Nhưng chồng ở ngay bên cạnh nên bà ta cũng không thể biểu hiện quá rõ ràng được: “Diểu Diểu thấy không khỏe trong người, cô nhanh cái tay lên một chút đi.
”
Ánh mắt của Tần Diểu Diểu hơi mơ hồ, cô ta gượng cười, bảo: “Tây Tây, chắc là lâu lắm rồi chị chưa leo núi, chứ không phải đúng lúc này cố tình thấy khó chịu đâu, mẹ cũng chỉ lo cho chị nên mới…”
Vừa rồi sau khi Trì Tây đi vào chưa được bao lâu là cô ta đã cảm thấy toàn bộ đạo quán đều xuất hiện sự thay đổi rồi, nhưng nhìn kỹ thì hình như cũng không có gì thay đổi, chỉ là loại sợ hãi đó càng lúc càng mãnh liệt hơn.
Trái tim gần như nhảy vọt lên tận cổ họng ấy.
Trì Tây xác nhận đã khóa cửa cẩn thận mới lên tiếng ngắt lời cô ta: “Đi thôi.
”
Sắc mặt Tần Diểu Diểu càng nhợt nhạt hơn, cô ta mím môi, định nói một vài lời xoa dịu nhưng cuối cùng vẫn không thốt ra khỏi miệng.
Du Thu Vân đau lòng nắm tay cô ta: “Con đó, vẫn thích thể hiện như vậy, ai lại đi lấy sức khỏe của mình ra nói đùa chứ? Mẹ đã dặn bác sĩ Hách rồi, ông ta sẽ đợi trước ở nhà.
”
Tần Diểu Diểu thấp giọng đáp: “Cảm ơn mẹ.
”
Tần Hạo Quân nghe cuộc đối thoại của bọn họ mà theo bản năng nhíu mày nhưng nhìn Trì Tây chuyên tâm đi đường, không hề để ý đến chút nào, trong lúc nhất thời ông ta cũng không biết cô nghĩ thế nào nên không mở miệng nữa.
Nhà họ Tần sống ở khu nhà giàu tại thành phố Z, non xanh nước biếc, trong nhà phải có ít nhất hơn nghìn vạn, một căn biệt thự đã năm mươi triệu, hơn nữa, chỉ có mỗi tiền thôi vẫn chưa đủ.
Dọc theo đường đi, Du Thu Vân liên tục hỏi han Tần Diểu Diểu một cách ăn cần, Trì Tây mắt điếc tai ngơ, chỉ nhắm mắt dưỡng thần, thẳng đến khi chiếc xe đi vào khu biệt thự thì cô mới mở mắt ra.
Khu biệt thự chiếm nguyên một mảnh đất, khỏi phải nói, người chọn địa điểm cũng rất có mắt nhìn đấy.
Ngọn núi này là nơi vẽ rồng điểm mắt của thành phố Z, đất thiêng này sinh hiền tài, mà trong toàn bộ vùng núi ngay bên cạnh khu biệt thự còn là điểm hội tụ linh khí.
Linh khí tụ mà không tan.
Trì Tây quan sát chỗ ở tương lai của mình, cảm thấy cũng tạm hài lòng.
“Tây Tây, chỗ chúng ta ở là căn chính giữa kia kìa.
” Tần Diểu Diểu thấy cô mở mắt mới nhẹ giọng giải thích với cô: “Cha và mẹ ở tầng hai, phòng của chị với em đều ở tầng ba, mẹ và chị đã chuẩn bị xong hết cho em cả rồi.
”
Cô ta nói cứ như thể mọi người đều đã tỉ mỉ chuẩn bị hết vì cô vậy.
Trì Tây gật đầu, tầm nhìn vẫn dán chặt ra bên ngoài cửa sổ, trong lòng thì lại nghĩ, khí của toàn bộ khu biệt thự này rất đều, chỉ có mỗi xung quanh vị trí trung tâm là loãng hơn một chút, sao cứ cố tình chọn chỗ đó vậy?
Tài xế lái xe đến cổng nhà họ Tần.
Biệt thự của nhà họ Tần rõ ràng rất khác với những chỗ khác, giống cây nổi tiếng ở xung quanh đều được sắp xếp dựa theo ngũ hành bát quái, đúng là bảo vệ linh khí không tan.
Bên ngoài đã chú trọng như vậy rồi, đồ trang trí trong phòng lại càng để lộ ra dấu vết của trận phong thủy hơn, ngay cả bình hoa và mấy thứ khác ở trong góc cũng là đồ cổ có niên đại dùng để áp vận khí ở góc đó, từ đó đủ để thấy sự giàu có của nhà họ Tần rồi.
Trì Tây nổi lên hứng thú quan sát nhà họ Tần.
Du Thu Vân lại cảm thấy cô quá mất mặt, vừa mới xuống xe đã kéo Tần Diểu Diểu đi vào cửa, vừa kêu quản gia mau chóng gọi bác sĩ Hách tới phòng khách vừa dặn dò dì giúp việc đi chuẩn bị trà gừng.
Dưới lời sai bảo vô tình cố ý của bà ta mà tất cả mọi người đều bỏ qua Trì Tây.
Ngược lại, Trì Tây cũng tự do hơn hẳn, thấy Du Thu Vân bận rộn chỉ huy, cô quay đầu nhìn về phía Tần Hạo Quân: “Phòng của tôi ở đâu?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...