Bàn tay Hạ Chấn Bảo chỉ thẳng lên trời, bắn ra một cổ năng lượng lao thẳng lên khoảng không rồi phát nổ. Giáng xuống không gian bên dưới một trận mưa với những mảnh năng lượng không khác gì thiên thạch.
Uỳnh…Đùng.
Kết giới Lăng Tiêu Thành bị công kích dữ dội, đến mức lay chuyển như sắp đổ sập đến nơi. Độc Cô Việt, trong vô thức bàn tay không ngừng run sợ trước sức mạnh này. Độc Cô Bác nhìn thấy rõ điều đó thì ghé sát tai nói:
“Chúng ta sinh ra đã là những chiến binh, phụ hoàng đã từng nói với ta rằng nếu sợ hãi trước kẻ thù thì chúng ta sẽ mãi không bao giờ trưởng thành vì vậy tuyệt đối đệ không được nhục chí. Mạnh mẽ lên cho ta.” Câu nói cuối Độc Cô Bác nhấn mạnh ngôn từ, nhằm đánh thức tiểu đệ của mình.
Độc Cô Việt, răng cắn chặt môi gật nhẹ đầu đồng thuận. Sau khi cho lời khuyên cho tiểu đệ cùng cha khác mẹ của mình, Độc Cô Bác tiến lên đứng song song với Triệu Khuông Dẫn.
“Nghe lệnh ta! Gỡ bỏ kết giới, toàn quân tạo trận pháp chuẩn bị ứng phó cường địch.”
“Nhưng… Như thế chẳng phải chúng ta làm thế là mở đường cho địch nhân tiến vào thành hay sao. Như vậy không ổn thưa hoàng tử.” Triệu Khuông Dẫn ánh mắt hoảng hốt, kịch liệt phản đối.
“Nhìn mà xem, Tam Tài Trận đã khiến kết giới không trụ vững nay lại thêm kẻ đó liên tục công phá. Có lẽ hắn vẫn chưa tung hết sức, nhưng chúng ta sức đã sắp cạn.
Nay chúng ta cách với chúng bởi kết giới Hỗn Nguyên Chiến Thần, rất khó được bung hết sức vì e sợ ảnh hưởng đến kết giới.
Nếu kết giới Lăng Tiêu Thành bị hủy thì rất khó khôi phục trong thời gian ngắn.
Vậy thì chi bằng mở ra để chúng ta dùng máu để tử chiến. Có như vậy, khi chúng vào thành chúng ta khởi động lại trận pháp mở kết giới nhốt chúng từ bên trong. Lúc đó chúng muốn thoát khỏi nơi này cũng không dễ, chỉ cần kéo dài thời gian để phụ hoàng kịp trở về thì mọi chuyện sẽ khác.”
Triệu Khuông Dẫn nhìn thấy đôi mắt chứa đầy ý chí quyết chiến của chiến thắng của Độc Cô Bác thì cảm thấy hổ thẹn liền chắp tay phục mệnh:
“Mạt tướng lãnh chỉ.”
Nói đoạn, Triệu Khuông Dẫn đưa từ trong người ra một lá cờ đỏ. Ngay lập tức hắn phất lên ra dấu cho toàn quân bên dưới thành. Vừa thấy cờ hiệu phất lên, tiếng trống ngay lập tức nổi lên.
Quân lính nhận ra cờ hiệu bèn dậm mạnh khiên xuống đất. Đồng loạt di chuyển theo những gì đã được luyện tập từ trước.
Hây..da
Quân sĩ bên trong Lăng Tiêu Thành hành quân một cách nhanh chóng xếp theo hình Bát Quái, rồi đồng loạt cùng nhau phát công. Bên dưới mặt đất lờ mờ xuất hiện hình ảnh của trận pháp nhưng vẫn chưa rõ ràng.
Từ trên thành cao, Triệu Không Dẫn nhảy xuống giữa trận pháp. Đứng lên một chấm tròn của Bát Quái hai chân khuỵu xuống đặt một chân trước và một chân sau. Đôi tay cũng như thế, hữu thủ đưa về sau nâng lên cao hơn đầu, tại còn lại hạ thấp xuống ngang hông, thân người hơi nghiêng sang trái.
“Khai! Ngũ Hành Bát Quái Trận.”
Nói đoạn toàn thân cùng Triệu Khuông Dẫn phát ra một luồng sáng xanh lục. Kéo theo chấm tròn đối diện của hắn liền phát sáng một cột sáng tương tự.
Lúc này toàn bộ mặt đất trên Lăng Tiêu Thành đều đã đồng dạng hiện ra hình dạng của trận pháp sáng rực cả không gian. Ngay thời điểm đó, lần lượt Văn Khúc, Liêm Trinh, Vũ Khúc, Lộc Tồn của Ngũ Hành trận đồng loạt phát quang từ bốn phía.
Độc Cô Việt nhìn thấy thời khắc đã điểm, liền nhảy xuống vòng tròn bát quái còn lại đứng đối diện với Triệu Khuông Dẫn mà làm động tác tương tự với hắn. Tại bốn vị trí kia, những phó tướng có thực lực đều nhanh chóng di chuyển lại tâm làm động tác tương tự tại vị trí đó.
Thoáng cái.
Ngũ Hành Bát Quái Trận đã hoàn toàn được khai sinh. Ngũ Hành trận bên ngoài Bát quái trận trắng đen bên trong linh hoạt sống động.
Trên thành cao, Độc Cô Bác tay cầm Thạch Kỳ Pháp bất giác nắm lại thật chặt. Việc này quả thật quá sức đối với hắn, đôi khi đặt vào trong hoàn cảnh bắt buộc phải chọn lựa khiến con người ta nhiều lúc hoài nghi chính bản thân mình. Tuy nhiên, Độc Cô Bác cũng nhanh chóng dẹp bỏ tâm thư mà thở dài một cái.
Sau đó đặt thạch kỳ ngay trước mặt. Sau đó đưa hai ngón tay lên ngang miệng trực tiếp cắn lấy nơi đó khiến máu tứa ra. Rồi trực tiếp dùng những ngón tay nhuốm máu đó mà viết những ấn pháp lên thạch kỳ. Sau khi viết những ký tự cần thiết, Độc Cô Bác quát:
“Mở.”
Vừa nghe thanh âm đó những quân lính đồng loạt hét lớn.
“Sát.”
Kết giới Lăng Tiêu Thành dần mở ra. Đồng loạt, quân sĩ dưới chân mang theo pháp trận đồng loạt lao đên đối chiến với quân lực Hoa Tử Đằng. Tiên phong là Hỗn Nguyên Chiến Thần. Tuy trong thế tấn công nhưng vẫn duy trì kết cấu đội hình nhằm không mất đi trận pháp đồng thời chờ đợi thời cơ để tung chiêu thức của trận đồ.
“Hừ! được lắm. Lên cho ta.” Hạ Chấn Bảo cười nhẹ, đưa tay ra hiệu quân cho quân lính.
Ngay lập tức cự ly quân lực liền giãn ra, đồng thời chia ra làm sáu cụm quân lực nhỏ. Đồng thời làm những động tác khác nhau để tạo ra thuật triệu hồi những Hồn Lực khác nhau tham gia trận chiến này.
Đầu tiên một âm thanh lách tách của lửa phảng phất trong không gian. Một Hồn Lực được triệu hoán ra với tên gọi “Băng Dung Tinh”. Với tứ chi cùng hình thể giống với loài tinh tinh. Lưng hơi gù lên thành một ngọn núi, phần đầu có một chiếc sừng ngay giữa trán . Khắp thân thể của nó, đều có hình ảnh của hai thuộc tính Hỏa và Băng. Miệng không ngừng thở ra hơi nóng của nham thạch nóng chảy.
Tiếp đến là “Khôi Lỗi Diện”. Một bóng ma thượng cổ với một bộ y phục thời xưa đi kèm với một chiếc mặt nạ ngạ quỷ cùng một cái mũ trùm đầu với những lông của nhiều loài sinh vật khác nhau trên đại thế giới. Bên cạnh đó hắn cũng không hề có phần thân dưới mà có một hình dáng giống một loài ma trơi.
Kế cạnh là “Du Hồn Trảm Sứ” hắn là một thân xác đã mục rữa hơn triệu năm. Mang theo trong người một bộ hắc y rách nát rất giống những người rơm trên cánh đồng ngô, đi kèm một chiếc mũ rơm cũ kỹ. Hắn có tổng cộng bốn chi thể phía trên, hai chi thể vừa xuất hiện đã chắp tay ra trước mặt còn hai chi thể phía sau thì một tay cầm trường kích làm từ xương người, cái còn lại là một vòng tròn làm bằng xương động vật vô cùng sắc bén.
Kế tiếp là “Băng-Tham Hồ Ngư Tinh” là một quái vật thuộc băng hệ. Với hình dạng là một con ốc biến với lục chi. Phần vỏ cứng cáp không thua gì kim cương với màu tử sắc. Bốn chi thể dùng để di chuyển còn hai chi trước là vũ khí lợi hai với hai chiếc càng to lớn.
Tiếp theo là “Băng-Đao Phong Hải Cơ” là một quái vật cũng thuộc về Băng hệ. Tay phải cầm lên thanh đại đao to lớn, hình thể rất giống một nữ nhân, đồng thời phủ lên người một lớp da xanh thẩm của đại dương mênh mông. Phần thân dưới là một đám mây nhỏ dùng để di chuyển, đỉnh đầu có hai chiếc sừng nhọn như của bò tót. Trên phần xương cánh tay ở sau lưng có hai đôi cánh nhỏ. Đi kèm với bộ phi phong nối từ vai xuống hông bằng hai mảnh vải dài.
Gần cuối là “Băng- Huyền Hải Giao Linh”Một sinh vật giống loài cá sói với thân thể rất dài chia cơ thể ra hai phần. Phần thân dưới giống cá phần trên giống người và có cả hai tay. Tay phải cầm lên một thanh kiếm màu đỏ như máu.
Gương mặt hung tợn, cùng với hàm răng đều và vô cùng sắc nhọn chẳng thua gì dao kiếm, đi kèm với cặp sừng khiến hình thể của nó trông cực kỳ quỷ dị. Điểm nhấn của nó có ba viên huyết châu trên phần eo, hai cái bên hông và một cái chính giữa ngay phần rốn.
Cuối cùng là “Lôi- Hư Vọng Linh Yêu”với hình dáng thân dưới là một chiếc lục lạc tử sắc với nhiều họa tiết gợn mây. Thân trên là tiểu nữ với một nước da xanh nhạt, hai tay nhọn như tay quỷ đi kèm với một tấm vải bay tử sắc quanh người giống như một vị thần.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...