Sau đó, sắc mặt của Ngao Lữ chuyển sang hiếu kỳ, lại hỏi tiếp:
- Bàn Long đảo vốn không đón tiếp ngoại nhân, đặc biệt là cường giả nhân tộc, làm sao ân nhân có thể vào đây?
- Chuyện này kể ra cũng khá dài. Ta và ngươi cũng coi như quen biết, tìm chỗ nào đó thích hợp rồi nói tiếp. À, tên của ta là Tinh Hồn.
Ngao Lữ gật đầu, sau đó quay sang nói vài lời với đám long tộc bằng hữu của hắn rồi cùng với Tinh Hồn rời khỏi quán rượu này. Bởi vì Tinh Hồn vận dụng bí pháp ẩn dấu khí tức, thế nên không ai biết được thân phận thực sự của hắn chính là nhân tộc. Sự tình Tinh Hồn tiến đến Bàn Long đảo, ngoại trừ Long hoàng và các vị trưởng lão ra, đại bộ phận long tộc đều không biết được.
Tiếp đó Tinh Hồn và Ngao Lữ tìm một nơi yên tĩnh khác rồi cùng bàn luận. Ngao Lữ này tâm tư trong sáng, trước đó không chỉ được Tinh Hồn cứu vớt một mạng, lại chứng kiến thần uy của hắn, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ. Dù là nhân tộc, long tộc hay yêu tộc đi nữa đều lấy sức mạnh vi tôn, người yếu từ bên dưới ngước nhìn những đại cường giả danh chấn thiên hạ, hầu như đều sản sinh ý tứ ngưỡng mộ. Tinh Hồn bằng nhãn quang của mình có thể nhìn thấy được, Ngao Lữ này đối với hắn hoàn toàn không chút ác ý. Bằng không đã chẳng ngồi đây cùng với hăn.
Bản thân mới tới Bàn Long đảo chưa biết nhiều quy tắc ở đây, thế nên Tinh Hồn bảo Ngao Lữ kể cho hắn nghe qua một lượt. Việc này đối với Ngao Lữ hoàn toàn đơn giản, hơn nữa thân phận của hắn cũng không hề tầm thường, hiểu biết so với những người cùng tuổi cơ hồ sâu rộng hơn một bậc. Coi như Tinh Hồn đã tìm đúng người. Ngao Lữ không ngần ngại liền nói qua một lượt, những gì có thể làm, những gì không nên làm, Ngao Lữ đều nói ra tất cả.
Nhờ vậy mà Tinh Hồn cơ bản đã hiểu khái quát sự tình ở Bàn Long đảo này. Trong long tộc được chia làm tám tộc đàn, bao gồm Kim long, Hỏa long, Thủy long, Ngân long, Hắc long, Độc long, Sa long và Minh long. Số lượng Kim long là ít nhất, thế nhưng số lượng cường giả so với những tộc đàn khác thì mạnh mẽ hơn rất nhiều. Long hoàng Ngao Bắc Hành chính là thuộc Kim long tộc, một đầu Ngũ trảo kim long đã đạt đến Đấu thần kỳ Thượng thần cảnh hậu kỳ đỉnh phong, chỉ kém một bước nữa sẽ tiến vào hàng ngũ cường giả đỉnh tiêm trong truyền thuyết Chí tôn đại thần. Còn những tộc đàn còn lại số lượng cá thể và lực lượng cơ bản ngang với nhau.
Tinh Hồn đã tiếp xúc qua với Long hoàng Ngao Bắc Hành, thế nên sớm đã nhìn ra được thực lực chân chính của hắn. Ngoài Long hoàng Ngao Bắc Hành tu vi thâm hậu ra, bảy vị trưởng tộc của bảy tộc đàn còn lại, tuy rằng không mạnh bằng Long hoàng Ngao Bắc Hành, thế nhưng cũng thuộc cường giả đỉnh tiêm Đấu thần kỳ Thượng thần cảnh hậu kỳ, so với Diệp Hoàng không hề kém cạnh. Thiết nghĩ thế lực long tộc không chỉ có vậy. Chắc chắn có một số vị thái thượng trưởng lão vẫn chưa hiện thân, tu vi chỉ sợ so với Long hoàng Ngao Bắc Hành chỉ có hơn chứ không kém.
Lực lượng mạnh mẽ như vậy, so với bát đại thế lực cơ hồ chỉ kém một chút. Thế nhưng long tộc lại chấp nhận sống ở nơi đông hải xa xôi này, có thể thấy được bọn họ đối với nhân tộc kiên kỵ như thế nào. Bỗng trong đầu Tinh Hồn nhớ lại câu nói của Mặc Tử Hiên, hắn nói rằng long tộc và Vô thượng thiên cung có giao ước, long tộc không được tiến vào lãnh thổ đại lục, nếu không hai bên sẽ diễn ra chiến tranh. Có lẽ bởi vì giao ước này nên long tộc mới chịu ủy khuất như vậy.
Sẵn thuận tiện nên Tinh Hồn liền hỏi Ngao Lữ về sự tình Đông Ly thánh cảnh, xem thử có thu được tin tức gì hay không.
- Đông Ly thánh cảnh vốn là bí cảnh mà Long hoàng vô tình tìm thấy. Đó là một địa phương tu luyện vô cùng tốt, tu sĩ long tộc ai nấy cũng muốn tiến vào đó một lần để nâng cao sức mạnh. Đây vốn là cơ mật của long tộc, thật không ngờ huynh lại biết được sự tồn tại của nó.
Nhìn biểu cảm ngạc nhiên cùng hiếu kỳ của Ngao Lữ, cơ hồ không khác biệt so với Long hoàng Ngao Bắc Hành trước đây. Vốn dĩ tin tức Đông Ly thánh cảnh chính là Mặc Uyên đã nói cho hắn và Phượng Cửu biết. Thiết nghĩ Đông Ly thánh cảnh có lẽ cũng là một bí cảnh giống như Di Vong chi địa, nơi giam giữ chân thân của Phượng Cửu. Sự tồn tại của Mặc Uyên, chưa chắc long tộc đã biết. Mà nếu có biết cũng chỉ có cao tầng long tộc mới nhận thức được, dù có nói ra Ngao Lữ chưa chắc tiếp thu được, thế nên Tinh Hồn liền không trả lời mà lại hỏi tiếp.
- Nghe nói muốn đi vào Đông Ly thánh cảnh thì phải thông qua khảo hạch. Chuyện này là như thế nào?
- Tu sĩ long tộc muốn tiến vào Đông Ly thánh cảnh, tu vi thấp nhất cũng phải đạt đến Thiên thần cảnh. Tổng cộng có một trăm tám mươi cái danh ngạch, mỗi tộc đàn sẽ có mười danh ngạch dành cho các thiên tài được chú trọng bồi dưỡng. Tám mươi danh ngạch còn lại sẽ được tiến hành thông qua khảo hạch tuyển chọn. Đây là bởi vì Long hoàng và các vị trưởng lão không muốn bỏ sót các chiến sĩ long tộc có thực lực mạnh nên mới bày ra kế hoạch này.
Tinh Hồn khe khẽ gật đầu. Mỗi tộc đàn long tộc số lượng có không ít, số lượng thiên tài cũng không phải là không thể đếm được trên đầu ngón tay. Mỗi tộc mười cái danh ngạc chắc chắn sẽ được đi vào Đông Ly thánh cảnh, không chỉ là nhất lưu thiên tài mà còn có tiềm lực bất phàm. Còn mười cái danh ngạch còn lại, để tránh xảy ra hiện tượng không công bằng, có những người thực lực mạnh như lại không được đề cử, ngược lại những kẻ bởi vì có địa vị trong tộc cao nên được chọn, như vậy sẽ khiến cho những người có tiềm lực cao bị bỏ sót nên long tộc mới quyết định xây dựng thể thức đấu loại.
Nếu như Tinh Hồn được Long hoàng và các vị trưởng lão nhất trí đồng ý cho phép tham dự đấu loại, qua đó có được một cái danh ngạch tiến vào Đông Ly thánh cảnh, như vậy không cần phải hành động lén lút, tránh cho long tộc trở mặt với mình.
Ngồi nói chuyện nửa ngày, trời cũng đã xế chiều, thế nên Tinh Hồn từ biệt Ngao Lữ trở về chỗ nghỉ ngơi của mình. Chẳng biết phía bên Long hoàng như thế nào, chỉ đành hy vọng bọn họ sẽ đồng ý với thỉnh cầu của hắn.
Sáng hôm sau, đột nhiên trên bầu trời xuất hiện năm đạo lưu quang hướng đến nơi Tinh Hôn đang nghỉ nơi. Người dẫn đầu năm người này chính là vị trưởng lão long tộc đã đón tiếp Tinh Hồn khi vừa mới đến Bàn Long đảo, Ngao Tô.
Tinh Hồn ngồi trong phòng, chớp mắt cảm nhận được khí tức của lão, liền đứng dậy bước ra khỏi phòng. Ba người Phượng Cửu, Cơ Dung và Kiều An đồng dạng cũng như vậy. Gian phòng của bốn người không cách nhau quá xa, thế nên chỉ trong thoáng chốc liền tập hợp một chỗ, đứng phía sau lưng Tinh Hồn chờ Ngao Tô tiến đến.
Nhìn thấy Tinh Hồn, Ngao Tô gương mặt tươi cười, ôm quyền kính lễ Tinh Hồn một cái, sau đó nói:
- Tinh Hồn các hạ, thỉnh cầu của ngươi hôm trước, Long hoàng và các vị trưởng lão đã nhất trí cho phép ngươi tham dự khảo thí để có thể tiến vào Đông Ly thánh cảnh. Bởi vì đảm bảo tính công bằng, thế nên ngươi phải cùng với các dũng sĩ long tộc khác cùng nhau tranh đoạt. Hy vọng Tinh Hồn các hạ không vì thế mà phật lòng.
Tinh Hồn xua tay, đáp:
- Đã có sự cho phép của long tộc, đối với ta mà nói đã là một tin tốt nhất rồi, không cầu mong gì hơn. Ngao Tô trưởng lão, không biết bao giờ khảo hạch sẽ bắt đầu?
- Sáng ngày mai tại đại quảng trường nằm cách nơi này hai trăm trượng về phía đông. Ta còn có việc cần làm, nếu có chỗ nào không tốt, ngươi có thể trực tiếp cho người đến tìm chúng ta.
- Được. Gửi lời đa tạ của ta đến Long hoàng các hạ giúp.
Ngao Tô gật đầu, sau đó cùng với bốn vị trưởng lão long tộc còn lại hóa thành một đoàn lưu tinh rời khỏi đây. Lúc này, so với Tinh Hồn thì thần tình của Phượng Cửu còn muốn vui mừng hơn. Nhìn sâu trong ánh mắt nàng, Tinh Hồn có thể đoán được tâm tư muốn gặp lại Mặc Uyên. Đáng tiếc long tộc chỉ cho Tinh Hồn đoạt lấy một cái danh ngạch, nếu không Phượng Cửu cũng đã không chấp nhận ngồi lại ở Bàn Long đảo chờ đợi tin tức của Tinh Hồn rồi. Dù sao thì bọn họ đã đợi nhau cả vạn năm rồi, thêm vài ngày thì cũng không có gì khác biệt.
Một ngày này Tinh Hồn không ra ngoài mà tiến vào Huyền Tiên các bế quan củng cố tu vi bản thân. Tuy rằng hắn đã đạt đến tu vi Đại Thừa kỳ, thế nhưng lại quá mức không ổn định. Bởi vì đây là nhờ có lực lượng ngoại lực, không phải do tự bản thân hắn luyện thành. Sức mạnh này không thể tùy tiện sử dụng, nếu không có thể ảnh hưởng đến bản thân, khiến cho bản thân bị cắn trả ngược lại.
Bế quan trong Huyền Tiên các, Tinh Hồn vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết hấp thu U minh chi khí tiếp nhập vào cơ thể, không ngừng củng cố vững chắc tu vi. Bên trong đan điền, tam đại bản nguyên cũng không ngừng sản sinh lực lượng bản nguyên, khiến cho thân thể Tinh Hồn vô cùng thư sướng. Trước đây, mỗi lần Tinh Hồn thu thập được một đại bản nguyên, thân thể tựa hồ chính là chiến trường của bọn chúng, không ngừng bài xích nhau. Phải nhờ đến cỗ lực lượng thần bí của Hắc đề tràng tự động phát ra Phật lực giúp hắn bảo trụ, nếu không thì có lẽ từ lâu rồi hắn đã bị bạo tạc thân thể.
Nhưng bây giờ thì khác. Tiên tôn thái cổ Thái đã chỉ cho Tinh Hồn cách sử dụng Càn không ngọc bích. Đây là một kiện hỗn độn linh bảo phẩm cách vô cùng phi thường, tuy rằng không có tính năng công kích, nhưng nó lại là một loại hình phụ trợ vô cùng nghịch hiện. Đối với tạo hóa trận pháp, Tinh Hồn thông qua Càn khôn ngọc bích lĩnh hội càng lúc càng tinh thâm. Ngay cả những đại trận cổ xưa, trước đây đọc không hiểu, bây giờ đã có thể học được một chút sơ lông. Đối với tam đại bản nguyên trong đan điền, Càn khôn ngọc bích có tác dụng điều hòa, hợp nhất tam đại bản nguyên lại với nhau, từ đó sản sinh ra một loại lực lượng thần kỳ, đối với tu vi Tinh Hồn tác dụng phi thường to lớn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...