Dư Hàng làm biên tập viên tạp chí đã nhiều năm, cùng tạp chí nhỏ phát triển lớn mạnh, ông cũng ngồi vững vàng ở vị trí tổng biên tập điều hành.
Vì vậy, có tiền.
Dư Hàng không biết quản lý tài chính, nhưng cũng biết tiền không thể gửi ngân hàng.
Mấy năm đó cùng vợ tiết kiệm tiền, một xu không gửi vào ngân hàng, đều lấy đi mua cửa hàng, cho người khác thuê, kiếm tiền.
Sau đó, thấy người khác mở cửa hàng kiếm được rất nhiều tiền, hai vợ chồng bọn họ lại không cho thuê nữa, tự mình mở cửa hàng quần áo, cùng cửa hàng rau củ, thuê người quản lý và kinh doanh.
Số tiền này lăn...!Vẫn kiếm được rất nhiều tiền.
Dù đã ly hôn, nhưng tài sản chia đôi, Dư Hàng cũng có 200 vạn.
Tuy nhiên, đó là tất cả tiền tiết kiệm của ông.
Tất cả!
Tiểu tử này mở miệng muốn 200 vạn, thật coi ông là ông chủ lớn!
Dư Hàng nghe vậy nhíu mày thành một đoàn, trên bàn cơm liền trực tiếp cự tuyệt, “Không được không được, tôi thật sự không có nhiều tiền như vậy, thật không có a! Tôi vừa ly hôn, trong tay căn bản không còn bao nhiêu.
Tôi không thể 'rút ra được'~”
Dư Sinh đã sớm chuẩn bị sẵn sàng mình bị từ chối, vì thế rất nhanh liền trả lời: “Anh, anh có thể cho em biết anh có thể đầu tư vào em bao nhiêu được không? Em dùng nhân cách của mình để đảm bảo, hoàn vốn trong một năm, và bắt đầu thu nhập thuần túy trong năm tới.
Hơn nữa, anh, ba mẹ em có tình hình kinh tế gì anh biết không? Ý em là, nếu em thực sự kinh doanh không tốt, ba mẹ em sao có thể trơ mắt nhìn công ty của em đóng cửa? Đến thời điểm đó, họ chắc chắn sẽ lấy tiền ra để giúp em! Cho nên a, phía sau em vẫn có hậu thuẫn, anh, anh tin tưởng em...”
Blabla...
Dư Sinh ở trên bàn ăn nói một câu lớn, miệng lưỡi đều sắp bị mài mòn.
Thế nhưng, Dư Phiêu Phiêu thấy Dư Hàng bên cạnh, sắc mặt vẫn không tốt lắm.
Cô thầm nghĩ, tốt nhất là có thể thúc đẩy việc làm ăn này, dù sao Dư Sinh về sau cũng là một nhân vật lớn.
Cho nên, Dư Phiêu Phiêu sau đó cũng giúp Dư Sinh nói vài câu, lời nói ngắn gọn phân tích thị trường.
Bữa cơm này ăn đến cuối cùng, có lẽ là nể mặt thái độ của Dư Phiêu Phiêu, trong lòng Dư Hàng cũng không kiên trì như vậy nữa, “Như vậy đi, em trai.
Tôi trong tay nhiều nhất chỉ có thể lấy ra 50 vạn.
Thật sự không thể nhiều hơn được, tôi và con gái tôi còn muốn sống, tôi còn phải cấp dưỡng cho vợ cũ, con trai ở chỗ cô ấy.
Anh trai là một người có gia đình, áp lực lớn.
Chỉ có thể hỗ trợ đến mức này.
Cậu phải cảm thấy được, thì cứ như vậy.
Nếu không được, anh cũng không có biện pháp.”
50 vạn! Quá ít.
Nhưng Dư Hàng chịu buông lỏng, cũng có nghĩa là ông đã nhượng bộ.
Từ vẻ mặt của ông, Dư Sinh thăm dò đến điểm mấu chốt.
Không thể mặc cả nữa, nếu không, hắn 50 vạn cũng không lấy được.
Vì vậy, 50 vạn đầu tư đã được quyết định.
Trên bàn cơm, Dư Hàng trực tiếp ký hợp đồng dự thảo 50 vạn với Dư Sinh.
Dư Sinh đêm nay uống rất nhiều rượu, vốn định rời khỏi nhà, đi lung la lung lay, nhìn bộ dạng tùy thời tùy chỗ có thể một đầu ngã xuống.
Lo lắng an toàn, Dư Hàng để cho hắn đêm nay ở lại, ngủ ở phòng Phương Chu Diêu.
——
Đêm, 11:30.
Dư Phiêu Phiêu còn ngồi trước máy tính, thông qua QQ cùng Dương Sam thảo luận về tiếp thị bài hát.
Trong 11 bài hát, cô đã chọn một trong những bài hát nước bọt "Mỗi ngày ngọt ngào" để tiếp thị, dự định biến nó thành một bài hát pop.
Đây cũng là một thời đại không phổ biến, bài hát này nếu có thể được sử dụng rộng rãi trong không gian QQ như nhạc nền, có nghĩa là bài hát có thể hot.
Công ty Lê Lai vẫn là một công ty nhỏ, mặc dù có một số con đường trong giới, nhưng có thể được sử dụng để tiếp thị không có nhiều tiền.
Dư Phiêu Phiêu yêu cầu công ty tìm một ca sĩ mới có vẻ ngoài đẹp trai, đồng thời làm tốt công việc marketing cho một ca khúc.
Công ty không đủ tiền để mua thông báo cho người mới, vì vậy để cho họ ra mắt theo cách bình dân.
Đi hát live ở trung tâm thành phố, vừa rèn luyện can đảm vừa dễ hot.
Sắp xếp video du khách, tải lên mạng, và chuẩn bị một nền tảng giật gân cho người mới, tiếp thị bài hát này như một bài hát cho người tình đã khuất.
Sau đó làm bản chỉnh sửa cao trào mp3 của bài hát này thành một đường link và đăng lên mạng một đoạn nhạc nền QQ space, chỉ cần nhiều người đặt bài hát này làm nhạc nền QQ space thì tỷ lệ hát sẽ cao.
Sau đó, sẽ làm MV, sử dụng bối cảnh màu xám đen không phải chủ đạo để quay ra câu chuyện của người mới.
Một loạt các tiếp thị marketing như vậy không tốn kém, nhưng rất dễ bùng nổ.
Miễn là có người hát, công ty có thể có lợi nhuận.
Dương Sam rất tán thành phương án tiếp thị mới lạ này của cô, cho nên đêm đó liền khẩn cấp cùng cô tiến hành một phen chi tiết trên QQ.
Phương án tiếp thị đang thảo luận nóng ngất trời, bàn phím Dư Phiêu Phiêu đánh lạch cạch, vẻ mặt nghiêm túc.
Đột nhiên, trong phòng khách tối tăm, đi qua một bóng đen...
Cả người Dư Phiêu Phiêu cứng đờ, trái tim chợt dừng lại, dừng tay đánh bàn phím, tập trung nhìn về phía phòng khách.
“Cháu gái a, con còn chưa ngủ a...” Dư Sinh ngủ mơ mông lung truyền đến, gãi đầu tóc rối bời, đi vào thư phòng còn sáng đèn.
Hắn híp đôi mắt buồn ngủ, thần trí không rõ cùng Dư Phiêu Phiêu nói chuyện, “Chơi máy tính hả...!Anh trai chú đâu, ảnh đã ngủ chưa?”
Dư Phiêu Phiêu thiếu chút nữa bị hắn dọa đến tam hồn rớt hai hồn!
Còn tưởng rằng hơn nửa đêm cô đụng A Phiêu!
Thở ra một hơi, Dư Phiêu Phiêu nhìn về phía Dư Sinh,,“Ba ba chín giờ đã ngủ.”
“Ồ...” Dư Sinh gật gật đầu, gãi tóc rối bời, vẻ mặt hoảng hốt, “Vậy, vậy chú có ký hợp đồng 50 vạn với ảnh chưa?”
Hắn ta uống nhiều quá nên quên.
Dư Phiêu Phiêu thở dài, “Có.
Hợp đồng chú đã chụp ảnh để giữ làm bằng chứng.”
Dư Sinh nghe vậy lộ ra vẻ hài lòng cười ngây ngô, “Ha ha, vậy là tốt rồi.
Cháu cũng đi ngủ sớm một chút, cháu gái...”
“Chờ một chút.” Dư Phiêu Phiêu gọi hắn lại, “Cháu vừa muốn hỏi chú, 50 vạn có thể mở công ty truyền thông sao?”
Dư Sinh lắc đầu, mềm nhũn nằm sấp tựa vào bên cửa, “Mở không được, còn phải vay thêm 50 vạn.
Chú vốn định đòi 100 vạn với anh trai, cho nên mở miệng nói 200 vạn, để anh ấy có chuẩn bị.
Kết quả chỉ có một nửa a ~”
Dư Phiêu Phiêu liền biết, hắn làm việc là có ý tưởng.
Ngay lập tức cô cười: “Chú có muốn nói chuyện chi tiết với cháu? Nói không chừng, cháu cũng có thể cho chú 50 vạn nữa?”
“Cháu?” Dư Sinh nhướng mày lên, lập tức lấy lại tinh thần, “Tiểu nha đầu cháu, nói thật hay giả?”
Dư Phiêu Phiêu dương môi gật đầu, vẻ mặt lộ ra một cỗ thông minh nhiệt tình, “Cháu có một căn nhà, giá trị hơn 10 vạn.
Chú có muốn nói chuyện không?”
“Ha ha, được!” Dư Sinh cũng không quan tâm cô bao nhiêu tuổi, miễn là có thể đầu tư cho hắn, đều là ba ba.
“Chờ một chút, cháu gái, chú đi vệ sinh, trở về chúng ta đi thương lượng!” Hắn nói.
Dư Phiêu Phiêu gật đầu, “Ừm.”
Bữa cơm tối nay, Dư Hàng không động tâm, nhưng trái tim cô đã rục rịch.
Đó là cơ hội tốt nhất để trở thành vốn, cô phải nắm bắt!
Sau này, cô sẽ trở lại giới giải trí.
Hơn nữa, đem công ty vốn nợ Phương Chu Diêu, trả lại cho anh.
Kiếp trước nợ anh, đời này đều trả..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...