Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Xử lý xong chuyện của Nam Đồng.

Nam Nhiễm liền đi ra ngoài.

Lúc này, Tiểu Hắc Long nhỏ giọng cấp báo.

[ký chủ, trong cảm nhận của cha Nam nguyên thân là một đứa con hư hỏng. Bởi vì khi còn nhỏ nguyên thân đẩy Nam Đồng xuống nước, rồi còn ném sâu lên người cô ta, dọa cô ta, cùng một loạt chuyện xấu khác.]

Nói xong, còn bổ sung thêm.

[ký chủ, kỳ thật nguyên thân là một đứa bé ngoan. Chỉ là mẹ kế cùng chị gái cô ấy lập mưu hại cô ấy. Cố ý bày trò trước mặt cha Nam.]

Nam Nhiễm kéo kéo cà vạt trên người mình.

Cởi cúc áo trên cùng ra.

Lộ ra xương quai xanh tinh xảo.

Cà vạt màu đen xiêu xiêu vẹo vẹo vắt trên cổ áo.

Nam Nhiễm đút hai tay trong túi quần.

Từng bước từng bước xuống lầu.

Không chút để ý đáp lời hệ thống.

"Ừ!"

Tiểu Hắc Long cũng không biết ký chủ nhà nó có nghe lọt tai không.

...

Ba ngày sau.

Nam Nhiễm bắt đầu bận rộn.


Bởi vì ngăn kéo của cô toàn là ảnh chụp các nữ sinh khác nhau.

Vì cái gì a?

Chuyện này phải kể từ đầu.

Vào hai ngày trước.

Nam Nhiễm đang ngồi mơ màng ở cuối lớp.

Bỗng nhiên có vài học sinh trong lớp nhịn không được tò mò, mở miệng hỏi Nam Nhiễm.

Bạn học Giáp.

"Nam Nhiễm, cậu thật sự cùng học trưởng Bạc Phong ở bên nhau?"

Mí mắt Nam Nhiễm giật giật.

"Thì sao?"

Bạn học Ất.

"Chúng tớ rất tò mò a."

Thanh âm còn mang theo chút ê ẩm, ghen tỵ.

"Cậu không biết có bao nhiêu nữ sinh vì chuyện này mà khóc cạn nước mắt đâu!"

Nam Nhiễm nhẹ nhàng nói.

"Có liên quan đến tớ?"

Nghe lời này, thanh âm của bạn học Bính lập tức cao lên.

"Đương nhiên có liên quan a, cậu đoạt học trưởng Bạc Phong đi rồi, làm sao các bạn học khác không khổ sở cho được!"

Nam Nhiễm mở mắt ra.

Con ngươi đen nhánh đảo qua nữ sinh đang dựa vào cạnh bàn.

Cả lớp lúc này đều im lặng.

Dường như đang chờ đợi câu trả lời của cô.

Nam Nhiễm mở miệng.

"Đoạt đi? Anh ấy vốn dĩ là của tớ!"

Dạ minh châu của lão tử, ai dám đoạt?

Ai dám liền đánh hắn.

Mà một câu này đã khiến tất cả mọi người ngậm miệng.

Không biết nên nói thế nào.

Lúc này, một nữ sinh bước ra, hai má đỏ bừng đi đến trước mặt Nam Nhiễm.

"Đây là ảnh chụp của tớ, cậu có thể giúp tớ đưa cho học trưởng Bạc Phong không?"


Nam Nhiễm nghi hoặc.

"Nhìn tớ rất giống một người chạy việc?"

Nữ sinh kia lắc đầu.

"Không, tớ, tớ thích học trưởng Bạc Phong lâu lắm rồi! Chỉ, chỉ muốn anh ấy liếc nhìn tớ một cái thôi."

Dứt lời, nữ sinh kia còn bổ sung.

"Hôm nay, hôm nay là sinh nhật tớ. Tớ chỉ có một nguyện vọng duy nhất này thôi."

Nữ sinh kia rõ ràng đang bắt nạt Nam Nhiễm.

Ỷ vào Nam Nhiễm dễ nói chuyện, lại ngoan ngoãn, hiền lành.

Hiếm khi cự tuyệt người khác.

Nếu bạn gái tin đồn của Bạc Phong là người khác, cậu ta sao có lá gan làm ra loại chuyện như hiện tại?

Đương nhiên, cái người dễ nói chuyện, ngoan ngoãn là nguyên chủ.

Hiện giờ...

Nam Nhiễm nhìn thoáng qua bức ảnh kia, mí mắt giật một cái.

Như nghĩ tới chuyện gì đó.

Cô cầm lấy bức ảnh.

Cũng vì hành động cam chịu đồng ý của cô.

Thời điểm tới giờ nghỉ trưa, trong ngăn kéo của Nam Nhiễm đã chất đầy một chồng ảnh.

Tất cả đều nói hôm nay là sinh nhật của mình, hy vọng có thể khiến Bạc Phong liếc nhìn một cái.

Nam Nhiễm xếp toàn bộ ảnh lại, ôm vào ngực đi tìm Bạc Phong ăn cơm.

Chờ đến phòng Hội Học Sinh.

Cô liền đem chồng ảnh trong lòng đặt lên bàn.

Hứng thú bừng bừng.


"Anh nhìn thử coi, thích người nào?"

Sắc mặt Bạc Phong lạnh băng.

Nhìn Nam Nhiễm.

Chậm rãi mở miệng.

"Hôm nay không có cơm ăn."

Nói xong, cũng không thèm ngẩng đầu nhìn Nam Nhiễm.

Nam Nhiễm có chút sửng sốt.

Đưa mắt nhìn hộp đồ ăn ở bên cạnh.

Sau đó duỗi tay muốn kéo hộp cơm về phía mình.

Bất quá lúc này, Bạc Phong lại ngẩng đầu, đặt cuốn sách trên tay xuống.

Hai người giao đấu vài chiêu.

"Không thích thì thôi, sao lại không cho ăn cơm?" Nam Nhiễm bất mãn.

Bạc Phong nghe lời này ánh mắt càng lạnh hơn.

Toàn bộ lực chú ý đều ở trên người Nam Nhiễm, còn Nam Nhiễm lại đặt tất cả sự chú ý của mình lên hộp đồ ăn.

Nháy mắt.

Nam Nhiễm đã bị ấn trên bàn.

"Không hiểu?" Giọng điệu Bạc Phong hờ hững.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận