Mặc dù nói như thế, nhưng mà hiện tại Lôi Động đã tạo ra được sợi tơ này. Nếu sử dụng một số lượng lớn thì nhiều ít cũng có chút tác dụng trói địch. Nhưng hiệu quả cũng sẽ không quá lớn.
Cuối cùng ngay cả Tiền đội trưởng cũng không nhịn được mà chạy tới trao đổi với Lôi Động.
- Lôi huynh đệ, tuy rằng đề cập tới chính là sẽ làm hỏng tư tưởng của ngươi. Nhưng mà cách giải quyết như vậy của ngươi nhất định là không được. Mò mẫn như vậy chỉ lãng phí thời gian thôi. Cổ nhân sáng tạo ra công pháp không biết đã phải tốn bao nhiêu thời gian và tâm huyết. Nếu ngươi có thể tùy tùy tiện tiện sáng chế ra một cái pháp thuật, lại còn rất lợi hại nữa thì chẳng phải là thiên hạ muốn đại loạn sao?
Tiền đội trưởng cũng nhìn ra phương pháp của hắn. Biết dường như là Lôi Động muốn chuyển hóa hắc khí của hắn thành những sợi tơ rắn chắc. Có chút không chịu được liền tiến lên nói chuyện, miễn cho Lôi Động lãng phí thời gian.
Lôi Động có chút kinh ngạc, không nghĩ tới tên Tiền đội trưởng này dường như còn rất nhiệt tình. Mặc dù nói Lôi Động tự nhận là nếu thực sự đánh nhau thì người này không phải là đối thủ của chính mình. Nhưng mà dù sao hắn cũng là nhân vật Trúc Cơ kỳ đỉnh phong. Tuổi tác cũng lớn hơn mình nhiều lắm. Còn bị giữ ở trạng thái Trúc Cơ kỳ đỉnh phong mười lăm năm. Tự nhiên là cần nghe ý kiến của hắn một chút, rồi chắp tay nói. - .
- Đa tạ Tiền đội trưởng đã chỉ điểm.
- Lôi huynh đệ, tuy rằng Tiền mỗ không biết là ngươi tu luyện công pháp gì. Nhưng mà nếu muốn ngưng luyện ra những sợi tơ để công kích thì cứ đi nghe thử kinh nghiệm của Thanh nương tử cũng không tệ. Phi Trâm Dẫn Tuyến của nàng chính là nhất tuyệt. Mặc dù nói công pháp hai người các ngươi tu luyện khẳng định là bất đồng. Nhưng mà luận bàn tham khảo một chút thì vẫn có thể được.
Tiền đội trưởng nghiêm mặt nói.
- Kỳ thật nói toạc ra thì tất cả pháp thuật đều là giống nhau. Chỉ là phân chia mạnh yếu bất đồng mà thôi. Một ít công pháp được các đại phái lưu truyền mấy vạn năm, lại không ngừng được cải tiến. Tự nhiên là so với dã chiêu thì tốt hơn rất nhiều.
Lôi Động nghe thấy như vậy thì ngẩn ra. Mặc dù đạo lý này mình cũng hiểu được. Nhưng mà mình cũng phạm phải một cái sai lầm đồng dạng mà rất nhiều người đều mắc phải. Chính là tự cho mình là đúng, tự cho mình là giỏi giang, có thể tự nghĩ ra công pháp. Kỳ thật cho dù là sáng tạo ra pháp thuật nào đó, chẳng qua cũng chỉ là dã chiêu mà thôi. Sau đó được cổ nhân không ngừng cải tiến dần dần. Vậy mà còn không nhất định có thể trải qua muôn ngàn thử thách để trở thành pháp thuật tốt.
Không đợi Lôi Động mở miệng, Thanh nương tử liền che miệng cười không ngừng, nói.
- Tiền đội trưởng, nhanh như vậy mà ngài đã mang bán thiếp thân sao? Cũng được, dù sao thì Lôi tiểu tử cũng rất thuận mắt. Lão nương sẽ luận bàn với hắn một chút. Trước tiên cứ cho ngươi xem Phi Trâm Dẫn Tuyến của ta trước.
Tuy rằng hai người đều là Trúc Cơ kỳ tầng thứ tám. Nhưng mà Lôi Động sẽ không ngu xuẩn đến mức đến địa phương nào thì cũng cho rằng mình mạnh mẽ hơn người khác.
Lại khách khách khí khí nói đạ tạ đối với Thanh nương tử.
- Thanh tỷ, Lôi mỗ thật mỏi mắt mong chờ.
Thanh nương tỷ cũng không thèm để ý, ngón tay khẽ búng một cái. Một cây châm nhỏ lóe lên lam quang hướng về Lôi Động mà bắn tới với một tốc độ cực nhanh.
Lôi Động cũng vẫn không nhúc nhích, hắn chăm chú nhìn chằm chằm vào cái châm nhỏ kia, ngay cả đôi mắt cũng không nháy một cái. Chứ càng không nói đến việc sử dụng vòng bảo hộ. Trong ánh mắt của Thanh nương tử cũng lộ ra một chút thần sắc tán thưởng. Cái phi châm màu xanh lam trực tiếp lắc lư ở trước mặt Lôi Động một chút. Sau đó liền hóa thành một đường cong, dán sát vào thân thể Lôi Động rồi bay lên trên bầu trời.
- Hay!
Thanh nương tử nũng nịu một tiếng. Cái miệng mang theo mùi đàn hương khẽ thở ra. Một cái dây nhỏ màu trắng từ bên trong miệng của nàng phun ra. Khiến cho Lôi Động cảm thấy ngoài dự kiến chính là cái sợi dây này cũng không đâm thủng mà ra giống như trong dự liệu mà là uốn lượn như linh xà. Cực kỳ linh động nhằm thẳng về phía cái phi châm màu xanh đang bay ở trên không trung. Chỉ hai ba nhịp thở sau, nó liền đã đuổi tới.
Một màn kỳ diệu lại tiếp tục phát sinh. Sợi dây nhỏ kia lại cực kỳ tinh chuẩn xuyên qua phần đuôi của cái phi châm kia, cũng hoàn toàn hóa giải lực đạo phi hành của nó. Sau đó là mạnh mẽ kéo xuống. Cái dây nhỏ kia uyển chuyển giống như một sinh vật sống, lại di động tới trước mặt Lôi Động. Lôi Động nhìn cái dây nhỏ hiện tại đã xuyên qua cái lỗ nhỏ ở phần đuôi của cái phi trâm màu xanh lam. Hắn không nhịn được mà lên tiếng khen.
- Hay lắm, một chiêu Phi Châm Dẫn Tuyến quả thật là thần kỳ.
Nhưng mà biến hóa của sợi dây nhỏ kia dường như còn chưa kết thúc. Cái sợi dây linh động dị thường kia không ngừng tự động vờn quanh một chút, sau đó liền cuộn tròn lại. Hơn nữa cái đầu của sợi dây nhỏ kia không ngừng trước lồi sau thu, giống như là một con rắn độc vậy, không ngừng mổ về phía trước. Dựa theo trực giác của mình, Lôi Động đoán đạo phi châm màu xanh lam kia cũng hẳn là linh khí, nhưng nó còn chứa cả chất kịch độc trí mạng. Khó trách đội trưởng lại nhắc nhở chính mình phải cẩn thận với Thanh nương tử. Nếu mà đám phi châm này có số lượng lớn, vậy thì thực khó có thể ngăn cản. Hơn nữa những loại phi châm này, dường như đặc biệt có hiệu quả đối với việc bài trừ cương khí hộ thể.
- Tiếp tục lại nhìn nhất tuyến của ta một chút.
Thanh nương tử thấy Lôi Động tán dương, liền nổi lên hứng thú biểu diễn. Bàn tay trắng nõn mà rất có khuynh hướng cảm xúc của thiếu phụ khẽ cầm sợi dây nhỏ lên. Đôi môi của nàng khẽ nở một nụ cười. Sợi dây nhỏ kia liền cực kỳ linh hoạt quấn chặt lấy cổ tay của Lôi Động, rồi đột nhiên kéo mạnh một cái, lôi kéo cánh tay của Lôi Động về phía nàng. Lôi Động hơi dùng lực một chút, lại phát hiện sợi dây nhỏ kia hoàn toàn không bị đứt.
Hắn không khỏi lại tăng thêm hai ba phân lực, sợi dây nhỏ kia đã căng đến mức không thể chịu nổi nữa, nhưng vẫn không có dấu hiệu sắp đứt. Mãi cho đến khi Lôi Động sử dụng năm phần lực lượng thì sợi dây nhỏ kia mới bị đứt đoạn.. Nhưng mà nó vẫn còn quấn ở trên cánh tay của Lôi Động, vẫn không có dấu hiệu tiêu tán như trước. Cái này cũng khiến cho Lôi Động cực kỳ kinh ngạc. Nó có thể chịu đựng được năm phần lực lượng của chính mình, hơn nữa còn không bị tiêu tán đi, đúng là thứ mà mình mong muốn. Nếu mà dùng loại dây nhỏ này đan thành lưới, chỉ sợ là tu sĩ Trúc Cơ kỳ bị túm vào bên trong thì cũng không người nào có thể chạy thoát. Dù sao thì dùng cái loại lưới này cũng thực dễ dàng có thể trói một người thành một cái bánh chưng. Đây cũng không phải là vấn đề một hai sợi dây.
Lúc này thần sắc của Lôi Động có chút cảm thấy kính nể trong đó, chắp tay nói với Thanh nương tử.
- Xin Thanh tỷ hãy dạy cho ta, Lôi mỗ nguyện ý đưa ra cái giá khiến cho ngươi thỏa mãn.
- Giá cả? Hắc, chuyện lạ đây?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...