- Thánh tử điện hạ à?
Nhắc đến người này, tuy rằng là nhân vật nổi danh nhất tại đây, thế nhưng tồn tại vô cùng thần bí, ngoại trừ điện chủ và một số nhân vật thân phận phi thường tôn quý ra thì cho đến bây giờ vẫn chưa được diện kiến dung nhan của y ra sao. Tàng Truy Dương cũng có bối phận tương đối phi thường, thế nhưng dù vậy lão vẫn chưa từng gặp vị Thánh tử thần bí kia một lần nào cả. Thế nhân chỉ biết được rằng, Thánh tử điện hạ năm nay chỉ mới mười tám tuổi, là nhi tử thứ hai mươi của điện chủ Tàng Vũ Thánh. Nghe đồn Thánh tử điện hạ thiên tư kinh người, hơn một năm trước thức tỉnh một loại thần thể trong truyền thuyết, thời khắc ấy thiên địa biến sắc, thời khắc ấy lôi kiếp giáng xuống Thiên Long thần điện, nếu như không phải bởi vì điện chủ Tàng Vũ Thánh tu vi thâm hậu, phối hợp với mười tám vị thái thượng trưởng lão bày ra Thập bát thiên long trận bảo vệ Thiên Long thần điện, nếu không chỉ sợ ngày ấy tòa đại điện này biến thành một cái phế tích.
Ngay sau ngày hôm đó, Thánh tử điện hạ tốc độ tu hành nhanh một cách kinh khủng, khiến cho những vị huynh trưởng khác cũng không thể theo kịp. Bởi vì chuyện này, điện chủ Tàng Vũ Thánh liền phong cho hắn làm Thánh tử Thiên Long thần điện, rất có thể tương lai chính là người kế thừa Tàng Vũ Thánh, trở thành tân điện chủ Thiên Long thần điện. Tạm thời không bàn về việc này, nghe mọi người trong điện bàn tán, tu vi của Thánh tử điện hạ đã đột phá Đấu Thần kỳ Chủ Thần cảnh cách đây không lâu. Chỉ mới mười tám tuổi tu vi đã như vậy, dù chỉ là lời đồn đại, nhưng cũng đủ tạo nên một trận phong ba rồi. Chắc chắn Thiên Long thánh tử chính là cao thủ trẻ tuổi nhất Huyền Thiên giới. Thánh tử điện hạ sớm đã trở thành một truyền kỳ rồi.
Mỗi lần nói đến hắn, ai nấy trong lòng đều nảy sinh cảm giác hâm mộ, thậm chí là mặc cảm, ghen tị thiên phú của hắn. Ngay cả mấy bậc trưởng bối đồng dạng cũng như vậy, nói chi là đệ tử trong thần điện. Lại nói sự kiện thái tử Thiên Phong đế quốc Trịnh Thần Không thành hôn, đây là một sự kiện rất lớn, thiên tài khắp nơi có lẽ sẽ tụ hội về đế đô Thiên Phong để dự lễ. Nghe đâu các đại thiên tài yêu nghiệt như Ngạo Kiếm thần điện Đệ Nhất công tử, Tây Hàn đế quốc Bất Bại thái tử, Lưu Sa thần điện Vô Trần thiên vương, Bạo Tuyết đế quốc Băng Hoàng thái tử, Thiên Lam thần điện Thần Võ chiến thần… đều đến dự. Thế nên Tàng Hồng Uyên mới hiếu kỳ không biết Thánh tử điện hạ có đại diện cho thế hệ trẻ tuổi của Thiên Long thần điện có đến đó hay không. Nhận tiện cũng tìm hiểu thêm về nhân vật truyền kỳ này.
Thế nhưng câu trả lời của Tàng Truy Dương lại khiến cho hắn không khỏi thất vọng.
- Thánh tử điện hạ nói rằng không muốn đến mấy nơi náo nhiệt, với lại gần đây cảm thấy sắp đột phá nên nói với điện chủ rằng y muốn bế quan một thời gian. Hài… ngay cả lão phu cũng muốn nhìn xem Thánh tử điện hạ này vuông tròn ra sao, thật đúng là đáng tiếc mà. Được rồi, không nói việc này nữa, các ngươi mau chuẩn bị hành trang đi là vừa.
- Vâng, gia gia.
Tàng Hồng Uyên và Tàng Tử Đan hành lễ một cái, sau đó cùng nhau rời khỏi đại hoa viên. Tàng Truy Dương mục quanh trắc ẩn lại nhìn về chỗ mà Tàng Tử Đan nói có người đứng ở đó, tâm trạng không khỏi nghi hoặc, nhích người một cái đã xuất hiện tại đó.
Chỉ thấy nơi này là một địa phương cảnh vật rất đẹp, hoa cỏ tương liên, linh khí trong lành, dưới ánh quang trở nên lấp lánh, cách đó vài chục mét là một cây Phù Tang đại thụ hoa đã nở rộ, tất cả tạo nên một chốn tiên cảnh trong truyền thuyết. Đứng tại nơi này, quả thật khiến cho tâm tình người ta rất thoái mái. Nhưng đây không phải là việc mà Tàng Truy Dương quan tâm, sở dĩ lão tới chỗ này để xem thử có lưu lại khí tức nào không. Sau một hồi quan sát, lão không thấy một điểm kỳ lạ nào, giống như rằng chưa từng có một người nào đã đứng ở chỗ này cả. Không có kết quả gì, Tàng Truy Dương thở dài một tiếng, vài phút sau thì cũng rời khỏi chỗ này, có lẽ sắp bắt đầu bế quan trùng kích cảnh giới mới.
Không gian chỉ còn lại hương thơm dịu dàng của hoa Phù Tang đang nở rộ, cánh hoa màu hồng nhạt nhẹ nhàng rơi xuống hồ nhỏ, tạo nên những gợn sóng tản ra khắp mặt hồ, hòa cùng với không khí trong lành, tựa hồ như một thiếu nữ ôn nhu vậy.
Chẳng ngờ rằng, phía trên một nhánh Phù Tang thần mộc, có một người thiếu niên trẻ tuổi diện một thân bạch y, thắt lưng đeo ngọc bội màu trắng rất tinh xảo, trên đầu đội bạch ngọc kim quan, mái tóc đen dài bóng mượt phiêu dật, làn da trắng trẻo như bạch ngọc, tựa hồ lưu động một tầng ngọc quang. Hắn nằm dài trên cành của Phù Tang hần mộc, đôi mắt nhắm hờ lại, dường như đang tận hưởng cảm giác bình yên này, môi hồng nở một nụ cười ôn nhu như nước, quả thực là xuất trần thoát tục. Nam tử này đúng là anh tuấn đến cực điểm, thế gian chỉ sợ không có ai sánh được dung nhan hoàn mỹ vô khuyết của y. Nhìn tư thái của hắn tựa hồ đang hòa nhập nơi đây, chỉ bằng giới cảnh này cũng đủ để người ta phát cuồng rồi.
Người này chính là người mà Tàng Tử Đan đã nhìn thấy lúc đứng thơ thẩn tại đình đài đại hoa viên. Khiến cho người ta khiếp sợ nhất chính là, Tàng Truy Dương đã đến chỗ này, mặc dù dò xét kỹ lưỡng nhưng không thể phát hiện được hắn đang hiện diện tại nơi đây. Tu vi của Tàng Truy Dương thuộc hàng nhất lưu cao thủ ở Thiên Long thần điện, thế nhưng vẫn bị người nam tử này qua mặt, xem ra y rất cao thâm bất trắc. Tu vi thâm hậu, lại thần thần bí bí như vậy, người này bối cảnh có lẽ rất phi phàm.
********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều *********
Thiên Lam đại lục.
Phía tây đế đô Thiên Phong gần năm ngàn dặm chính là một tòa sơn mạch vô cùng uy nghi, tên gọi là Tề Thiên sơn mạch. Tuy rằng Tề Thiên sơn mạch không bì được với sự hùng vĩ của Huyền Băng sơn mạch, thế nhưng quanh năm vẫn luôn ẩn mình trong mây vân trắng xóa, tùy tiện đứng ở một nơi nào đó mà quan sát Tề Thiên sơn mạch, người ta vẫn cảm giác mình quả thực quá nhỏ bé. Thiên Lam thần điện, một trong bát đại thế lực nắm giữa căn cơ của Huyền Thiên giới tọa lạc ngay tại Tề Thiên sơn mạch.
Trước đây Tinh Hồn cũng từng là đệ tử Thiên Lam thần điện, thế nhưng chỉ là một ngoại môn đệ tử. Sau đó may mắn được phong chủ Bách Thảo phong Nhậm Thiên Hành cảm thấy hắn đối với phương diện luyện đan thực sự là một kỳ tài hiếm có, liền muốn thu hắn làm đệ tử thân truyền. Đáng tiếc việc này lại không xảy ra. Tu luyện tại Bách Thảo phong một thời gian, Tinh Hồn muốn trở thành nội môn đệ tử, liền đi nhận một cái nhất đẳng nhiệm vụ - điều kiện để ngoại môn đệ tử trở thành nội môn đệ tử. Thế nhưng, chẳng biết có phải trời cao trêu ngươi, lần rời khỏi Thiên Lam thần điện đã biến hắn thành một con người hoàn toàn khác, trở thành tử địch của Thái tử Trịnh Thần Không. Thiên Lam thần điện chấp nhận trở thành một phần sức mạnh của Thiên Phong đế quốc, nghiễm nhiên Tinh Hồn sẽ trở thành đối tượng bị Thiên Lam thần điện truy sát. Cũng có không ít ngoại môn trưởng lão Thiên Lam thần điện vẫn lạc trên tay Tinh Hồn, đối với Thiên Lam thần điện hùng bá thiên hạ có thể nói là một sự sỉ nhục không hề nhẹ. Thế nên phần thưởng cho bất kỳ ai giết chết được Tinh Hồn vô cùng cao, có thể đưa ra bất kỳ một yêu cầu nào. Chỉ là cho đến tận hôm nay vẫn chưa có một kẻ nào có thể giết chết được hắn cả.
Lại nói, Tinh Hồn là một đệ tử ngoại môn, thế nên hắn không biết được nội tình của một trong bát đại thế lực này. Sở dĩ hắn muốn trở thành nội môn đệ tử là muốn tiến vào Thánh cảnh ẩn bên trong Thiên Lam thần điện. Nghe mọi người trong Thiên Lam thần điện đồn đại rằng, Thánh cảnh là địa phương tu luyện cực kỳ tốt, tốc độ tu luyện so với bên ngoài chỉ sợ nhanh gấp mười lần.
Đa số các thiên kiêu chi tử Thiên Lam đại lục đều tiến vào nơi Thánh cảnh tu luyện, tỉ như Thái tử Trịnh Thần Không, Sở gia Sở Hóa Long, đệ nhất thiên tài Thiên Lam thần điện Thần Võ chiến thần... thậm chí kẻ đã chết Lý Tinh Vân cũng đã có một đoạn thời gian tu luyện tại nơi này. Có thể được những thiên tài này coi trọng há có thể là địa phương bình thường.
********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều *********
Bên trong Thánh cảnh so với bên ngoài, thoạt nhìn giống như một chốn tiên cảnh vậy, núi non trùng trùng, mây trắng lượn lờ, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy được mấy đầu tiên hạc bay lượn, quả thật khiến cho người ta kinh ngạc không thôi. Thánh cảnh này là một địa phương rất lớn, nhìn bao quát có khoảng một trăm ngọn núi lớn nhỏ. Nằm chính giữa chính là ngọn núi cao nhất, lớn nhất, hiển nhiên chính là địa phương tu luyện tốt nhất.
Linh khí vô cùng tinh thần, bên dưới có lẽ phong ấn không dưới mười dòng Thánh phẩm linh mạch mới có thể tạo nên một nơi tu luyện tốt đến như thế này. Ngọn núi khổng lồ này gọi là Thiên Trạch sơn.
Thiên Trạch sơn có khoảng một hai trăm tòa cung điện, mỗi tòa cung điện đều được xây dựng bằng ngọc thạch trân quý, rộng khoảng một trăm mét vuông, bên trong linh khí hóa thành linh dịch, so với linh khí thông thường trân quý hơn không biết bao nhiêu lần, những tòa cung điện này dành cho các đệ tử thiên tài tu luyện.
Phía thiên không Thiên Trạch sơn, có một nam tử trung niên nhìn khoảng chừng năm mươi tuổi, thế nhưng nơi mái tóc có vài sợ tóc bạc, ánh mắt rất có thần, trên người tỏa một tỏa khí thế uy nghiêm, không ngờ lại là một cường giả Thần Vương cảnh. Thể hình người này rất cao lớn, trường bào màu đen không thể nào che đi được nhục thân lực lưỡng và khí thế trên người y. Trung niên hắc bào cưỡi một đầu Hỏa dực kim sư khổng lồ, khi tiếp cận Thiên Trạch sơn thì trung niên này hạ xuống một tòa cung điện thứ năm mươi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...