Người chủ trì cuộc đấu giá là một mỹ nhân nhân tộc, cô nàng mặc một bộ đồ bó sát xẻ tà không hợp thời đại, nhưng không thể phủ nhận nó mang lại bầu không khí không tệ.
Mỹ nhân ai mà không thích nhìn, còn là một mỹ nhân nóng bỏng với tính cách nhiệt tình lại hài hước.
" Được rồi, không lãng phí thời gian của các vị khách quý nữa.
Lị Lị xin tuyên bố, lần đấu giá thứ 37 của đấu giá hội Mặc Lam xin được bắt đầu!"
Các vị khách nhân nhiệt liệt hưởng ứng lời của người chủ trì, khiến nụ cười trên môi cô càng mê người.
Lị Lị hơi vỗ vỗ tay, có hai địa tinh thấp lùn nâng một hộp gỗ quý giá đến.
" Mọi người đều biết Mặc Lam chỉ đấu giá quý không đấu giá số lượng.
Và đây là vật phẩm đấu giá đầu tiên của buổi đấu giá, Vương Miện Ánh Sáng -!"
Cùng lúc đó hai địa tinh mở hộp gỗ, bên trong lót một lớp nhung đen, để lộ một vương miện bằng vàng được chế tác cực kỳ tinh xảo và xinh đẹp.
Những chiếc đá quý màu vàng và trong suốt điểm xuyến khắp vương miện, chính giữa là một họa tiết mặt trời, trung tâm là một viên đá quý đỏ như máu, dưới ánh sáng của hội đấu giá, vương miện lấp lánh khiếp người.
" Mọi người đều biết về truyền thuyết về Ái nữ của Quang Minh Thần, nghe nói đây là vương miện trên đầu ngài! Giá khởi điểm 1000 kim tệ!"
Sau giọi nói kích động của Lị Lị, mọi người dường như sực tỉnh, chưa kịp biết vương miện có tác dụng gì, chỉ nghe nó liên quan đến Quang Minh Thần thì ai cũng tranh mua.
Một phần là để thể hiện lòng tín ngưỡng, hai là lấy danh nghĩa quên tặng để lấy lòng Thần điện, ba là khoe ra tiền tài của mình, mua danh tiếng.
Rất nhanh vương miện kia được đấu giá với giá 13000 kim tệ.
Quân Cửu nhìn mà tặc lưỡi, rõ ràng Lị Lị đang chơi chữ, cô ta sử dụng chữ " nghe nói" tức là vương miện này không phải vương miện của ái nữ thần linh thật, nhưng khách nhân dường như không kịp để ý, chỉ tranh nhau mua.
" Tiểu công tước Bush thật thành kính! Nguyện Thần Quang Minh luôn đi bên cạnh ngài!" Lị Lị nhận ra người mua, cũng từ việc công tước không đóng cửa phòng biết người ta không có ý định giấu giếm thân phận, vì vậy lập tức nịnh nọt.
Đương nhiên ai cũng nhận ra lời nịnh nọt này, nhưng giọng nói của Lị Lị lại không kiêu ngạo không siểm nịnh, khiến lời này trở nên không giả tạo chút nào.
Vị tiểu công tước kia hiển nhiên rất hưởng thụ lời này, hơi rụt rè gật đầu với người chủ trì hội đấu giá..
Quân Cửu:...!Kẻ ngốc coi tiền như rác.
" Sau đây là vật phẩm đấu giá thứ hai của chúng ta! Dược tề Trú Nhan cấp 7!"
Các quý bà quý cô nghe lời này lập tức không thể ngồi yên, ánh mắt rực rỡ nhìn Lị Lị, cảm thấy cô ta không đáng ghét như lúc nãy nữa.
" Hiệu quả của dược tề Trú Nhan cấp 7 thì không cần Lị Lị phải nói nữa.
Đều là nữ nhân, ai mà không muốn trẻ mãi không già, quay về làm thiếu nữ rực rỡ xinh đẹp? Lị Lị cũng rất thích dược tề này, nhưng nó chỉ có một chai, duy nhất một chai...!đáng tiếc, Lị Lị không thể tự mua, nếu không sẽ có người nghi ngờ Mặc Lam cố tình nâng giá...!Không than vãn nữa ~ Giá khởi đầu của vật phẩm thứ hai là 10000 kim tệ! Các quý ông, các vị không thể vì quý cô của mình mua một vé quay về thanh xuân sao?!"
Sao lời chất vấn hờn dỗi của Lị Lị, các quý ông quý bà lập tức tranh nhau mua dược tề.
Đàn ông cảm thấy không mua được về cho vợ (tình nhân) chính là không đáng mặt nam nhi, nữ nhân thì không cần phải nói, tác dụng của dược tề chính là thứ các cô hằng mong ước, đương nhiên cũng vì lời khẳng định "chỉ có một chai" khiến một số người vốn không muốn mua cũng động lòng.
Cứ như thế, những vật phẩm tiếp theo nương lời Lị Lị mà càng lúc càng khủng bố, các quý ông quý bà thậm chí không giữ được hình tượng bình thường.
Một số còn đánh nhau tại hiện trời.
Quân Cửu:...
Quân Cửu nhìn những kẻ như bị điên bên dưới, nếu không phải không cảm nhận được chút hương vị của dị năng và ma lực, Quân Cửu cơ hồ cho rằng vị chủ trì này gian lận.
Nhưng sự thật chứng minh, một số người thật sự có thể chơi đùa người ta vòng vòng không phân ra nam bắc.
" Cảm tạ các vị đã nhiệt tình ủng hộ.
Sau đây là vật phẩm thứ 9 áp trục của chúng ta.
Lị Lị tin rằng bất kỳ ai trong đấu giá hội hôm nay sẽ đều điên cuồng vì nó, vì nó mà vứt Lị Lị qua một bên...!"
Khi nói lời này, vẻ mặt Lị Lị hơi bi thương.
Nam khách nhân thấy vậy lập tức lên tiếng an ủi.
Nhưng Lị Lị lại cười nói khơi dậy bầu không khí: " Nhưng Lị Lị không ghen tỵ, bởi lần đầu tiên thấy y, Lị Lị cũng bị mê hoặc.
Y là - báo vật của biển sâu!"
Lị Lị lại hơi vỗ vỗ bàn tay, một lồng sắp phủ nhung đỏ bị nâng ra, các khách nhân nở nụ cười ám muội, ai cũng đoán được trong lông là gì.
" Nào, khiến mọi người điên cuồng đi!" Lị Lị cúi người sát lồng, mê muội lẩm bẩm.
" Ưm...!"
Kẻ trong lồng phát ra một tiếng rên rỉ, khiến hội trường trực tiếp sôi trào!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...