Đại La Thiên Tôn

Ánh mặt trời ấm áp lại soi sáng thế gian. Khung cảnh tan thương, đổ nát của một tòa thành trì khổng lồ, dù rằng đã hạn chế, thế nhưng có gần ngàn người tử vong, người bị thương thì không đếm xuể. Chúng nhân ngơ ngác nhìn lên thương khung, có lẽ chẳng ai có thể quên đi cái bóng lưng cô độc đó. Nếu không có y, có lẽ tình huống sẽ còn thê thảm hơn so với hiện tại. 

Nhưng chẳng ai biết hắn là ai cả. Một thân một kiếm trảm sát Lai Bá Âm Lục, hắn cũng theo đó biến mất, sống chết như thế nào chẳng ai rõ nữa. 

Vô Đạo giải trừ hợp thể với Cố Độc Hành, nhìn xuống khung cảnh sụp đổ kia, trong lòng dâng lên một cỗ tang thương. Một lúc sau, hắn mới nói:

- Cố Độc Hành, chuyện ở đây, ngươi cùng với mấy tên Diệp Nhất Phàm xử lý. 

- Còn ngươi? 

Cố Độc Hành hỏi lại. 

- Ta có việc khác cần phải làm. 

Nói xong, Vô Đạo bay thẳng về hướng Kỳ Liên sơn. Hắn bay xuyên qua tầng tầng kết giới, rồi dừng lại trước một căn nhà nhỏ, nằm ngay phía trung tâm. Vô Đạo tiến vào căn nhà, chỉ thấy bên trong trống rỗng, không có bất kỳ một đồ vật trang trí nào khác. Dường như đã quá quen, thế nên Vô Đạo không có chút ngạc nhiên nào. Đột nhiên song thủ kết lại thành một thủ ấn, thôi động nguyên lực đánh ra vài đạo. 


Chỉ thấy không gian lóe lên một vầng lam quan nhàn nhạt, Vô Đạo sau đó bước vào trong vầng lam quang. Không gian trước mắt trở nên hư huyễn, trong giây lát hắn đã truyền tống vào một chỗ khác, chính là nằm ngay bên dưới căn nhà nhỏ kia. 

Nơi này linh khí phi thường tinh thuần, không hề pha lẫn một tia tạp chất nào, so với mấy bên trên quả thực khác biệt một trời một vực. Tu luyện tại chỗ này, cơ hồ thời gian tu luyện được rút ngắn gấp ba, gấp bốn lần. Trong không gian lại truyền đến một cỗ sát khí nhàn nhạt và mùi máu tanh. Nhìn phía trước, ngay phía trung tâm, có một chiếc giường ngọc màu trắng tinh tế. 

Nằm bên trên chiếc giường ngọc màu trắng đó là một thiếu nữ nhan sắc khuynh thành, một thân bạch y bó sát người, hai mảnh lụa màu bạc buộc eo lung linh, mái tóc đen huyền mềm mại, trên tóc mai còn khảm một đóa trân châu kim ngọc hoa, da thịt trắng tuyết mang theo hồng nhuận phơn phớt, tinh tế nhẹ nhàng, rất động lòng người.

Nàng nhắm nghiền đôi mắt lại, dường như đang chìm trong giấc mộng đẹp. Đã hơn ba năm rồi, nàng vẫn như vậy, chưa một lần tỉnh lại. 

Ở bên góc giường ngọc, có một gã nam tử ngồi tựa lưng vào, cả người nhuộm đỏ máu tươi, vết thương vẫn còn đang rỉ máu, chưa có dấu hiệu ngưng lại. Y phục trên người rách tinh tươm, trông thê thảm vô cùng. Sát khí trên người vần còn chưa tiêu tán, nhưng có lẽ bây giờ, một cái cử động nhỏ hắn cũng không thể làm nổi. 

Vô Đạo thở dài một tiếng. Trong đầu hắn lại nhớ về cái viễn cảnh đó, một thân một kiếm trảm phá tinh không, nếu không phải tu vi hạn chế, có lẽ một kiếm đó không chỉ hủy diệt sinh linh cách đó ngàn trượng. Và cả bản thân hắn… chỉ sợ cũng khó mà thoát được một kiếp. 

Sau đó, Vô Đạo nhanh chóng bước tới bên cạnh Tinh Hồn, vội lấy ra một khỏa đan dược nhét vào miệng hắn. Tả thủ đặt phía sau lưng Tinh Hồn, vận chuyển nguyên lực truyền vào trong thân thể, giúp Tinh Hồn luyện hóa khỏa đan dược kia. 


Gần một giờ sau, thương thế của Tinh Hồn mới tạm thời được ổn định. Nhưng có lẽ tiêu hao quá nhiều thể lực, thế nên tạm thời hắn vẫn chưa thể tỉnh lại được. Nơi này linh khí đậm đặc như vậy, trong vài ngày tới, Tinh Hồn sớm sẽ phục hồi trở lại thôi. 

Sau khi giúp Tinh Hồn trị thương, Vô Đạo liền ngồi xếp bằng lại bắt đầu minh tưởng. Trận chiến đó giúp Vô Đạo lĩnh ngộ võ ý tịnh tiến. Lần minh tưởng này mất gần năm ngày. 

Mở mắt ra đã thấy Tinh Hồn đứng trước mặt hắn. Huyết sắc vẫn còn hơi nhợt nhạt, nhưng so với mấy ngày trước thì tốt hơn rất nhiều. Xem chừng thương thế đã ổn định rồi. 

Đột nhiên Tinh Hồn ném về phía Vô Đạo một cái nhẫn trữ vật, rồi nói:

- Tam Hoa Giới Nguyên Đan, Cực Lạc Hồi Hồn Hoàn và Bạo Trùng Xích Hỏa Đan ta đã chuẩn bị sẵn, sau khi mọi việc ổn định thì ngươi giao lại nó cho Diệp Nhất Phàm, để hắn tự mình xử lý. Còn ngươi giúp ta giải quyết đám bất tuân kia, khiến cho Ảnh Nguyệt sơn trang hoàn toàn thống nhất. 

Vô Đạo nhìn xuống nhẫn trữ vật trong tay mình. Tam Hoa Giới Nguyên Đan, Cực Lạc Hồi Hồn Hoàn và Bạo Trùng Xích Hỏa Đan, vốn dĩ đợi Giao Dịch hội kết thúc thì liền công bố ba loại đan dược này, không ngờ giữa chừng Lai Bá Âm Lục xuất hiện khiến cho Lang Gia thành toàn bộ hỗn loạn. 

Sau chuyện lần này, có lẽ các tông môn đại phá đã bắt đầu cảnh giác rồi. Ma tộc âm thầm xâm nhập đại lục, biện pháp ẩn dấu vô cùng tốt, nếu còn chủ quan, chỉ sợ Ma Tộc Chi Chiến sắp tới, nhân loại khó lòng mà địch lại. 


Tuy rằng Long Hổ đại hội bị phá đám, nhưng nhờ vậy mà phát hiện được cường giả Ma tộc, chí ít Vô Thượng Thiên Cung sẽ không dễ dàng bỏ qua. Có lẽ sớm muộn gì cũng phái người đến giúp đỡ Ảnh Nguyệt sơn trang mà thôi. 

Sau một lúc, Vô Đạo mới hỏi ngược lại:

- Còn ngươi, tiếp theo ngươi định làm gì?

- Đi Thiên Băng đại lục một chuyến. Tạm thời giao lại Ảnh Nguyệt sơn trang cho ngươi, sau khi giải quyết ổn thỏa thì tìm ta. 

Nói xong, Tinh Hồn ánh mắt ôn hòa nhìn Sở Điệp một lần nữa, dường như đang luyến tiếc không muốn rời xa, cuối cùng hạ quyết tâm, thân thể hắn trở nên hư huyễn, rốt cuộc đã rời khỏi đây. 

********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ ***********

Tin tức Ma tộc nhanh chóng truyền khắp đại lục. Võ giả nhân loại hay yêu tộc, tất cả đều nổi lên một trận phong ba. Mỗi lần Ma Tộc Chi Chiến diễn ra, nhân yêu lưỡng tộc có vô số cường giả vẫn lạc, bỏ qua một cái giá cực lớn mới miễn cưỡng đẩy lùi được Ma tộc. Đừng nhìn cuộc sống hiện tại bình yên mà chủ quan, một ngày Ma tộc còn tồn tại, số phận nhân yêu lưỡng tộc vẫn giống như ngồi trên lò lửa. 

Một tuần sau khi nhận được tin tức, Vô Thượng Thiên Cung với tư cách đứng đầu Huyền Thiên giới, lập tức mời bát đại thế lực, hai mươi nhất phẩm tông môn và cường giả yêu tộc đến Vô Thượng Thiên Cung họp bàn đối sách. 


Lại ba ngày nữa trôi qua, tất cả các thế lực toàn bộ đều tụ hội về Vô Thượng Thiên Cung cả. Trừ các cường giả lánh đời, đang bế quan để chuẩn bị cho cuộc chiến với Ma tộc sắp tới, hầu như những nhân vật đứng đầu đều hiện thân. Ngay cả cường giả mạnh nhất yêu tộc – Thánh Tước Yêu Hoàng cũng xuất hiện. 

Quang Minh thánh điện, ngồi trên bảo tọa chính giữa đại điện phi thường rộng lớn, một đạo nhân ảnh trên người hiện hữu khí thế oai hùng áp đảo tất cả, không giận tự uy, cả người như một thanh kiếm sắc bén vậy. Người này, đích thị chính là cường giả mạnh nhất nhân tộc – Kiếm Thánh Chu Kiếm Minh. 

Hai bên trái phải Kiếm Thánh là cường giả đứng đầu siêu cấp thế lực và nhất phẩm tông môn, ai nấy đều toát ra một cỗ khí tức mạnh mẽ bất phàm. Mỗi thế lực dường như có trên dưới mười người ngồi trong đại điện, tu vi hầu như tất cả đều là Thượng Thần cảnh cả, chỉ có duy nhất một thế lực có một cường giả Thượng Thần cảnh mà thôi. Đó chính là Ảnh Nguyệt sơn trang. Trong số hai mươi nhất phẩm tông môn, nghiễm nhiên Ảnh Nguyệt sơn trang nằm ở vị trí cuối cùng. Nếu không phải Ảnh Nguyệt sơn trang phát hiện ra cường giả Ma tộc, chỉ sợ cũng không có tư cách ngồi ở đây. 

Lại nói trong số các cường giả, có một nhân vật uy thế trên người không hề thua kém gì Kiếm Thánh cả, cả người bao bọc trong một tầng hào quang, gương mặt hư huyễn khiến cho người ta không nhìn rõ được. Những cường giả an tọa cùng với nhân vật này, ngoại trừ Vô Thượng Thiên Cung, khí thế cơ hồ áp đảo tất cả các thế lực còn lại. Tồn tại khủng khiếp đến như vậy, đó chính là các cường giả yêu tộc đến từ phía nam Thiên Dương đại lục, dẫn đầu chính là Thánh Tước Yêu Hoàng. 

Không thể nghi ngờ, Kiếm Thánh và Thánh Tước Yêu Hoàng chính là hai người chủ trì cuộc họp lần này. Kiếm Thánh giọng nói uy nghiêm, mở lời đầu tiên:

- Tình huống thế nào, có lẽ các vị cũng đã biết được. Trăm năm trước, Bá Thiên Đế Quân đã nói với bản tọa, kết giới thủ hộ Man Hoang chi địa đã suy yếu, có một số nơi xuất hiện lỗ hổng. Tuy rằng Vô Thượng Thiên Cung đã cử người đi phục hồi những lỗ hổng đó, thế nhưng vẫn không cách nào bảo trì nguyên vẹn được. Có lẽ Ma tộc nhân cơ hội đó mà xâm nhập vào, chẳng biết chừng đó thời gian đã có bao nhiêu yêu nghiệt Ma tộc xâm nhập đại lục, đối với chúng ta cực kỳ uy hiếp, Ma Tộc Chi Chiến cũng sẽ khó khăn thêm. Tình huống cấp bách, chẳng biết các vị có cao kiến gì không?

Đại điện trong giây lát trở nên trầm mặc. Tình huống thực sự rất cấp bách, mấy lần đại chiến, nguyên khí nhân yêu lưỡng tộc vẫn còn chưa phục hồi hoàn toàn. Phần thắng không hề nắm chắc chút nào. Nếu như Ma tộc chiến thắng, Huyền Thiên giới bị Ma tộc chiếm giữ, chẳng biết số phận của nhân loại và yêu tộc sẽ như thế nào nữa. Đây là một kết cuộc chẳng ai muốn nhìn thấy cả. 

Thế nhưng, muốn điều tra, tiêu diệt gián điệp Ma tộc nói dễ dàng vậy sao? Không nói đâu xa, nửa tháng trước ngay tại Lang Gia thành, vô số cường giả có mặt ở đó, vậy mà không thể phát hiện được có gián điệp Ma tộc tồn tại. Nếu không phải Lai Bá Âm Lục bất cẩn, chỉ sợ cho đến khi Long Hổ đại hội kết thúc cũng chẳng có người nào phát hiện sự hiện diện của Lai Bá Âm Lục.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui