Linh khí bên trong không gian Huyền tiên các so với bên ngoài thì tinh thuần hơn rất nhiều, đó là nhờ có U minh chi thụ không ngừng sinh ra U minh chi khí. Lúc Tinh Hồn sinh hoạt bên ngoài, U minh chi khí vẫn luôn tự động truyền vào thân thể hắn, giúp hắn không ngừng cải thiện thể chất. Đan điền Tinh Hồn lại có thêm Mộc chi bản nguyên, sinh mệnh chi lực của Mộc chi bản nguyên có tác dụng rất lớn đối với việc sinh trưởng của U minh chi thụ, cũng coi như có qua có lại.
Tinh Hồn tiến vào không gian Huyền tiên các thì liền đi đến phòng bế quan để bắt đầu khôi phục sức mạnh. Lại nói, không gian Huyền tiên các này vẫn chưa được Tinh Hồn lĩnh ngộ thấu đáo, bởi vì nó vẫn còn rất nhiều chỗ hư tổn, pháp tắc tồn tại rất mạnh. Nếu như muốn mở ra những pháp tắc này, Tinh Hồn phải có thực lực mạnh mẽ hơn. Thế nên trước mắt việc cấp thiết nhất là phải nâng cao thực lực của bản thân.
Lấy ra mấy bình linh đan trị thương, Tinh Hồn hai mắt nhắm lại, âm thầm vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết hấp thu dược lực và U minh chi khí. Hắc bào không gió mà thổi phồng lên, thân thể bao phủ trong quang mang thần kỳ, sắc mặt dần dần chuyển biến tốt hơn.
Bên ngoài sắc trời đã dần ngã về phía tây. Sau khi Luyện khí đại hội kết thúc, thế nhưng Tứ Hải vương triều không vì thế mà giảm đi sự huyên náo. Ánh đèn sáng rực khắp các đường phố, người qua lại nườm nượp, mấy nơi như tửu quán hay kỹ viện chính là mấy chỗ đông người nhất. Đa phần đều là các Luyện khí sư đã tham gia Luyện khí đại hội.
Tại khách điếm nơi Tinh Hồn đang nghỉ ngơi, giống như những nơi khác, khách điếm này cơ hồ đã không còn bàn trống. Bên ngoài có ba người đi vào, y phục trên người vừa nhìn đã biết là một công tử thế gia, dáng người cao ráo, gương mặt tương đối tuấn tú, nhưng ánh mắt có chút ngạo mạn. Hắn chính là kẻ trước đây muốn dùng vũ lực để ép Tinh Hồn mua đồ của hắn, Thương Kỳ.
Chấp sự khách điếm nhìn thấy Thương Kỳ, lập tức chạy tới, gương mặt cười cười:
- Thương công tử đã đến.
- Người đó đang ở đâu?
Thương Kỳ ánh mắt nhìn quanh, tựa hồ như đang tìm ai đó. Chấp sự nhanh nhảu đáp:
- Người đó đang đợi công tử trên lầu, để ta đưa công tử đi gặp y.
Thương Kỳ gật đầu, sau đó đi theo sau lưng chấp sự hướng đi lên lầu. Hai người tiến về phía một căn phòng trống, xung quanh cơ hồ không có một vị khách nào khác, tương đối là yên tĩnh. Hiện tại Thương Kỳ và chấp sự khách điếm đang đứng ở trước căn phòng của Tinh Hồn. Trước đó, Tinh Hồn đã dặn chấp sự là cho người đến gặp Thương Kỳ, bảo hắn rằng ở khách điếm này có người cần gặp.
Sau khi Luyện khí đại hội kết thúc cũng chính là lúc Tinh Hồn bắt đầu kế hoạch chiêu mộ nhân tài ở đây. Không có một nơi nào trên Huyền Thiên giới có số lượng tài nguyên dồi dào như ở Tứ Hải vương triều, thế nên Tinh Hồn muốn dựng lên một nơi thu mua tài liệu ở đây, sau đó sẽ chuyển dần đến Lang Gia thành để rèn ra binh khí.
Tinh Hồn đã tạo ra một cấm chế quanh phòng, người nào bước vào Tinh Hồn liền có cảm ứng ngay. Bế quan một thời gian trong không gian Huyền tiên các giúp hắn hoàn toàn phục hồi thực lực đến trạng thái đỉnh phong.
Thần niệm khẽ động, Tinh Hồn như quỷ mị xuất hiện giữa gian phòng trống không. Bên ngoài vang vào tiếng gõ cửa, đồng thời thanh âm của chấp sự truyền vào:
- Quý khách, Thương Kỳ công tử đã đến.
- Vào đi!
Tinh Hồn ngồi xuống ghế, thanh âm không buồn không vui chậm rãi đáp.
- Như vậy ta lui trước, nếu có gì căn dặn thì cứ gọi.
Chấp sự nói xong liền xoay người trở xuống bên dưới lầu. Thương Kỳ hô hấp một hơi sâu, rồi nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào trong phòng. Chỉ thấy trước mắt hắn, một thiếu niên trẻ tuổi ngồi trên ghế, mái tóc trắng dài đến tận thắt lưng được cột gọn gàn, hai lọn tóc mai không gió mà khẽ lay động, ánh mắt một màu huyết hồng tuyệt đẹp, nhưng truyền đến cho đối phương một cảm giác lãnh huyết vô thường.
Thương Kỳ tiến vào, đi đến trước mặt Tinh Hồn, hai tay ôm lại thành quyền, lưng khom xuống, trong ánh mắt thoáng qua một tia kinh sợ nhìn xuống dưới đất, hơi rung động nói:
- Tham kiến quân thượng.
Tinh Hồn gật đầu, sau đó chậm rãi hỏi:
- Việc ta bảo ngươi làm tiến hành đến đâu rồi?
- Hiện tại thuộc hạ cơ bản đã hoàn tất. Chỉ là vẫn thiếu một chút tài lực, muốn xây dựng một chi nhánh phải đợi một khoảng thời gian nữa. Quân thượng yên tâm, chỉ cần một khoảng thời gian nữa, thuộc nhất định sẽ làm xong.
- Tốt lắm, xong việc này nhất định ta sẽ trọng thưởng.
Vừa nói, Tinh Hồn trên tay cầm một cái Càn khôn trạc, thần niệm khẽ động, đem toàn bộ số kim tệ đang lưu giữ trong Huyền tiên các toàn bộ chuyển vào cái Càn khôn trạc này, tiếp đó đưa ném Thương Kỳ:
- Ở đây ta có một ít kim tệ, ngươi có thể toàn ý sử dụng. Ta sẽ còn lưu lại Tứ Hải vương triều vài ngày, nếu như gặp khó khăn gì thì cứ đến đây gặp ta.
Thương Kỳ chụp lấy Càn khôn trạc, liền dùng tinh thần lực truyền vào. Trong chớp mắt ánh mắt biến đổi, bởi vì số tiên bên trong Càn khôn trạc mà Tinh Hồn đưa cho hắn rất nhiều, nếu muốn dựng lên thêm một chi nhánh nữa cũng không phải là không thể. Vị chủ tử này của hắn không ngờ lại giàu có đến như vậy, tùy tiện xuất ra đã là một con số năm trăm vạn kim tệ.
Số kim tệ này, một phần là của Luyện khí công hội ban thưởng, nhưng lớn nhất vẫn là vay mượn của Long tộc. Thiết nghĩ còn nhiều cơ hội để trả lại, tạm thời cứ vay mượn một thời gian, coi như nợ Long tộc thêm một cái ân tình vậy.
- Ngươi giúp ta tìm một nơi nào đó vắng người, tốt nhất là nằm ở ngoại thành. Tìm xong thì đến đây gặp ta.
- Thuộc hạ tuân lệnh.
- À, chiều mai Tam hoàng tử Diệp Nhất Phàm tổ chức yến tiệc, ngươi theo ta đến đó một chuyến. Được rồi, cứ như vậy đi. Bây giờ ta cần bế quan, ngươi có thể lui.
Thương Kỳ nhận lệnh, hành lễ một cái liền rời khỏi căn phòng, tiếp tục đi làm công việc của mình. Sau khi Thương Kỳ rời đi, Tinh Hồn không có việc gì làm liền rời khỏi khách điếm, tìm một nơi yên tĩnh để uống rượu cho qua ngày.
********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều *********
Một ngày nữa trôi qua, chìu ngày hôm đó, có một đoàn người đến khách điếm để tìm Tinh Hồn. Những người này đương nhiên là người của Diệp Nhất Phàm, họ đến để mời Tinh Hồn đến yến tiệc. Tinh Hồn, Phượng Cửu, Cơ Dung, Kiều An và Thương Kỳ đã đợi sẵn ở trong phòng.
Bái phỏng Tinh Hồn một lúc, sau đó bốn người liền lên kiệu đi về phía vương phủ của Diệp Nhất Phàm. Đây là yến tiệc do Diệp Nhất Phàm chiêu đãi, hoàn toàn không có sự tham gia của trưởng lão Luyện khí công hội, Tứ đại gia tộc và Diệp gia.
Vương phủ của Diệp Nhất Phàm rất rộng lớn, khuôn viên đến vài trăm trượng, hoa cỏ tương liên, nhìn đẹp vô cùng. Số lượng người được Diệp Nhất Phàm mời đến có khoảng nghìn người, hai phần ba trong số đó là những Luyện khí sư mà Diệp Nhất Phàm vừa mắt, còn lại đều là bằng hữu của hắn. Ngoài ý muốn chính là hai vị vương tử, hoàng huynh của Diệp Nhất Phàm.
Khi đến năm người Tinh Hồn đến vương phủ, ở cửa lớn có rất nhiều người đứng đợi sẵn. Đứng ở chính giữa đám người này, một nam tử dung mạo anh tú, ánh mắt như sao, đầu đội tử ngọc kim quan, trên người vận tử dụ long bào, đai quấn tử ngọc, chân xuyên trường ngoa, chính là Tam hoàng tử Diệp Nhất Phàm.
Đứng cạnh Diệp Nhất Phàm cũng có hai người trên người mặc long bào, chính là hai vị hoàng huynh của y, Thái tử Diệp Chính và Nhị hoàng tử Diệp Vỹ. Ngoài ra còn có Âu Dương Thiếu Cung, Xích Đông Đình, Vi Nguyên… cũng đứng ở đấy, dường như đang chờ đợi ai đó.
Khi thấy kiệu của Tinh Hồn đến nơi, vừa mới bước xuống thì đồng thời cả ba vị vương tử tiến đến, Diệp Nhất Phàm gương mặt cười tươi:
- Dạ Quân huynh đã đến, ta còn cứ tưởng huynh sẽ không tham dự yến tiệc này.
- Tam hoàng tử có lời, ta há có thể không đến sao!
Tinh Hồn mỉm cười đáp, sau đó lại nhìn sang hai vị vương tử. Nhìn y phục của họ thì liền biết được hai người này là ai, thế nhưng Tinh Hồn vẫn hỏi:
- Hai vị này là…
- Để ta giới thiệu, đây là đại ca của ta, cũng chính là thái tử Tứ Hải vương triều Diệp Chính; còn đây là nhị ca ta, gọi là Diệp Vỹ.
Diệp Nhất Phàm lần lượt giới thiệu hai vị vương tử Diệp Chính và Diệp Vỹ, tiếp đó lại quay sang nói với hai người họ:
- Vị công tử này chính là quán quân Luyện khí công hội kỳ này, Dạ Quân. Chắc đại ca và nhị ca cũng đã biết.
- Ra mắt thái tử và nhị hoàng tử. – Tinh Hồn chỉ giữ thái độ hoàn hoãn, không giống như mấy kẻ khác cúi lưng khom gối khi đối diện với các nhân vật hoàng gia này.
- Dạ Quân huynh trẻ tuổi tài cao, thật khiến bản thái tử ngưỡng mộ.
- Đại ca nói đúng, có câu “anh hùng xuất thiếu niên” quả nhiên không sai. Tương lai Dạ Quân huynh sau này chỉ sợ không thể lường trước được.
Dường như hai vị vương tử này đối với biểu hiện của Tinh Hồn cũng không mấy để tâm, bốn người vừa cười, thân thiết vô cùng.
- Được rồi, yến tiệc sắp bắt đầu, chúng ta vào trong thôi.
- Được, mời!
Tám người dẫn đoàn người tiến vào trong vương phủ, bên trong sơn hào hải vị đã được chuẩn bị đầy đủ, chỉ còn chờ bắt đầu nữa thôi. Có vẻ như Tinh Hồn không biết được, nhân vật quan trọng nhất trong yến tiệc lần này. Tinh Hồn truyền âm để cho Thương Kỳ bắt đầu triển khai kế hoạch, còn bản thân thì đi chung với Diệp Nhất Phàm lên tầng trên ngồi bàn dành cho thượng khách.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...