Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ


Cho nên, trong khoảng thời gian hắn ngủ say, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Là ai đã giúp hắn giải bớt độc trong cơ thể?
Mí mắt hơi khép lại, che đi hai con ngươi đen như mực.

Lúc này, trên cầu thang truyền đến tiếng bước chân.

Rất nhanh, đã có một nữ tử xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

Nữ tử mặc một thân y phục màu xanh nhạt, lúc thấy hắn đứng thẳng trước giường băng, ánh mắt hiện lên một tia ngạc nhiên.

Nhưng rất nhanh đã bị ý cười thay thế.

"Tỉnh?"
Trong lời nói của nàng ta mang theo ẩn ý như đã sớm đoán trước được chuyện này.

Trên mắt cá chân của nàng ta có đeo một cái lục lạc màu đen.

Theo mỗi bước đi của nàng ta lục lạc lại phát ra tiếng động nhỏ.

Âm thanh trong vắt nghe rất êm tai.

Túc Bạch nâng mắt, liếc nhìn nữ nhân trước mặt một cái.

Môi mỏng phu ra hai chữ.

"Người nào?"
Nữ nhân kia hai tay ôm ngực, dáng người vô cùng quyến rũ, môi đỏ hơi mở.


"Hàm Linh Phi.

Ân nhân cứu mạng của ngài."
Sau khi Túc Bạch nghe được những lời này, tầm mắt hơi đảo qua mặt của nàng ta.

Cuối cùng cũng chịu nhìn thẳng nàng.

Yết hầu lên xuống một lúc, giọng nói lạnh lẽo đến cực độ.

"Người tu chân phái."
Hàm Linh Phi nhìn quần áo trên người mình một lát.

Dứt khoát quỳ một gối xuống đất.

"Hàm Linh Phi cung nghênh Ma tôn xuất thế."
Nàng ta nói xong, trên mặt còn nở một nụ cười rất chi là câu nhân.

Đây là vị diện tu chân.

Chia thành Tu chân giới, Ma giới và Yêu giới.

Tu chân giới lấy quy tắc thanh tâm quả dục(*) mà tu luyện.

Ma giới cũng là nhân loại nhưng phương pháp tu luyện thì hoàn toàn đi ngược lại quy tắc thanh tâm quả dục của tu chân giới.

Công pháp của họ chủ yếu dựa vào tùy tâm sở dục, tu luyện theo phương thức tấn công mạnh mẽ.

Nhưng trong lúc thăng cấp lại cực dễ tẩu hỏa nhập ma dẫn tới chết bất đắc kỳ tử.

Cho nên trong mắt người Tu chân giới, thứ mà Ma giới tu luyện là ma công, là thủ đoạn tu luyện vô cùng trơ trẽn.

Còn Yêu giới.

Vạn vật đều có linh hồn.

Dù là động vật hay thực vật nếu có thể chuyển hóa sức mạnh của tinh hoa nhật nguyệt thành lực lượng của bản thân thì khả năng cao sẽ tu luyện thành hình người.

Tất cả những người như vậy đều được gọi chung là yêu.

Ngọn núi Thánh Sơn này là địa bàn của Yêu tộc.

Hàm Linh Phi đứng lên, từng bước từng bước đi đến trước mặt Túc Bạch.

Môi đỏ chậm mở.

"Ma tôn đại nhân, ta đã cứu ngài.

Không biết có được lợi ích gì?"

Túc Bạch nhìn nàng ta, không nói một câu.

Vừa nhìn khuôn mặt này.

Không biết tại sao trong đầu hắn lại xuất hiện một cảnh tượng vô cùng ái muội.

Suốt quãng thời gian ngủ say, hắn luôn mơ thấy một giấc mộng.

Trong mơ hắn và một nữ tử khác không mảnh vai che thân cùng quấn lấy nhau song tu.

Nhưng trước sau vẫn không tài nào nhớ nổi dung mạo và giọng nói của nàng.

Chỉ nhớ rõ...!nàng ấy rất chủ động.

Mí mắt hơi rũ, tầm mắt rơi xuống cổ tay của bản thân.

Đột nhiên phát hiện trên cổ tay có một vết đỏ.

Nhìn qua giống như bị người khác hút ra.

Túc Bạch nhìn cái dấu vết kia một hồi.

Hờ hững hỏi: "Ngươi lấy cái gì cứu bổn tọa?"
Tầm mắt của Hàm Linh Phi cũng đảo nhanh qua dấu vết đỏ ửng trên tay hắn.

Nheo mắt.

Thế mà có người còn nhanh chân hơn nàng ta?
Nàng ta nắm chặt tay.

Ý cười trên môi vẫn không giảm.

Giọng nói mang theo vài phần mị hoặc.

"Lấy máu của Yêu vương, lấy cơ thể của ta.


Hôm qua Ma tôn bị tâm ma khống chế, hiện tại tỉnh lại đã quên hết tất cả mọi chuyện?"
Túc Bạch không nói nữa.

Đôi mắt lạnh lẽo không xuất hiện bất kì cảm xúc dao động nào.

Hàm Linh Phi cười mỉm: "Việc ta muốn cầu cũng không nhiều, không phải muốn lấy việc đã cứu mạng Ma tôn để áp chế ngài.

Chỉ muốn nhờ ngài đưa ta đến Cổ Tương thành."
Cổ Tương thành là ranh giới giữa Ma giới và Tu chân giới.

Ngư long hỗn tạp(*), ở nơi đó, dù là ma tu hay người của tu chân giới đều không thể chung sống hòa bình.

Ánh mắt của Hàm Linh Phi khẽ chuyển.

"Một nữ tử mềm yếu như ta, phải một mình đi đến địa phương như vậy, trong lòng thật sự cảm thấy rất sợ."
...!
(*) thanh tâm quả dục: là căn bản của đạo dưỡng sinh.

Thanh tâm quả dục không phải là sống cuộc sống thiếu thốn về vật chất mà là giữ cho tâm thanh tịnh, sống vô dục vô cầu, tùy kỳ tự nhiên.

Trong đó "thanh tâm" là giữ cho tâm trong sáng, thoải mái, thư thái; nếu cuộc sống của quý vị luôn ở trong trạng thái lo âu, sợ hãi, áp lực, đợi chờ, buồn rầu, khổ đau, bất hạnh.

Còn "quả dục" là điều hòa ham muốn cho vừa phải, cho phù hợp, giảm đi sự tham lam, nóng giận, si mê dục vọng; sinh hoạt tình dục điều độ
(*) Ngư long hỗn tạp (鱼龙混杂): rồng cá lẫn lộn với nhau.

Chỉ người tốt và người xấu ở lẫn lộn với nhau, được rút ra từ một câu chuyện điển cố từ thời Xuân Thu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui