Tần Diểu Diểu nhỏ giọng nhắc đến Trì Tây nhưng trên mặt Du Thu Vân lại tràn đầy vẻ mất kiên nhẫn, trông không hề quan tâm và mong chờ một tí nào cả.
Trái tim của cô gái trẻ lập tức vỡ nát, hoàn toàn không muốn về nhà họ Tần nữa, sau khi tra xong thành tích thi đại học, cô xin làm bán thời gian ở trung tâm thương mại để cố gắng kiếm tiền đóng học phí, cũng như giảm bớt gánh nặng cho lão đạo sĩ, là một đứa trẻ rất cố gắng và hiểu chuyện.
Đáng tiếc, còn chưa đợi kế thừa đạo quán thì đã bị người hạ độc thủ, hại chết giữa sườn núi, đến ngay cả lão đạo sĩ cũng qua đời.
Đợi khi lính trí của đạo quán cảm ứng được thì đã quá muộn rồi, một già một trẻ đã hồn về với trời.
Quy Nguyên phái truyền thừa đứt đoạn, đạo quán chỉ có thể đổi hết tiền bạc đã tích gom suốt nghìn năm nay thành công đức rồi kéo quán chủ đời thứ hai là Trì Tây từ dưới lòng đất lên, thông qua bí pháp mượn xác hoàn hồn, bám vào người cô gái trẻ để tạm thay thế chức vị quán chủ.
Đạo quán vốn là của Quy Nguyên phái, tu sĩ tu tập huyền học, nhòm ngó thiên cơ, trong số phận đã định trước có ngũ tệ tam khuyết, nó lại có thể tự động chia tiền tài kiếm được thành hai, chuyển hóa thành công đức, từ đó tránh được ngũ tệ tam khuyết, đây cũng là lý do tại sao Quy Nguyên phái một mạch đơn truyền nhưng vẫn có thể sống thọ.
(*) Ngũ tệ tam khuyết là một loại mệnh mà các nhà tướng số, phong thủy đều phải chịu do đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ.
‘Ngũ tệ’ (5 hại) gồm: quan, quả, cô, độc, tàn.
‘Tam khuyết’ (3 điều thiếu thốn) gồm: tiền, mệnh, quyền.
Lão đạo sĩ và cô gái trẻ xảy ra chuyện cũng thuộc trường hợp nằm ngoài ý muốn, thực lực của mấy thế hệ đệ tử gần đây suy yếu khiến nó rơi vào giấc ngủ say, kết quả ngay cả dòng duy nhất cũng không bảo vệ được.
Trì Tây vẫn rất tò mò, rốt cuộc linh trí của đạo quán đã tốn bao nhiêu tiền riêng mới có thể gọi được một lão quỷ nghìn năm như cô lên đây.
Có điều, tò mò vẫn hoàn tò mò, cô cũng không hề cảm thấy vui sướng vì được sống lại một chút nào cả.
Lúc cô tiếp nhận đạo quán từ tay sư phụ đã là một đại lão được vạn dân ngưỡng mộ rồi.
Sau khi chết, ở dưới địa phủ cũng sống như cá gặp nước, ngoại trừ Thập Điện Diêm Vương ra thì còn ai dám đắc tội với cô?
Hiện giờ lại biến thành người, thần hồn bị trói buộc trong cơ thể này, ngay cả đi đường cũng cảm thấy trở nên xấu xí.
Làm quỷ tự tại lẽ nào không sung sướng hơn sao?
Nhà họ Tần gì đó, cô thật sự không để ý đến chút nào, cô lại càng quan tâm muốn biết kẻ nào đã ra tay với Quy Nguyên phái, là nhắm vào Quy Nguyên phái hay là nhắm vào cô gái trẻ?
Lúc vừa mới tỉnh lại, cô đã xem một quẻ rồi, quẻ tượng lờ mờ khó phân biệt, rõ ràng là có người đang che giấu thiên cơ.
Mà sau khi cô mượn xác hoàn hồn, thực lực đã bị kìm hãm, thần thông có thể thi triển lúc làm quỷ đều không thể dùng được, cũng cần một khoảng thời gian để tăng thực lực lên.
Tần Hạo Quân lại cho rằng cô rất để ý, tuy rằng cảm thấy Trì Tây quá so đo tính toán nhưng cũng không dạy dỗ cô ngay lập tức, ngược lại còn tiếp tục khuyên cô: “Nếu lão đạo sĩ còn sống cũng không hy vọng con ở lại đạo quán này mãi, con đã thi đỗ đại học T rồi, còn phải đi học nữa, cũng có thể gặp một vài người bạn ưu tú hơn, chứ chỉ ở trong núi thế này có thể gặp được ai?”
Ông ta vốn muốn cho Trì Tây nhận rõ hiện thực, nhưng lời mà ông ta nói lại khiến cô ý thức được điểm mấu chốt.
Đúng rồi, cô phải tìm đệ tử có thiên phú tuyệt vời tới kế thừa đạo quán nữa chứ, làm sao có thể đợi người tới tận cửa được?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...