suy đoán, cuối cùng xảy ra chuyện gì? Khiến cho Lăng Tiêu Cửu Tử xuất động tám người, còn bộ dáng hùng hổ, bạo lực bay đi. Trong lúc nhất thời, người ma đạo ở gần đó, mỗi người cảm thấy bất an, sau đó đều mai danh ẩn tích.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...