Đường Tô nghĩ do hắn bị bệnh cho nên ngủ không ngon.
Cô vươn tay đặt lên trán hắn, nhiệt độ cơ thể còn có chút nóng, nhưng rõ ràng so với ngày hôm qua tốt hơn rất nhiều: “Anh uống thuốc xong thì đi ngủ một lát đi.” Hôm nay là thứ bảy, cô cũng không cần đi học nên sẽ ở biệt thự trông trông coi hắn.
Nghiêm Cảnh Dương không hề khịt mũi, hắn lặng lẽ mà ăn bữa sáng, trong lòng có chút khó xử nói không nên lời.
Một lúc sau, hắn mới ngẩng đầu, mở miệng: “Cho tôi mượn di động của cô một chút.”
Đường Tô cho rằng hắn lại muốn gọi cho trợ lý Tần Hạo, trực tiếp đưa điện thoại di động đặt trong tầm tay của hắn: “Này, cho anh mượn.”
Giọng nói lanh lảnh của Nghiêm Cảnh Dương có chút mất tự nhiên: “Cảm ơn.”
Chờ sau khi ăn xong bữa sáng, Nghiêm Cảnh Dương nhìn thoáng qua Đường Tô đang dọn dẹp chén đũa, hắn cầm di động, nhảy xuống ghế ở bàn ăn, chân ngắn nhỏ bước đến phòng khách bên kia.
Nếu bây giờ hắn vẫn là bộ dáng người trưởng thành thì chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay, dựa theo tính tình trước kia, người phụ nữ Đường Tô này khẳng định sẽ hận không thể nhào vào người hắn.
Nhưng trong khoảng thời gian hắn biến thành tên nhóc này, tính cách của đối phương cũng hoàn toàn thay đổi giống như thành người khác, đối xử dịu dàng với hắn nhưng thái độ đã lạnh nhạt rất nhiều, đã không có cái loại hận không thể dính hắn, còn nói cái gì mà về sau cũng sẽ không quấn lấy hắn.
Mặc kệ có phải cô nói thật hay không, nếu đột nhiên hắn bảo cô hôn mình, cô gái Đường Tô kia sẽ phối hợp sao?
Hai cánh tay béo nhỏ cầm di động dần dần nắm chặt, hừ! Cô gái kia khẳng định sẽ nhạo báng hắn! Nói không chừng trong lòng còn âm thầm đắc ý!
Nghiêm Cảnh Dương mở trang web tìm kiếm, khuôn mặt nhỏ do dự vài giây, tay ngắn nhỏ ở phía trên đưa vào: 【Làm thế nào để một cô gái hôn tôi】.
Rất nhanh phía dưới đã xuất hiện các loại tiêu đề.
“Khiến cho cô gái hôn môi muốn ngừng mà không được.”
“Mười loại phương pháp hôn môi làm cô gái hô hấp dồn dập.”
“Hôn môi thế nào làm cho cô gái cảm thấy thật thoải mái, không có tác dụng, anh đánh tôi!”
...
Nghiêm Cảnh Dương vẫn luôn kéo trang web xuống, hai hàng lông mi càng ngày càng nhíu chặt, tay ngắn nhỏ vừa động, hắn lại gõ chữ :【Làm thế nào để một cô gái chủ động hôn môi tôi】.
“Làm cô ấy có hiểu biết sâu về bạn, bảo vệ cô ấy, làm cô ấy động tình.”
“Bỏ ra công sức cho cô ấy, chỉ cần cô ấy thấy biểu hiện của cậu, vừa lòng thì sẽ hôn cậu.”
“Tình đến trong chỗ sâu, cô ấy tự nhiên sẽ hôn anh.”
...
Nghiêm Cảnh Dương càng lướt xuống, miệng nhỏ mím đến càng chặt, cái gì lung tung rối loạn, không có một cái phù hợp hắn.
Hắn tiếp tục kéo trang web xuống sau đó thấy một tiêu đề: “Làm nũng, giả vờ đáng yêu, nói muốn hôn môi, nhất định cô gái ấy sẽ không có sức chống cự, khẳng định cô ấy nguyện ý hôn bạn.”
Thích!
Cái quỷ gì vậy!
Việc trẻ con như vậy, hắn là một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất làm sao làm những việc đó được.
“Anh nhìn cái gì mà mê mẩn vậy?” Đột nhiên giọng nói của Đường Tô vang lên ở bên cạnh khiến cho hắn sợ tới mức đôi tay mũm mĩm cũng run lên.
Hắn lập tức ấn tắt màn hình.
“Tôi gọi anh mấy tiếng mà anh không có phản ứng.
Nước sôi để nguội một chút, anh đợi lát nữa uống thuốc đi.” Đường Tô để ly nước cùng thuốc đều đặt ở trên bàn trà: “Di động dùng xong rồi sao?”
“Không có!”
Khuôn mặt nhỏ của Nghiêm Cảnh Dương căng ra.
Sau một lúc lâu, hắn nỗ lực cong khóe miệng cứng đờ lên, ngẩng đầu nhỏ giọng nói với Đường Tô: “Tôi biết rồi, cảm...!Cảm ơn cô.”
Đường Tô sửng sốt, khuôn mặt của tên nhóc cứng đờ, muốn cười cũng không cười, cũng mất công hắn lớn lên đáng yêu, biểu tình gì cũng đáng yêu.
A, muốn cắn một ngụm quá!
“Không có gì.” Đường Tô trả lời.
Cô vốn tưởng rằng chuyện này đã kết thúc, không nghĩ tới tên nhóc kia chớp đôi mắt to tròn đen láy, đầu tóc đen ngắn, cư xử đúng mực, giọng nói trẻ con mang theo một chút ngượng ngùng rồi lại nghiêm túc mở miệng: “Cho phép cô hôn tôi một cái đó.”
Cái gì?
Lúc này Đường Tô càng thêm kinh ngạc, cô sợ tới mức khom lưng cúi người, duỗi tay đi sờ trán Nghiêm Cảnh Dương: “Không xong rồi, có phải anh bị sốt nghiêm trọng hơn rồi không?”
Hương thơm ấm áp của cô gái bay vào mũi, Nghiêm Cảnh Dương bị chọc tức đến đỏ mặt.
“Đường Tô!”
Tên nhóc hầm hừ, một tay hất tay Đường Tô ra, nhưng tay trẻ con mềm mại nhỏ nhắn, làm sao mà có sức lực gì.
Đường Tô thu tay lại, vẻ mặt nghi ngờ mà nhìn hắn: “Anh làm sao vậy?”
Nghiêm Cảnh Dương đã bực mình đến nghẹn khuất.
Hắn đối diện với đôi mắt đen láy của Đường Tô, cuối cùng mới đỏ tai, rầm rì mà nói: “Vừa rồi, tôi nói giỡn.”
Hừ, hắn sẽ không bao giờ tin tưởng những lời khuyên bậy bạ trên mạng nữa!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...